Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

06

nối trôi qua, thu tàn rồi đông tới.

Những lá thư qua lại giữa tôi và , trở thành điều khiến tôi mong chờ nhất cuộc sống.

Thư anh vẫn ngắn, chỉ vài câu thăm hỏi bình thường.

anh luôn cẩn thận gói kẹo, bánh mà đơn vị phát bằng giấy dầu, rồi gửi về cùng thư.

Đoàn Đoàn mỗi nhận được vui mừng mấy liền.

làng bắt râm ran lời tiếng vào.

Người ta nói Bạch Vi Vi cứ lại về mẹ đẻ, chắc sống nổi với ông chồng “đại gia vạn đồng”, đang muốn quay về tìm .

“Ôn Noãn , cô phải giữ người chặt, kẻo sau cùng trắng đấy.”

Tôi chỉ cười.

Tôi tin .

Tin vào câu “sống tốt cuộc đời của ta” mà anh viết.

Thoáng cái đã cuối năm, bộ đội chuẩn bị lính về phép.

Tôi đếm từng , tính toán chính xác về, dọn dẹp cửa sạch bong, còn mua vải mới để may áo bông anh và Đoàn Đoàn.

anh về, tuyết rơi lất phất.

Tôi dắt Đoàn Đoàn làng đợi, từ trưa tận chiều muộn.

Ngay khi tôi sắp tê cứng vì lạnh, bóng dáng quen thuộc xuất hiện từ đằng xa.

Anh đeo lô to, bước nhanh trên con đường làng phủ tuyết, áo khoác bộ đội phủ đầy hoa tuyết.

ơi!” — Đoàn Đoàn tuột tôi, lạch bạch đôi chân ngắn chạy về phía anh.

dang bế bổng thằng bé, đặt nụ hôn lên gương mặt đỏ bừng vì lạnh.

Sau đó, anh đi về phía tôi, móc ngực vật bọc giấy dầu, nhét vào tôi:

.”

Tôi mở củ khoai lang nướng, còn nóng hổi.

Anh tôi, cười rạng rỡ.

tiên, tôi thấy anh cười rạng thế — mặt trời đông lạnh.

“Anh về rồi.” — Anh nói.

“Ừ, về thôi.” — Tôi nhận lấy lô từ anh, mắt hơi ươn ướt.

Trên đường về, anh bế Đoàn Đoàn, tôi đi cạnh, tuyết rơi trắng xóa, thể cứ bước tiếp thế, tôi sẽ cùng nhau đi bạc .

về , đã khác.

Anh vẫn ít nói, còn im lặng mức ngột ngạt.

Anh sẽ kể tôi nghe vài chuyện vui ở đơn vị, dạy Đoàn Đoàn học chữ, và khi tôi nấu , anh sẽ tự giác ngồi nhóm bếp, tiếp củi.

Giữa tôi, càng giống cặp vợ chồng thực thụ.

Đêm Giao thừa, người tôi quây quần mâm , bữa tất niên…

ngoài tiếng pháo nổ lách tách, mùi canh ấm áp lan tỏa khắp .

Đoàn Đoàn dính đầy dầu mỡ quanh miệng, cứ ngừng gắp đồ :

đi, nhiều vào.”

Vành mắt lại đỏ lên.

, tôi biết — phải vì cái xe đạp.

Sau bữa , kéo tôi sân.

Anh móc từ túi gói vải đỏ , đưa tôi:

“Tặng , quà Tết.”

Tôi mở , đôi bông tai bạc. Kiểu dáng rất đơn giản, dưới ánh trăng, lấp lánh lung linh.

“Anh… anh rành mấy chuyện .” Anh ngượng ngùng gãi .
“Chỉ thấy nó… hợp với .”

Tim tôi ngọt lịm vừa được rót mật.

thích lắm.” Tôi ngẩng anh.
“Cảm ơn anh, .”

Anh tôi, ánh mắt nóng rực.

Bất ngờ, anh vươn ôm chầm lấy tôi.

Vòng anh rộng lớn, ấm áp, có mùi xà phòng và chút hương nắng nhè nhẹ.

Tùy chỉnh
Danh sách chương