Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/7V4rJFqCAr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
3
Tôi cố tình chuyển đúng kênh hoạt hình mà Quách Thiên Trụ thích
Nó lập tức thu hút dán mắt màn hình thèm làm bài tập nữa
Quách Tây Dương cau mày: “Con đang học bài em bật tivi chẳng ảnh hưởng nó ”
Tôi đáp:
“Anh là suốt ngày bảo quản con quá chặt
Giờ cho nó xem đó ý
Làm mẹ đúng là dễ chút nào nhỉ
Hay là… để khác làm thử xem”
Quách Tây Dương lập tức cứng họng câm như hến Rồi sang ép con trai về phòng học bài
Quách Thiên Trụ bực bội hét lên:
“Ba ba là thấy con vui
Mẹ hiếm khi cho con tự do chút ba là gì mà cũng nhảy làm loạn”
Câu đến còn thấy ngứa tai
Quách Tây Dương đang bực sẵn càng càng tức đá cho thằng bé một phát
Quách Thiên Trụ la oai oái lăn lộn sàn rống
Hai cha con ngay giữa phòng khách diễn một màn gà bay chó sủa
Tôi lặng lẽ rút lui tắm nước nóng
Trọng sinh trong đầu dồn vô số thông tin cần thời gian để suy nghĩ kỹ
Kiếp và Phùng Văn Yến gần như mang thai cùng lúc ngày dự sinh chỉ cách vài ngày
Phùng Văn Yến mang thai ngoài giá thú suốt thời gian đó vẫn giấu nhẹm cho biết cha đứa bé là ai
Tôi sinh con khó viện ba ngày mới qua khỏi
Lúc xuất viện con vẫn còn trong lồng ấp
Tôi thấy con lần đầu tiên là tận nửa tháng
Nghĩ lẽ lúc đó con đã đánh tráo
Sau khi sinh con và chồng cùng gây dựng công ty từ hai bàn tay trắng sự nghiệp dần định
Anh là đại diện pháp luật làm giám đốc tài chính
Cuộc sống ngày càng khấm khá
Lúc đó Phùng Văn Yến xuất hiện mất việc đến cầu xin cho ở nhờ
Cô chuyển nhà ở từ đó phục vụ cả ba
Quách Thiên Trụ suốt ngày ốm đau quấy chỉ cho chăm
Phùng Văn Yến thì suốt ngày lóc chẳng đụng tay việc gì chỉ cần an ủi
Quách Tây Dương trách móc rước lạ nhà ngày càng lạnh nhạt lạnh lùng
Tôi kiệt sức vì giữ gìn gia đình nên đã rút khỏi công ty giao bộ tài chính cho Phùng Văn Yến
Kết quả hai đó liên thủ kiểm soát bộ công ty và tài sản trong nhà Sau đó cố tình để phát hiện chuyện ngoại tình để chủ động ly hôn
Bọn họ giấu Quách Thiên Trụ ép tay trắng
Quách Thiên Trụ còn phối hợp với họ mẹ bạo hành van xin giành quyền nuôi dưỡng nó
Từ khi ly hôn đến lúc thi đại học đã tiêu hơn trăm vạn cho nó bộ đều do nai lưng kiếm từng đồng gồng gánh nuôi nó lớn
Còn hai thì vứt con cho sống tự tại chẳng bận tâm điều gì
Tôi làm trâu làm ngựa nuôi lớn con trai của họ đưa nó Bắc Đại
Cuối cùng còn ba họ xem là con ngốc đem trêu đùa
Còn con gái ruột của thì biết trôi dạt nơi nào sống chết
Đây chẳng là câu chuyện chim cu gáy đẻ nhờ tổ của chim sẻ
Mẹ kiếp từng mắt xích đều tính toán kỹ càng độc ác đến tận cùng
Kiếp nhất định khiến bọn họ trả giá đủ cả gốc lẫn lãi
04
Bước từ phòng tắm thấy Quách Thiên Trụ đã đánh cho tím bầm mặt mũi
Nó mếu máo chạy mách
Trước đây chắc chắn sẽ ôm ấp an ủi đó cố gắng khuyên nhủ cả hai bố con hiểu cho
giờ thì khác Ba nó làm đúng điều làm còn kịp khen nữa là
Tôi giả bộ chép miệng: “Trời ơi đánh con nông nỗi mà cũng gọi là làm cha hả Đánh kiểu báo công an cũng đấy”
Quách Thiên Trụ càng thấy oan ức
Nhìn ánh mắt nó bố mà xem đã chút thù hằn đấy
Tôi sang Quách Tây Dương như trách móc: “Con cái mà biết tôn trọng lớn đúng là dạy cho hồn Làm cha mà vất vả quá chừng”
Quách Tây Dương tức đến nỗi lỗ mũi sắp bốc khói
Hai cha con ai nấy đều giận dỗi lủi về phòng
Tôi ban công âm thầm liên lạc với Lưu Dịch – một thám tử tư
Kiếp vì cạnh tranh trong công ty mà đã thuê biết rõ bản lĩnh kín miệng
Tôi trả giá cao để nhờ điều tra tung tích con gái ruột của
Về đến phòng ngủ bắt gặp Quách Tây Dương đang lén lút gõ máy tính lia lịa
Nhìn cái điệu bộ là biết ngay đang liên lạc với Phùng Văn Yến
Thấy giả vờ điềm nhiên: “Khách hàng bên công ty gọi ngoài một lát”
Tôi bôi kem dưỡng da thờ ơ hỏi: “Khách nào thế”
Anh lúng túng: “Người em biết ”
Tôi : “Vậy tiện thể giới thiệu cho em biết luôn ”
Anh vội vã: “Giờ khuya ngoài trời mưa thôi từ chối”
Một lúc Phùng Văn Yến gửi tin nhắn WeChat:
【Thu Thu sốt mệt lắm Cậu thể qua chăm một chút 】
Thì là cô sốt Báo ứng đến
Tôi nhắn :
【Mình cũng lắm nhưng thật sự rời
【Hai bố con đang cãi to con đánh sưng cả mặt】
Cô lập tức gửi tin nhắn thoại: “Cái gì Anh dám đánh con”
Tôi thở dài: “Đấy xuống tay nặng quá”
Ngay đó thấy Quách Tây Dương bắt đầu gõ bàn phím
Sắc mặt càng lúc càng đen
Mà trông… cũng phết đấy chứ
________________________________________
05
“Sao cứ bắt con ăn trứng gà Con ăn ” – sáng hôm Quách Thiên Trụ gào lên như thường lệ
Tôi đáp: “Được thôi khỏi ăn”
Nó mở to mắt dám tin
Trước đây nó chịu ăn còn tìm đủ cách chế biến cho dễ nuốt
Giờ đột nhiên ép nữa
Lẽ nó vui chứ nhưng rõ ràng thái độ dửng dưng của khiến nó phát cáu
Nó hét lên: “Vậy thì cái lớp học thêm chết tiệt con cũng ”
“Được từ giờ khỏi cần học”
Quách Thiên Trụ sững sờ sang bố
Quách Tây Dương vội :
“Trẻ con mà ăn sáng thì làm học hành cho gì
Mà lớp học thêm đó là thầy cô nhờ vả mới liên lạc nghỉ là nghỉ ”
Tôi nhẹ nhàng đáp:
“Nó học thì làm ép
Từ giờ nó thích gì thì đừng bắt nó làm nữa
Tốn tiền tốn sức tức giận đáng ”
Tôi chẳng làm bữa sáng xách túi định khỏi nhà
Quách Thiên Trụ quýnh quáng: “Mẹ mẹ làm đồ ăn sáng cho con Cũng đưa con học nữa hả”
Tôi ném cho nó bốn đồng: “Không ăn thì khỏi nấu Xe buýt học khứ hồi bốn đồng Tự bắt xe hoặc nhờ bố con chở”
Nó mắt rưng rưng đuổi theo : “Mẹ Mẹ ơi”
Tôi lái chiếc BMW đỏ nghênh ngang rời khỏi nhà
Sáng hôm Quách Thiên Trụ chủ động : “Mẹ trứng hôm nay rán mềm chút còn thịt xông khói thì rán cháy một tí nha”
Tôi đáp: “Không rảnh Có mì gói với dưa muối đấy con với ba tự lo ”
Nó ngờ từ chối thẳng thừng khi nó chủ động liền gào lên: “Mẹ chẳng từng con ăn trứng mỗi ngày để bổ sung protein ”
Tôi lạnh nhạt:
“Chẳng con cứ kêu mẹ bắt ép làm con nghẹt thở
Giờ con tự do đó vui ”
Mắt nó đỏ hoe trông đáng thương
Lúc chuông cửa vang lên Phùng Văn Yến tới
Cô đã mang bữa sáng cho cả nhà
Tôi vui vẻ đón nhận: “Tuyệt vời phục vụ là thích nhất”
Phùng Văn Yến nghiến răng dám cãi
Mọi trong nhà vốn nghĩ dễ dắt mũi giờ bỗng thấy khó đoán hơn hẳn
Quách Tây Dương thấy vẫn bình thường thì lên tiếng: “Có giúp một tay em cũng đỡ mệt hơn mà”
Quách Thiên Trụ mắt ngân ngấn nước : “Con mẹ mệt Hay để dì Văn Yến giúp chúng ”
Tôi hiểu ngay — bọn họ đã bàn bạc sẵn đang diễn trò cho xem đây
05
Tôi cố ý lên tiếng
Phùng Văn Yến sốt ruột: “Thu Thu hai bố con họ đều phản đối nữa chắc chắn cũng phản đối đúng ”
Tôi đáp: “Tôi phản đối chỉ là ngại thôi Trong nhà bao nhiêu việc như để làm ”
Phùng Văn Yến xúc động : “Chúng là bạn bè giúp vui lắm luôn ”
Hừm vui sớm đấy
Tôi : “Cậu sẵn lòng thì quá Ban đầu còn định thuê bảo mẫu cao cấp tám ngàn một tháng giờ chắc đỡ khoản đó”
Quách Tây Dương chen : “Cũng thể đưa số tiền đó cho Văn Yến”
Phùng Văn Yến đỏ mặt gật đầu giả vờ e dè từ chối: “Ôi làm dám nhận tiền của Thu Thu chứ…”
Tôi lập tức phản pháo Quách Tây Dương:
“Nghe thấy Cô làm dám nhận tiền của
Với như là ý gì Đưa tiền cho cô chẳng khác gì coi là bảo mẫu ”
Cả hai họ sượng trân tại chỗ
Tôi ăn no uống đủ xong chẳng buồn dọn chén dĩa
Mặc bộ đồ Chanel nhỏ mang giày cao gót mười phân dậy thẳng cửa
Quách Thiên Trụ cuống lên: “Mẹ hôm nay mẹ vẫn đưa con học hả Con sắp trễ ”
Tôi bảo: “Mẹ làm Con nhờ dì Văn Yến đưa nhé”
Hehe giờ cao điểm học kẹt xe phát Chạy xe máy điện chở con dù bôi bao nhiêu kem cũng cản nổi khói bụi ăn mòn làn da
Thấy chuẩn thật Phùng Văn Yến hoảng lên kịp đưa nó
Tôi :
“Việc nhà thể làm khi đưa con học về
À tối nhớ hầm nồi canh đương quy hầm thịt dê
Tôi với chồng tính sinh thêm bé nữa tranh thủ thời gian”
Sắc mặt Phùng Văn Yến thay đổi: “Cậu xem là bảo mẫu ”
Tôi thản nhiên:
“Sao thế Bảo mẫu còn trả lương cơ mà
Còn là miễn phí
Hay là… thôi làm khó nữa để thuê bảo mẫu nhé”
Quách Tây Dương ho nhẹ một tiếng
Anh thể để tính khí của Phùng Văn Yến phá hỏng kế hoạch lớn đã bày
Phùng Văn Yến vội chữa cháy: “Có gì mà phiền Bảo mẫu làm chu đáo bằng ”
Tôi : “ thật”
Nói ung dung khỏi cửa lên chiếc BMW đỏ của thong thả rời
Chiến trường… để cho họ giải quyết
Buổi sáng luôn là cuộc chiến: chồng giúp gì ngoài than phiền mẹ thì ba đầu sáu tay cũng địch nổi con trai cà chớn đưa con học chẳng khác gì đánh trận
Kiếp họ từng trải qua cảm giác Kiếp cho họ “nếm mùi” một chút cũng chẳng thiệt
Tôi mở app xem camera an ninh trong nhà — loạn như chợ vỡ
Quách Tây Dương vốn chẳng bao giờ quan tâm chuyện trong nhà nên biết gắn camera từ lâu
Dưới ống kính đúng là “một gia đình trọn vẹn”… chửi gào — đủ mùi bi kịch
Phùng Văn Yến tức tối: “Không Tôi ở để Thu Thu phục vụ ba chúng viện cớ công việc bận rộn khiến cô xin nghỉ việc Mẹ kiếp giờ biến thành bảo mẫu”
Quách Tây Dương giận dữ: “Không cô cam đoan xử lý cô Vào nhà dễ giờ còn dám than”
Quách Thiên Trụ cũng hét lên: “Cô ngu thôi Có mẹ ở đây chẳng cần lo gì hết Giờ sắp trễ học ”
Haha ngu là đúng
Phùng Văn Yến giơ tay tát một phát: “Thằng oắt con dám chửi mẹ mày hả Mày thấy cô thì để mẹ mày chịu khổ ”
Haha con sói con cứ tưởng mẹ ruột cũng dễ tính như
Một cái tát làm nó choáng váng luôn
Quách Tây Dương cũng nổi đóa: “Hai làm cái gì đấy Cô còn tay mà bọn đã loạn lên là ”
“Con nó chửi Anh điếc ”
“Nó tát thấy Mắt mù luôn ”
Quách Tây Dương đá thẳng một cú: “Thằng ranh dám chửi bố Mất dạy hả mày”
“Cả hai đều đánh Tôi còn là con ruột của hai ”
Quách Thiên Trụ như sụp đổ
Nó luôn cho rằng là cục cưng của cả nhà giờ cuối cùng cũng hiểu — thì nó chỉ là phần quà khuyến mãi khi cha mẹ nạp tiền
Kiếp bảo bọc nó quá kỹ để nó chịu một chút ấm ức nào
Kiếp cuối cùng nó cũng nếm trải tình “thân thương” từ chính cha mẹ ruột của