Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8KeiYot77M
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1
Vì công việc, tôi lại có cơ hội tiếp xúc với cô em gái thiên tài từng thầm thích hồi đại học.
Cô ấy vẫn cuốn hút như xưa, quanh người lúc nào cũng vây kín người theo đuổi, mà lại chẳng hề hay biết.
Con gái học kỹ thuật hình như ai cũng鈍感(鈍感=鈍感力=鈍感 là kiểu vô tâm hoặc vô cảm nhận trong tình yêu)như thế sao?
Chắc cũng vì thế mà đến 27 tuổi vẫn là hoa chưa ai hái.
Thế là… tôi may mắn nhặt được báu vật.
Gần nước thì sẽ gần cá.
Tôi chốt luôn căn hộ đối diện nhà cô ấy.
Không bỏ con thì không bắt được mẹ.
Biết cô ấy thích mèo.
Tôi dùng Man Đầu làm mồi nhử.
Thả nó qua ban công nối giữa hai nhà.
Tạo cơ hội tiếp xúc.
Cuối cùng cũng gặp mặt rồi.
Nghe nói cô em thiên tài là dân sành ăn.
Nhiều năm qua, tôi miệt mài luyện nấu ăn.
Ngày nào cũng nấu món ngon cho cô ấy.
Chẳng bao lâu, chúng tôi thành đôi bạn cùng ăn.
Tự nhiên như thế…
Bạn ăn rồi cũng thành… bạn ngủ.
Tình cảm dần dần nảy sinh.
Cuối cùng, cô ấy cũng chịu công nhận tôi là bạn trai.
Chỉ là… cô chưa từng nói với bạn bè hay gia đình.
Thái độ với tôi thì lúc nóng lúc lạnh.
Dù khoảng cách vật lý gần sát rạt,
Tôi vẫn thấy khó bước vào thế giới nội tâm của cô ấy.
Cho đến một ngày.
Cô chủ động nói chia tay.
Tôi rơi vào vòng xoáy tự hành hạ bản thân.
Làm bài test về kiểu gắn bó trong tình cảm.
Mới phát hiện, mình là kiểu “gắn bó đắm say”.
Còn cô ấy là dạng “tránh né cấp độ nặng”.
Tôi đọc trên mạng nói rằng,
Kiểu người tránh né, phản xạ cảm xúc rất chậm,
Nhưng chỉ cần vài ngày là sẽ bắt đầu dao động.
Tối đa là một tháng sẽ không chịu nổi mà tự quay lại.
Được.
Vậy thì tôi chờ.
Và tôi đã chờ…
29 ngày.
2
Cô ấy lại “gọi vịt” rồi.
Đừng hoảng.
Chắc chỉ là một bước đi kỹ thuật.
Chắc chắn là cô ấy không chịu nổi nữa nên mới cố tình giở chiêu.
Muốn ép tôi chủ động liên lạc trước.
Chứng tỏ… tôi đã thành công!
Để chọc tức tôi, cô ấy còn dám nói tôi “không được”, chắc chắn là cố tình kiếm cớ để rủ rê tôi lên giường!
Hả?
Sao cô ấy chặn tôi rồi?
Tôi viện cớ công việc,
Tiếp cận cô ấy ở cự ly gần.
Cô ấy mặc đồ công sở, quyến rũ chết người.
Không chịu nổi.
Suýt bị hớp hồn tại chỗ.
Miệng cô ấy đang nói gì đó, lải nhải liên hồi?
Nghe không rõ.
Chỉ muốn hôn.
Không kiềm chế nổi.
Tôi lén cọ cô ấy một cái.
Bị dẫm một cú.
Mà… sướng rơn.
3
Cô ấy lại “gọi vịt” nữa rồi.
Mà hình như lần này không phải diễn.
Vì tôi nghe loáng thoáng họ đang bàn chuyện… an toàn.
Chết rồi.
Buông thả mới có một tháng.
Sao lại để cô ấy dính vào thói quen tệ hại như thế?
Dù là độc thân, cũng phải giữ mình chứ!
Tôi chạy tới tìm cô ấy lý luận.
Kết quả… lại bị chửi sấp mặt.
Cô ấy còn nói tôi… bẩn.
Tức quá mà khóc.
Tôi đi làm kiểm tra tổng quát đầy đủ, đưa cho cô ấy xem!
Để chọc tức cô ấy,
Tôi cố tình dẫn theo Linh Huyên đi ăn.
Ai ngờ cô ấy cũng dắt theo “bạn trai mới”.
Còn dẫn thẳng về nhà!
Một thằng nhóc chỉ đeo nổi cái Rolex – rẻ nhất dòng thôi đấy – cô ấy coi trọng nó ở điểm nào?
Trẻ à?
Sức bền tốt à?
Tức quá không ngủ được, tôi thức đêm ôn bài:
【10 kỹ năng giao tiếp với người có xu hướng né tránh】
【3 câu nói giúp người né tránh mở lòng】
【Làm sao để níu kéo một cô gái có kiểu gắn bó tránh né】
…
4
Cuối cùng tôi cũng đối mặt trực tiếp nói chuyện với cô ấy.
Sợ quá thẳng thừng sẽ tổn thương lòng tự trọng của cô.
Tôi dùng phương pháp… ẩn dụ kiểu montage.
Lấy mèo làm ví dụ để nói chuyện người.
Hú hồn.
Tưởng đâu cô ấy lại định nói chia tay.
May quá, hóa ra chỉ là… thừa nhận sai với tôi.
Hơn nữa, cô ấy chỉ đặt dịch vụ massage tại nhà,
Chứ không phải “gọi vịt”.
Khụ khụ.
Cũng không tính là bất ngờ lắm.
Vì tôi vốn không tin cô ấy sẽ làm chuyện đó.
Chẳng qua nghe được sự thật, càng thêm chắc chắn rằng cô ấy là kiểu người tôi nghĩ.
Cái khó chịu là… khóe miệng tôi cứ cong lên mãi.
Nè, hạ xuống đi!!
Không thì cô ấy sẽ phát hiện là tôi từng nghi ngờ cô ấy đấy!
Tôi đúng là đáng chết thật…
Sao có thể nghi ngờ người như cô ấy chứ?
Chỉ mong cô ấy mãi mãi đừng phát hiện ra…
6
Tại buổi tiệc tối, cô ấy xuất hiện lộng lẫy, thu hút mọi ánh nhìn.
Để chứng minh thực lực của mình, tôi không chỉ biết vào bếp mà còn biết ra phòng khách tiếp khách.
Ngày nào tôi cũng chăm cô ấy ăn no — theo đủ mọi nghĩa.
Cuối cùng, cô ấy cũng dứt khoát cắt đứt quan hệ với cái gã đồng nghiệp đáng ghét kia.
Tại sao kẻ đến sau như tôi lại chiếm được vị trí đầu?
Vì tôi chủ động, tôi không ngại tranh giành!
Và rồi… cô ấy cũng đưa tôi về ra mắt gia đình.
Mới biết, gia đình cô ấy từng rất tệ.
Mẹ đã cắt đứt liên lạc từ lâu, nên không mời.
Còn người cha nghiện rượu thì ngồi bàn tiệc, mặt đỏ phừng phừng, khoái chí khoe khoang:
“Con gái tôi từ nhỏ chẳng cần ai quản, tự mình nuôi sống bản thân, giỏi lắm.”
“Hồi nhỏ nó không nghe lời, tôi đánh một trận là chui luôn xuống gầm giường, cả đêm không dám ló mặt ra.”
“Thế nên nó mới đỗ được vào đại học hàng đầu đấy, không phải tôi đánh giỏi sao?”
Tôi cố kìm lắm mới không lật bàn ngay tại chỗ.
Người con gái mà tôi nâng niu như bảo vật, lại lớn lên trong hoàn cảnh như vậy sao?
Vậy mà giây tiếp theo — cô ấy cầm đĩa đập thẳng vào mặt ông bố đó.
A…
Đúng là người con gái của tôi.
Cô ấy — dưới sự chăm sóc kỹ càng của tôi — cuối cùng cũng đã có dũng khí đối mặt với bóng tối trong quá khứ.
Muốn khóc quá.
6
Lần đi team building lần này, cô ấy không dẫn tôi theo.
Tôi quen rồi.
Vì cô ấy là người có xu hướng tránh né mà.
Thế nhưng… ai cấm tôi “vô tình đi ngang qua” đâu?
Giờ tôi đã thành thạo kỹ năng giao tiếp với người có xu hướng tránh né.
Tôi chọn cô ấy một cách chắc chắn.
Tôi bảo vệ cô ấy một cách mạnh mẽ.
Dù sao thì… phụ nữ mạnh mẽ nhất cũng sợ… đàn ông dai dẳng!
(Hết ngoại truyện)