Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

Đôi mắt anh cũng sâu và tối hồ nước tĩnh lặng, khóa chặt lấy tôi.

Tôi đứng cách anh không xa, chết cũng không dám tới.

lòng không ngừng than mình xui xẻo, rồi bắt đầu nghĩ có ra nước ngoài thôi.

Ra nước ngoài, dù anh có lại tất cả, cũng không dễ tìm được tôi.

nghĩ khả thi, dù xa quê hương có chút khổ, nhưng vì đứa bé thì đáng.

Nếu thật sự muốn quay , cũng có thể đợi con lớn thêm một chút rồi .

Nghĩ thông suốt, tôi thở phào nhẹ nhõm.

nữa nhìn Tạ Yến Trì, tôi không còn quá sợ hãi nữa.

Thậm chí còn ngẩng đầu, mỉm với anh.

Nhưng ngay lúc đó, tôi anh hít sâu một hơi, sải đi phía tôi.

đầu tiên sau bao nhiêu “tình cờ gặp,” anh mở miệng nói với tôi:

“Người đàn ông không đi khám thai cùng vợ thì không đáng lấy.”

“Nhưng con cũng không thể thiếu cha.”

“Ý tôi là… tôi gặp đã yêu em.”

“Xin mạn phép hỏi, tôi có thể làm cha của đứa bé không?”

“……”

Tôi chớp mắt, tưởng mình nghe nhầm.

Tạ Yến Trì cụp mắt, vẻ lùng còn xen chút ngại ngùng:

“Cô Nhan Tú, tôi không để ý đứa bé bụng cô không của tôi, tôi sẽ đối xử tốt với nó.”

“……”

Tôi im lặng.

Tôi sững sờ.

Tâm trạng tôi phức tạp.

kiểu “thần kinh phát tác bất thình lình” của Tạ Yến Trì.

Anh ta trước đây còn nói không thích trẻ con, thì ra không thích con mình, nhưng lại hăng hái muốn làm cha con người khác?!

Thật là cạn !

Tôi lập tức lườm anh ta một trăm lẻ tám , :

“Con tôi có cha của nó rồi, cần gì anh làm cha?”

Sắc mặt Tạ Yến Trì sa sầm một giây.

Giây tiếp theo, anh lại đột nhiên kiên định :

“Người đàn ông ngay cả khám thai cũng không đi cùng em thì có làm được cha không?”

“Anh ta không làm được, còn tôi thì được.”

“Tôi không tin. Chuyển khoản cho tôi 500 nghìn đi, chứng minh năng lực coi!”

Tạ Yến Trì cúi đầu.

Tạ Yến Trì chuyển khoản.

Rồi anh ngước lên, đôi mắt tràn đầy tình cảm:

“Tôi có rất nhiều tiền, rất thích hợp làm chồng em, cũng làm cha đứa bé bụng em.”

Tôi nhìn tài khoản ngân hàng bỗng dưng tăng thêm 1 triệu, hoàn toàn cạn .

…?”

Không biết từ nào, lý Vương đã xuất hiện, há hốc miệng bật ra tiếng nghi hoặc:

“Xin hỏi, hai người… đang chơi loại play gì vậy?”

Tôi: “……”

Tôi không chơi gì hết…là sếp anh ta đạo đức suy đồi, nhất quyết đòi làm “tiểu tam” thôi!

10

Ba khám thai, đổi ba bệnh viện, đều đụng trúng Tạ Yến Trì.

mức độ trùng hợp thế này, tôi hoàn toàn bỏ cuộc.

Tôi đồng ý quay cùng Tạ Yến Trì, cho anh ta cơ hội làm “tiểu tam”.

Trên xe, lý Vương lái xe, tay nắm vô lăng hỏi:

Thuận Cảnh Loan sao?”

Tôi đương nhiên đáp: “ rồi.”

Tạ Yến Trì lập tức phản đối kịch liệt: “Không được.”

Tôi nhàn nhạt liếc anh ta:

“Tại sao không? Anh giấu phụ nữ khác ở đó ?”

Tạ Yến Trì sững người, im lặng.

Một lúc sau, anh lắp bắp nói:

“Chắc là… không còn.”

Hừ, “chắc là không còn”?!

Nghe thử xem, đây có con người nói không?!

anh lúc nhỏ:

“Ừm… Tôi trước đây tai nạn xe, mất đi một phần ký ức. Theo lý Vương, tôi từng có một cô bạn gái, nhưng tôi không nổi cô . Tôi thề là tôi có cảm giác gì với cô ta, nữa tôi đã đuổi cô ta đi rồi.”

“Người tôi yêu bây giờ là em. Từ đầu tiên nhìn em, tôi đã biết chúng ta nên ở bên nhau.”

Ồ, thì ra anh còn chút cảm giác nào với tôi nữa.

Tôi nghe “thề thốt” của anh với vẻ mặt không chút biểu cảm.

Bên cạnh, lý Vương – người có học thức cao, IQ cao – lại ngẩn ngơ.

Anh ta lén liếc nhìn tôi, rồi ra sức nháy mắt với Tạ Yến Trì.

“Ngài chắc chắn là được cô .”

Tạ Yến Trì não treo ngược, hiểu nổi tín hiệu .

Anh đáp chắc nịch: “Không nổi.”

Rồi lại nhìn tôi với ánh mắt đầy si mê:

“Người tôi thích là em. Tôi không quan tâm em đã kết hôn hay đang mang con của người khác, tôi muốn cưới em.”

rồi, nào em mới ly hôn với chồng cũ thế?”

Chiếc xe do lý Vương lái quẹo một khúc cua hình chữ S.

Tôi lùng lườm Tạ Yến Trì, nghiến răng nghiến lợi nói:

“Còn xem anh thể hiện thế nào đã!”

Quên sạch tôi rồi còn muốn làm tiểu tam của tôi cơ đấy.

Tạ Yến Trì, là giỏi lắm!

11

biệt thự, tôi lén nhắn tin cho lý Vương.

Bảo anh ta coi không quen biết tôi, cũng không được phép tiết lộ chuyện tôi từng là “chim hoàng yến” của Tạ Yến Trì.

lý Vương nhìn Tạ Yến Trì đầy thương hại, gật đầu lia lịa, mồ hôi đầy trán rồi lủi mất.

Tôi hiên ngang vào biệt thự.

Dì Trương đang cắt tỉa hoa vườn tôi thì vui vẻ chạy lại, nhìn lén sắc mặt Tạ Yến Trì rồi hạ hỏi:

“Cô Nhan, cô và Tổng Giám đốc Tạ làm lành rồi sao?”

Tôi gật đầu, cũng nhỏ đáp:

vậy, nhưng anh tai nạn nên trí có chút lộn xộn, cứ tưởng tôi là vợ người khác. Nên nếu có gì kỳ quặc, dì đừng để ý, bọn tôi… đang chơi trò thôi!”

Dì Trương bừng tỉnh, hiểu ngay:

, là kiểu mấy người trẻ bây giờ hay chơi… gọi là gì nhỉ… play không?”

Tôi tươi: “Dì Trương là thông minh!”

Quay đầu nhìn Tạ Yến Trì đang hoàn toàn không biết gì.

Tôi khẽ nhếch môi đầy nham hiểm.

12

Tôi đi thẳng lên phòng ngủ tầng hai, thay váy ngủ.

ra khỏi phòng thì Tạ Yến Trì đang đứng ngay cửa.

Anh ngẩng đầu nhìn tôi, mắt lóe sáng một thoáng:

“Váy này đẹp quá, quần áo anh bảo mua sao lại nhanh thế nhỉ?”

Tôi nâng váy, xoay một vòng, tít mắt:

“Đây là váy của chim hoàng yến cũ anh mua đấy, sao đẹp được?”

Gương mặt vốn băng của Tạ Yến Trì lập tức đông cứng: “Hả?!”

Tôi liếc :

“Anh tiếc không muốn tôi mặc ?”

Anh vội vàng lắc đầu:

“Không có.”

Tôi mỉm , cúi người hôn lên môi anh, ánh mắt dõi theo anh, tươi rói:

“Không có thì tốt.”

“Anh không muốn lên làm chồng tôi sao?”

“Giờ sao lại e dè thế?”

Tai Tạ Yến Trì đỏ bừng, quay mặt đi, lông mi khẽ run:

“Vậy… cũng đợi em ly hôn đã.”

Ngón tay mảnh khảnh chạm lên yết hầu anh, nhẹ ấn vài .

“Anh nghe nói phụ nữ mang thai nhu cầu cao rồi nhỉ? Anh không làm được thì tôi tìm lão Vương nhà tôi…”

Chưa nói xong, đã Tạ Yến Trì với ánh mắt sâu mực bế ngang lên, sải vào phòng, đặt lên chiếc giường trải lụa mềm mịn.

Anh cúi xuống hôn tôi, đôi mắt đen kịt ẩn nhẫn, xen lẫn cả day dứt và giằng xé.

Nhưng từ đầu tới cuối, anh hề dừng lại.

Tôi vốn chỉ định trêu anh một chút.

Nhưng sau mang thai, hormone quá dễ kích thích.

anh hôn mức đầu óc choáng váng, tôi quên luôn từ chối.

Anh kiêng dè vì bụng tôi, không dám quá mạnh.

Nhưng nhịp điệu chậm kéo dài, khiến tôi dở sống dở chết.

Mặt đỏ bừng, tôi cầu xin anh nhanh lên.

Anh hôn đầu ngón tay tôi, trầm khàn dụ dỗ:

“Bây giờ em đang cầu ai?”

“……”

Tôi chịu không nổi sự chậm rãi , liền tát anh một .

Động tác anh tăng tốc, mắt đỏ :

“Tại sao không nói?”

“……”

“…Chồng… ơi?”

Tạ Yến Trì khựng lại, hung hăng cắn đầu ngón tay tôi:

“Không được nghĩ hắn ta lúc này! Hai người sắp ly hôn rồi!”

Tạ Yến Trì mất trí còn nóng bỏng cả cảnh “A Lý mặc váy của Phẩm ”.

Tôi nhắm mắt, vui muốn chết.

13

Sáng hôm sau, tôi dậy hơi muộn.

xuống giường, Tạ Yến Trì đang rón rén chỉ huy người hầu dọn dẹp quần áo và phụ kiện phòng thay đồ của tôi.

Tôi nhíu mày, lườm anh:

“Anh làm gì vậy?”

Tạ Yến Trì giữ nguyên vẻ mặt băng giá, đáp chắc nịch:

“Dọn ra để thay bằng quần áo, túi xách em thích. Còn mấy đồ ren nhà này, lát nữa anh bảo người gỡ hết, em thích gì cứ chọn trang trí lại. Vườn hoa hướng dương cũng nhổ luôn, để em trồng hoa em muốn.”

Tôi giận mức sắp xoay vòng rồi nổ tung pháo hoa.

Đây đều là những thứ tôi thích, tốn bao tâm huyết mới làm được.

Vậy sau mất trí , chỉ vì một cô gái gặp vài anh ta nói tháo hết?!

Tùy chỉnh
Danh sách chương