Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
thứ ba.
Mẹ nó, tôi lại lại lại gặp Tạ Yến Trì rồi.
Sảnh bệnh, anh mặc bộ vest cao cấp đặt may riêng, đứng sừng sững lối vào hành lang đang tham dự cuộc họp dự án trăm tỷ.
Mái tóc bị cạo vì vết thương đó dài ngang tai, ngoại hình dần hồi phục bị tai nạn xe hơi.
Chỉ là khí chất của anh lạnh hơn , giống tuyết ngàn năm, băng vạn năm.
Đôi cũng u ám đầm lầy sâu thẳm, khóa chặt lấy tôi.
Tôi đứng cách anh không xa, cứng đờ không dám đi qua.
đang không ngừng thầm than xui xẻo lòng, tôi suy nghĩ hay là chuồn ra nước ngoài luôn cho rồi.
nước ngoài, dù anh có nhớ lại tất cả cũng không dễ tìm thấy tôi.
Tôi càng nghĩ càng thấy khả thi.
Tuy xa xứ rất khổ nhưng vì cũng đáng, nếu thực sự muốn về nước cũng có đợi lớn hơn một chút rồi hẵng về.
Sau suy nghĩ thông suốt, tôi hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
Tạ Yến Trì nữa, tôi cũng không còn sợ hãi nữa, thậm chí còn ngẩng đầu cười với anh một .
Nhưng lại thấy anh hít sâu một hơi, sải bước đi về phía tôi.
Gặp nhiều vậy, đây là đầu tiên anh chủ động bắt chuyện với tôi:
“ đàn ông cả việc cũng không thèm đi cùng vợ không nên giữ lại đâu.”
“Nhưng đứa trẻ cũng không thiếu vắng tình thương của .”
“Ý tôi là, tôi yêu em đầu tiên.”
“Xin mạn phép hỏi một câu, tôi có làm của em được không?”
“…”
Tôi chớp chớp , tưởng mình nghe nhầm.
Tạ Yến Trì rũ , vẻ lạnh lùng cao ngạo còn pha chút ngượng ngùng.
“Nhan Tuy, tôi không bận tâm việc đứa bụng em không phải của tôi, tôi sẽ đối xử tốt với .”
“…”
Tôi im lặng.
Tôi há hốc mồm.
Tâm trạng tôi phức tạp.
Vì Tạ Yến Trì bỗng dưng phát điên.
đó anh còn nói không thích trẻ .
Hóa ra là anh nhiệt tình với việc vui vẻ làm dượng nên mới không thích ruột của mình à!
Đúng là cạn lời rồi.
Tôi lập tức lườm Tạ Yến Trì một trăm lẻ tám , cười khẩy:
“ tôi có ruột rồi, cần gì anh phải làm nó?”
Sắc mặt Tạ Yến Trì khó coi một giây, giây tiếp theo, đột nhiên anh lại kiên định.
Lời lẽ chắc nịch nói:
“ cả việc cũng không thèm đi cùng em có làm một tốt của đứa sao?”
“Anh ta không , còn anh có sao?”
“Tôi có .”
“Tôi không tin, chuyển khoản cho tôi năm trăm nghìn xem thực lực thế .”
Tạ Yến Trì cúi đầu.
Tạ Yến Trì chuyển khoản.
Rồi sau đó, anh tôi đầy tình .
“Tôi có rất nhiều tiền, thực sự rất phù hợp để làm chồng của em, và là của đứa bụng em.”
Tôi im lặng tài khoản ngân hàng trên điện thoại có thêm một triệu, hoàn toàn cạn lời.
“Hả?”
Vương không biết lúc chạy , há hốc miệng, phát ra âm thanh nghi hoặc.
Anh tôi và Tạ Yến Trì bằng ánh khó nói.
“Xin hỏi, hai vị đang chơi trò gì vậy ạ?”
Tôi: “……”
Tôi không có chơi.
Là sếp của anh đạo đức bại hoại, cứ nhất quyết muốn làm tiểu tam của tôi.
Ba đổi ba bệnh viện, cũng đụng phải Tạ Yến Trì.
mức này tôi cũng đành bỏ phản kháng, đồng ý về nhà cùng Tạ Yến Trì.
Cho anh cơ hội làm “tiểu tam”.
Vương lái xe, vừa nắm vô lăng hỏi:
“Về Thuận Cảnh Loan ạ?”
Tôi đương nhiên đáp: “Đúng rồi.”
Tạ Yến Trì điên cuồng chối: “Không được.”
Tôi lướt anh một :
“Sao không được, anh giấu phụ nữ khác ở đấy à?”
Tạ Yến Trì ngây ra một thoáng rồi im lặng, mãi sau mới ấp úng nói:
“Chắc… không còn đâu.”
Ha ha, “chắc không còn đâu”!
Nghe xem, đây là lời nói à?
Tạ Yến Trì càng nói càng nhỏ giọng:
“Ừm… tôi bị tai nạn xe hơi cách đây một thời gian, mất một đoạn ký ức. Theo Vương nói đây tôi có một bạn gái, nhưng tôi hoàn toàn không nhớ gì về cả. Tôi thề là tôi chẳng có chút giác với , với lại tôi ‘đánh tiếng’ đuổi đi rồi.”
“Bây giờ tôi yêu em, ngay đầu tiên tôi gặp em tôi thấy chúng ta nên ở bên nhau.”
Ồ, hóa ra anh chẳng còn giác gì với tôi nữa.
Mặt tôi không biểu nghe anh thề thốt.
Vương, có bằng cấp cao và chỉ số IQ cao đứng bên cạnh lại đực mặt ra.
Anh lén liếc tôi một , cố gắng nháy ra hiệu cho Tạ Yến Trì.
“Ngài chắc chắn nhớ mà.”
Tạ Yến Trì não chập mạch, không nhận được tín hiệu của anh , dứt khoát chối:
“Không nhớ.”
Lại quay sang dạt dào tình với tôi:
“Tôi chỉ thích em thôi, tôi không để ý em kết hôn, cũng không để ý em đang mang của khác, tôi muốn kết hôn với em.”
“À đúng rồi, em ly hôn với chồng cũ thế?”
Chiếc xe do Vương điều khiển chạy ra một đường cong hình chữ S, tôi cười khẩy lườm Tạ Yến Trì, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Xem anh hiện thế !”
Không nhớ ra tôi, lại còn muốn làm tiểu tam của tôi.
Tạ Yến Trì, anh đúng là có bản lĩnh!