Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1VneA8ayh8
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
06
Cả “gia đình ba ” trong nhà bận túi bụi chẳng ai tâm trí mà quan tâm đến công việc công ty
Tôi tranh thủ thời gian đến công ty sắp xếp mọi thứ
Tan ca làm một buổi spa thân thư thái như bà hoàng mới thong dong về nhà
Về đến nơi thì… đúng như dự đoán — vẫn là một mớ hỗn độn
Tôi sớm đã đoán
Phùng Văn Yến đến đứa con đẻ còn lười chăm bảo cô làm việc nhà tử tế nổi
Trước chỉ cần thấy nhà cửa bừa bộn chút là đã lao dọn dẹp ngay
Còn bây giờ giả vờ như thấy thẳng xuống bàn ăn thong thả hỏi: “Cơm nấu xong Canh hầm xong ”
Phùng Văn Yến hằm hằm bê thức ăn và nồi canh đặt lên bàn
Cô đeo tạp dề đầu còn dính một cọng rau mùi
Còn thì mặc váy trắng tinh khôi thần thái rạng rỡ
Ánh mắt Quách Tây Dương khác gì chó đói thấy thịt — đúng kiểu “ăn sẵn” khiến tâm tình thư thái nhàn vui
Ăn xong bảo:
“Văn Yến máy rửa chén rửa sạch rửa tay cho chắc nha
À mà tối nay ngủ ở ”
Cô : “Ba của Thiên Trụ sắp xếp cho ngủ phòng phụ”
Tôi : “Không Phòng phụ định cải tạo thành phòng làm việc thể để khác ở ”
“Thế… ngủ ở ” – cô cố nén cơn tức hỏi
Tôi giả vờ suy nghĩ một lúc :
“Thật trong phòng thay đồ của phòng chính vẫn đủ chỗ ngủ cho một Không biết thấy bất tiện
Hồi con chó nhỏ nuôi cũng thích ở đấy”
“Thu Thu đừng quá đáng quá”
“Ơ kìa Tôi quá đáng chỗ nào Nếu thấy tiện thì ngoài thuê chỗ khác ở nhé Ở ngoài rộng hơn đó”
Hai liếc một cái dám hé răng phản đối
đây vẫn tiết mục chính của đêm nay
Tôi đã âm thầm bôi đầy lông đào bao cao su đến soi kỹ còn phát hiện
Phùng Văn Yến dị ứng cực nặng với lông đào
Tôi giả vờ mệt mỏi lên giường ngủ sớm
Hai họ còn tưởng thuốc ngủ họ bỏ đã bắt đầu phát huy tác dụng
Quách Tây Dương uống xong canh bổ sinh lực cơn thèm khát bốc lên ngùn ngụt
Tôi tiếng trở dậy phòng thay đồ
Hai ban đầu còn cố nén tiếng rên rỉ nhưng ngay đó — Phùng Văn Yến gào lên như thiêu sống
Hehe lông đào mà tận trong thì cào rách cũng hết ngứa
Hai sốc hoảng
Tôi xoay thật mạnh giả vờ mớ một câu to oành khiến Quách Tây Dương sợ đến mức còn kịp mặc đồ đã cắm đầu chạy về giường
Tôi giả bộ ngái ngủ toilet vặn ngang phòng thay đồ thấy Phùng Văn Yến đang lăn lộn sàn như con rắn điện giật
Tôi hỏi cô làm thế
Mặt cô đỏ bừng cố nhịn mơ “giấc mơ xuân”
Cũng giỏi nhịn thật đấy
Cô bảo kêu nhanh rời
Tôi thể Không thì làm thưởng thức kiệt tác của
Tôi đó xem thêm một lúc “ bụng” hỏi: “Cậu cần giúp gọi trai bao mẫu nam ”
Cô ngứa đau tức nhục còn gồng chịu đựng — mặt mũi méo mó đến mức nhận luôn
Tôi :
“Hồi con chó nhỏ của tới kỳ cũng lăn lộn kiểu chỉ là nó kêu to hơn thôi
Cậu kêu lớn như nó cũng khác chó đấy chứ”
Cô tức đến trợn trắng cả mắt
Hứ tự dâng miệng cọp trách ai
Tôi giường khúc khích: “Phùng Văn Yến đang lên cơn dâm đấy gãi đến chảy máu ”
Quách Tây Dương nhịn suốt mấy ngày giờ “thả thính” thì đã sắp nổ tung chẳng buồn quan tâm đến cô
Anh ôm lấy : “Kệ cô tụi chơi ”
Tôi cố tình rên nhẹ vài tiếng bên giọng rên của Phùng Văn Yến lập tức nhỏ
Nghe tiếng yêu giường với vợ cũ chắc còn kích thích hơn xem phim
Quách Tây Dương đang định “tiến thêm một bước” đột nhiên dùng tay đập thẳng “vũ khí hành sự” của
Anh rú lên một tiếng thảm thiết
Tôi giả bộ hoảng hốt chạy ngoài kêu cứu
Hàng xóm gọi 120 giùm
Hai họ một thì trần truồng một thì lả đưa thẳng lên cáng
Bác sĩ lắc đầu: “Chơi dữ ai chịu nổi”
Tôi bảo xe cứu thương đưa cả hai đến bệnh viện khoa nam nữ
Giờ thì cả khu nhà đều biết bọn họ gian díu
Hai còn tưởng tin tưởng họ lắm cứ vẻ khách sáo giờ thì diễn hỏng cả
Tôi lấy cớ lấy nước rời khỏi phòng bệnh
Hai bọn họ lập tức tụm đầu bàn kế đối phó
hình như họ cũng bắt đầu phát hiện — còn dễ lừa như nữa
Ý định đầu tiên là khiến chủ động từ chức giám đốc tài chính giờ đã kẹt
Cãi kết quả hai sang… cãi
Một bên chửi đối phương biết hổ còn “ngủ” với
Bên chửi : mấu chốt lúc cần vô dụng biết bệnh gì
Thấy bước Phùng Văn Yến giả bộ gượng: “Tụi đang chờ đó”
Tôi đáp: “Hai đều nhập viện cứ chăm sóc lẫn cho nhé Tôi còn về lo cho Thiên Trụ nữa thằng bé ai trông”
Cả hai gật đầu lia lịa
Tôi mỉm bước
Trước khi còn tìm hai bác sĩ điều trị cho từng dặn dò kỹ: “Nhất định chữa cho khỏi hẳn mới cho xuất viện”
Bệnh viện là kiểu chuỗi tư nhân họ chỉ sợ bệnh nhân viện quá sớm
Nghe tha thiết như thế họ lập tức bảo bệnh tình hai nghiêm trọng ít nhất ở ba bốn tuần
Tôi cảm ơn rối rít rời khỏi bệnh viện
Tôi biết mấy bác sĩ đó sẽ cách khiến bọn họ ngứa đau dụ cho chẳng dám rời viện
Nhân lúc hai còn viện đã kiểm kê bộ tài sản trong công ty và ở nhà
Cũng thu thập hết bằng chứng ngoại tình của bọn họ
Thật ngờ hai cái loại biết liêm sỉ lợi dụng niềm tin của chỉ gian díu mà còn tiêu xài phung phí
Hơn tám năm tiêu mất hơn ba trăm vạn hề biết
là mù cả mắt mù cả tim
07
Lưu Dịch đã giúp tìm con gái
Con bé tên là Thanh Thanh
Hóa năm đó Quách Tây Dương đã bán con gái cho khác
Khi đó còn đang trong phòng cấp cứu
Phùng Văn Yến nuôi con hai họ đã cãi ngay tại bệnh viện
Quách Tây Dương cũng bó tay
Anh thể mở miệng với là nuôi hai đứa trẻ
lúc đó một hộ lý quen biết một gia đình ở quê đang nhận nuôi một đứa bé
Thế là hai họ bàn bạc quyết định vứt bỏ con gái để đứa con trai của họ giả làm con giao cho nuôi — một công đôi việc
Không những thế hai còn vòi thêm một vạn tệ gọi là “phí dinh dưỡng” từ gia đình nhận nuôi
May là năm đó việc do hộ lý sắp xếp nên lần theo manh mối cũng quá khó cuối cùng mới tìm tung tích con bé
Con gái sống trong một ngôi làng hẻo lánh cực kỳ nghèo khổ
Lúc Quách Thiên Trụ chê bai trứng gà mẹ luộc ngon thì con bé còn từng ăn trứng gà
Lúc Quách Thiên Trụ than thở rằng ép học quá nhiều đến mức nghẹt thở thì con bé đến trường còn từng đến
Lúc Lưu Dịch tìm đến con bé nấu cơm xong cho cả nhà
Người thì đang bàn ăn còn con bé thì xách một cái thùng thức ăn thừa cao cả mét chuồng lợn để đổ
May mà Lưu Dịch tìm đến kịp
Chậm thêm một bước gia đình đó đã nhận sính lễ chuẩn bán con bé làm vợ nuôi từ nhỏ
Cha mẹ nuôi : “Ngày xưa bỏ tận mười nghìn tệ để mua về nuôi ngần năm chẳng lẽ lỗ”
Lưu Dịch trả mười vạn tệ mới đưa con bé về
Con bé tội nghiệp gầy gò mặt vàng như nghệ ánh mắt hoảng sợ như chú nai con đuổi giết
Tôi đã đưa con bé về nhà mẹ
Căn dặn mẹ chăm sóc con thật tuyệt đối giữ bí mật
Bởi vì trận chiến ly hôn sắp tới từng kẻ khốn nạn trong vở kịch … trả giá đủ cả gốc lẫn lãi
08
Khi Quách – Phùng còn đang viện mơ mộng thay thế vị trí của thì… họ nhận trát hầu tòa
Tôi đơn ly hôn yêu cầu xử Quách Tây Dương là bên sai tay trắng Đồng thời yêu cầu Phùng Văn Yến trả 340 vạn tệ
Hai đứa chết trân
cuộc chiến đã khởi động bọn họ lập tức phản công
Y hệt kiếp việc đầu tiên là giấu Quách Thiên Trụ
Sau đó uy hiếp : nếu giành quyền nuôi con thì tay trắng
Tôi : “Vậy cần nữa Quyền nuôi con giao cho các nhưng tay trắng”
Ngay ngày hôm Quách Thiên Trụ lén gọi cho bảo ngược đãi cầu xin đến cứu
Tôi hỏi: “Ngược đãi kiểu gì”
Nó : “Phùng Văn Yến mắng con còn cho ăn cơm”
Tôi bảo: “Thế thì gì to tát Con mập quá giảm cân cũng ”
Quách Tây Dương thấy sốt ruột như mà ngày xét xử thì đang đến gần bắt đầu cuống
Y như kiếp Quách Thiên Trụ đẩy làm con cờ
Nó tìm đến là trốn khỏi nhà
Còn kéo áo lên cho xem những vết bầm tím trông vô cùng thê thảm đều là do Phùng Văn Yến đánh
Chi tiết thì khác kiếp
Chắc là thấy lần còn tha thiết giành quyền nuôi con như xưa nên bày chiêu khổ nhục kế để khiến mềm lòng
Quả nhiên nó lóc: “Mẹ nếu mẹ cần con nữa con mà theo họ thì chắc đánh chết mất”
Tôi ngoài mặt thì ôm ấp dỗ dành trong lòng thầm nghĩ: Có đánh chết cũng chẳng oan
là một đứa con rác rưởi vì lừa mà từ thủ đoạn
Tôi lén ghi âm ghi hình báo cảnh sát
Trong lúc hai còn đang tính xem tiếp theo thể moi gì từ thì cảnh sát gõ cửa
Cả hai gào kêu oan — thì ngược đãi trẻ em thì cố ý làm tổn thương con
chứng cứ quá rõ ràng vết thương Quách Thiên Trụ trùng khớp với bạo lực mà họ gây Cả hai lập tức đưa trại tạm giam
Hơn nữa do nạn nhân là trẻ vị thành niên hành vi bạo lực xếp mức nghiêm trọng
Kết quả: mỗi phạt hành chính 15 ngày giam
Trong thời gian giam Quách Tây Dương thể nào điều hành công ty
Mà vốn nắm giữ 50% cổ phần luôn đối xử công bằng cứng rắn tình lý nên bộ công ty nhanh chóng về tay