Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/50ObJYIAMO

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

11

Tôi vội lao vào trong, đảo mắt tìm Tiểu Bạch.

May mà phòng khách trống không, nhìn qua cửa phòng ngủ cũng không thấy ai, tôi thở phào kéo Tạ Chi Tầm vào phòng tôi.

“Giang Lê, tôi biết ngay mà. Em vẫn chưa quên tôi, vội thế này là muốn gì?”

Rõ ràng hành động của tôi làm anh hiểu lầm, tôi nghẹn lời cứng họng.

Tạ Chi Tầm đột nhiên bắt đầu cởi áo.

Mấy cúc áo bị anh giật bung ra, lộ rõ bờ ngực rắn chắc.

Mắt tôi trở nên mất tự chủ.

“Tạ Chi Tầm! Tôi chỉ muốn nói chuyện nghiêm túc. Chúng ta chia tay rồi. Làm vậy không hợp!”

Động tác của anh khựng lại.

“Không hợp? Em kéo tôi vào đây rồi bảo không hợp?”

Anh giận dữ túm lấy tôi.

“Giang Lê, lời hứa năm xưa tôi đã làm được. Giờ đến lượt em thực hiện phần của mình.”

Lời hứa?

Tôi chợt nghĩ ra gì đó, da đầu tê rần.

Tôi vùng vẫy nhưng anh đè tôi xuống.

Giờ Tạ Chi Tầm cơ bắp rắn chắc, chỉ cần chút sức là kìm được tôi.

Tôi chết dí ở cửa, anh ép mở tôi không chịu.

Ngay khi não tôi đang quay mòng mòng nghĩ cách, tiếng chuông điện thoại vang lên.

Tạ Chi Tầm cúi xuống sát mặt tôi nhưng ngừng lại, cau mày mấy giây rồi lấy điện thoại.

Tôi liếc qua không thấy tên lưu.

Anh nghe máy, vừa đi ra ban công.

Qua khe cửa, tôi nghe được một tiếng “A Tầm” mềm mại, xen lẫn tiếng nức nở.

“Chuyện gấp. Tôi phải xử lý. Mở tôi khỏi danh sách đen. Đừng hòng trốn.”

Anh trở lại, giật điện thoại của tôi, nhanh tay lưu số.

Trước khi đi còn không quên uy hiếp.

Cửa đóng sầm.

Căn nhà lập tức rơi vào im lặng đáng sợ.

Sự yên ắng ấy khiến tôi bất chợt cảm thấy trống vắng vô cùng.

12

Tôi lập tức chặn luôn Tạ Chi Tầm và cả quản lý của anh ta.

Sau đó đi kiểm tra phòng Tiểu Bạch, chắc chắn con chưa bị ồn đánh thức.

Tôi không ngờ, hôm sau Weibo nổ tung.

Có kênh truyền thông tung video phỏng vấn đạo diễn kia ngay trong bệnh viện.

Ban đầu hắn làm ra vẻ khen ngợi Tạ Chi Tầm, nói rất xem trọng anh, nhưng vì bị hành hung nên đành phải đứng ra thay mặt giới giải trí lên án hành vi ngông cuồng này.

Hắn kể lể mình đã giúp đỡ Tạ Chi Tầm lúc còn là tân binh, nhưng Tạ Chi Tầm nổi tiếng rồi thì vong ân bội nghĩa, không chịu hợp tác.

Thậm chí còn mờ ám ám chỉ Tạ Chi Tầm từng chủ động “hiến thân” cho người trong giới để đổi lấy tiền.

Tôi nhìn tin tức trên mạng mà tức đến ngứa tay muốn xách dao vào viện hỏi tội hắn.

Ngay khi tôi chuẩn bị tung đoạn video trong tay ra, một thông báo của công an bất ngờ leo thẳng lên hotsearch.

Tiểu hoa đán Diệp Vận đăng bài dài, kể rõ trong quá trình quay phim năm đó, cô bị chính đạo diễn này quấy rối và uy hiếp.

Tạ Chi Tầm ngay lập tức chia sẻ lại bài viết.

Các tài khoản giải trí còn tung ảnh tối qua Tạ Chi Tầm đưa Diệp Vận tới đồn công an báo án – chỉ cần nhìn bóng lưng hai người đã thấy rất đẹp đôi.

Phim điện ảnh đầu tiên giúp Tạ Chi Tầm đoạt giải, nữ chính chính là Diệp Vận.

Sau này mỗi khi anh hợp tác với nữ diễn viên nào, cũng luôn bị so sánh với cô.

Cư dân mạng còn có nhóm ship couple, gọi Diệp Vận là “bạch nguyệt quang trong giới” của Tạ Chi Tầm.

Đêm qua anh say mèm chạy tới nhà tôi, giọng đầy ấm ức trách tôi bỏ đi.

Tôi còn ngỡ trong lòng anh vẫn có tôi.

Hóa ra, là tôi tự mình đa tình.

Đúng vậy.

Làm sao anh còn yêu tôi được chứ.

Nhiều nhất chỉ là không cam tâm bị bỏ rơi.

Không cam tâm vì tôi ngày đó quá tàn nhẫn mà thôi.

Sau khi Tạ Chi Tầm chia sẻ bài viết của Diệp Vận, Weibo lại tiếp tục sập.

Bởi Diệp Vận lại đăng thêm một bài, cảm ơn Tạ Chi Tầm vì đã âm thầm giúp đỡ cô suốt những năm qua.

Cuối bài cô ta viết: “Nếu không phải anh ấy mạo hiểm cả tiền đồ để thu thập chứng cứ, tôi sẽ không có dũng khí đứng ra hôm nay.”

Nhưng rõ ràng, những bằng chứng đó là tôi đưa!

Tôi tức muốn hộc máu.

CP fan phấn khích nổ trời.

“Nhánh cây và chiếc lá là thật rồi đúng không?”

“Ảnh đế vì mỹ nhân mà nổi giận, tôi chịu thua.”

“Cuối cùng cũng có kết quả, đúng là đẹp đôi.”

“Nhưng ảnh đế trên sân khấu đâu giống nói với Diệp Vận nhỉ…”

“Ai mà chả có quá khứ, chắc là ex nào làm ảnh đế ghét thôi.”

“Nghe nói hai người chuẩn bị vào đoàn đóng cổ trang chung.”

13

Tôi bực đến mức tắt luôn điện thoại, trong lòng chửi Tạ Chi Tầm tám trăm lần.

Ngày trước anh ghét nhất lo chuyện bao đồng, vậy mà vì Diệp Vận anh lại chẳng tiếc liều mình.

Chắc chắn là tình thật rồi.

Tiểu Bạch thấy tôi dọn đồ trong giận dữ thì hỏi: “Mẹ, Con đóng phim, không đi mẫu giáo nên làm mẹ giận hả?”

“Tiểu Bạch, nhớ nhé, lớn lên tuyệt đối đừng một chân đạp hai thuyền.”

Thằng bé ngơ ngác gật đầu.

“Chân đạp hai thuyền là gì hả mẹ?”

Tôi nghẹn lời.

Thật nực cười.

Tôi và Tạ Chi Tầm là gì đâu chứ.

Chúng tôi là ex.

Chính tôi là người nói chia tay trước.

Anh thích ở bên ai thì liên quan gì tới tôi?

Tôi dắt con vào đoàn phim, định lấy công việc của con để quên hết mớ suy nghĩ rối rắm.

Nhưng tôi đâu ngờ, đoàn phim bạn tôi nhờ cho Tiểu Bạch đi diễn, chính là phim cổ trang mà Tạ Chi Tầm và Diệp Vận đang đóng.

Trên mạng thì hotsearch về “cặp đôi” của họ đầy rẫy.

Ngoài đời thì hai người chung đoàn phim.

“Tiểu diễn viên này tìm giỏi thật, nhìn như con trai ruột nam chính luôn.”

Một câu đùa của producer nghe như nguyền rủa.

Tôi kéo Tiểu Bạch, cười gượng quay sang đạo diễn Tiêu Dương.

“Sao anh không nói tên nam chính sớm?”

“Nói sớm thì cô đâu chịu đến.”

Tiêu Dương nghiêm mặt.

“Ngày xưa cũng là bất đắc dĩ thôi. Cần gì làm như kẻ thù không đội trời chung vậy?”

Đúng là bạn khốn.

Tôi vội giao Tiểu Bạch cho đoàn, tìm chỗ trốn, không muốn đụng mặt Tạ Chi Tầm.

Khi Tiểu Bạch chuẩn bị hóa trang, thằng bé ngước mắt ngơ ngác nhìn người đàn ông mặc trường sam đỏ.

Đó là lần đầu tiên Tiểu Bạch gặp Tạ Chi Tầm.

Ánh mắt nó sáng rực đầy hiếu kỳ.

Tiêu Dương ghé lại nói nhỏ.

“Chi Tầm, cậu giao lưu chút với Tiểu Bạch đi. Nó lần đầu đóng phim còn hơi căng. Hai người giống nhau thế, chắc hợp vía.”

Tôi nghe câu đó mà muốn hộc máu.

Biết vậy đã bế con bỏ chạy từ đầu.

Tạ Chi Tầm ghét trẻ con nhất.

Thế mà anh cúi người, kéo vạt áo ngồi xuống ngang tầm mắt Tiểu Bạch.

Tôi nấp một góc, nhìn hai người – một lớn một nhỏ đối mặt mà sống mũi cay xè.

Lén giơ điện thoại, chụp lại bức ảnh chung khung đầu tiên của họ.

Tạ Chi Tầm cầm kiếm múa trên trường quay, dáng điệu dứt khoát, phong lưu như lạc vào thế giới võ hiệp.

Anh diễn xong thì tới lượt Tiểu Bạch.

Thằng nhóc lần đầu đối ống kính nhưng chẳng hề run.

Chắc di truyền được chút năng khiếu của cha.

Tạ Chi Tầm còn cẩn thận dạy từng động tác.

Một lớn một nhỏ phối hợp ăn ý bất ngờ.

Ba tiếng quay liền, Tiểu Bạch thành bảo bối trong đoàn.

Chỉ tiếc nó giống cha quá, chẳng nhớ mẹ là ai.

14

“Con trai cô hợp với Tạ Chi Tầm lắm. Hay tôi viết hẳn đoạn ngoại truyện cho hai người diễn vai cha con?”

“Tiêu Dương, tuyệt giao!”

Tôi trốn trong phòng hóa trang, nghiến răng nhắn lại.

Trời tối dần.

Tiểu Bạch đóng xong được dẫn về.

“Mẹ ơi, con diễn giỏi không?”

Tiểu Bạch nhào vào lòng tôi, vui vẻ.

Ngay lúc đó, một ánh mắt như lưỡi dao quét tới tôi.

“Cậu bé diễn tốt lắm nha. Mặt đẹp trai giống mẹ ghê. Nhìn còn tưởng con ruột Tạ Chi Tầm ấy chứ!”

Chị nhân viên đưa Tiểu Bạch về cười khen.

“Chị biết câu đó truyền ra ngoài sẽ gây rắc rối cho anh ấy thế nào không?”

Giọng Diệp Vận lạnh băng, đột ngột cắt ngang.

Tôi nhìn Diệp Vận bước vào, đôi mắt cô ta vừa chạm Tiểu Bạch liền dại ra, lia qua lia lại giữa hai mẹ con đầy nghi hoặc.

Cô ta không dám nói ra, nhưng ánh mắt đã đầy cảnh giác và suy đoán.

Cuối cùng vẫn dám châm chọc.

“Chị Giang, bao năm rồi vẫn như cũ. Vì lợi ích mà cái gì cũng dám bán. Ngày xưa bán A Tầm, giờ đến con nít cũng lôi ra làm công cụ. Đừng tưởng tìm đứa giống anh ấy là được anh ấy thương hại.”

Tôi hừ lạnh, lườm cô ta.

“Thứ trong tay tôi, tôi thích dùng thế nào là chuyện của tôi. Không như ai đó, bao năm chỉ biết khóc lóc lấy lòng thương, diễn xuất thì chẳng ra gì.”

Nói gì chứ, tôi từng là quản lý vàng, chẳng thiếu khả năng ăn miếng trả miếng.

Diệp Vận sững mặt.

“Chị Giang, chị nghĩ tôi tay trắng à? Chị rời giới lâu rồi không biết tôi với A Tầm sắp kết hôn sao?”

Cô ta hất cằm đắc ý.

“Đến lúc cưới, mời chị – cựu quản lý – tới uống rượu mừng nhé.”

Tôi chỉ muốn đập chai bia vào đầu Tạ Chi Tầm.

Hóa ra tên uống say vào nhà tôi làm loạn, sắp cưới người khác rồi?

May mà anh ta chưa biết Tiểu Bạch tồn tại.

Tiểu Bạch thấy tôi tức điên, vội ôm chân tôi.

“Chị Diệp nói dối! Chú Tạ bảo chú ấy không có bạn gái mà!”

Diệp Vận trừng mắt.

“Nhóc con hiểu cái gì!”

Tiểu Bạch dang tay chắn trước tôi, nghiêm mặt.

“Mẹ ơi, con hỏi rồi, chú Tạ bảo chú độc thân.”

Tôi sững người.

Không biết cái tính hóng hớt này nó di truyền từ ai nữa.

Tôi hít sâu, chẳng buồn đôi co, cúi xuống bế con bước thẳng ra ngoài.

Tùy chỉnh
Danh sách chương