Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g36Wj1bJC

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1
Thật ra ngay Phó Viêm kéo vào nhóm, tôi đã cảm thấy không ổn.
Nhóm bốn người đang chat rất hăng, để ý có người mới vào.
Tôi lướt nội dung trò , bỗng rơi vào trầm tư.
Thịnh Trạch:
【Mùa đông rồi, tụi mình đi Zermatt trượt tuyết đi, năm ngoái tôi thua Trình Khiêm, năm nhất định phải thắng lại!】
Chó trung thành của Phó Viêm:
【Năm ngoái còn không thắng nổi tôi, năm anh mơ gì vậy?】
Tống Thừa ing:
【Tôi không đi , phải đi Saint Barth cùng vị hôn thê rồi (đau đầu)】
Thịnh Trạch:
【Chậc, chúc may mắn. Cô vợ cưới của anh không phải dạng vừa .】
…
Tôi nhìn chằm chằm vào điện thoại, xoa cằm.
Có gì đó… sai sai.
Sao những cái tên này nhìn quen quá vậy?
Đặc biệt là người ghi chú là Chó trung thành của Phó Viêm – Trình Khiêm?
Trình Khiêm nghe quen, đại diện còn là trượt tuyết, lại càng quen !
Tôi đang cố gắng nhớ lại thì nhóm chat phát ra tôi đã vào.
Chó trung thành của Phó Viêm:
【Ơ, nhóm mình tự dưng thêm người?!】
Phó Viêm:
【Giới thiệu một chút, đây là gái tôi.】(tag tôi)
Nhóm chat im lặng đúng hai giây, rồi bùng nổ:
Thịnh Trạch: 【Chị dâu!】
Chó trung thành của Phó Viêm: 【Chị dâu!】
Tống Thừa ing: 【Chị dâu!】
Chó trung thành của Phó Viêm: 【Cuối cùng! Tụi này giục bao lâu, Viêm ca cuối cùng tụi gặp chị dâu!】
【Tôi tò mò muốn ch//ết luôn rồi! Rốt cuộc chị dâu là thần thánh phương nào mà cưa đổ được anh Viêm?!】
Tôi đầu thấy hơi ngại.
Tôi với Phó Viêm yêu qua hơn hai năm, đây là lần đầu tiên tiếp xúc với anh.
Định gõ vài chữ chào hỏi, nhưng ánh tôi lại lướt qua đại diện của Chó trung thành của Phó Viêm, tay cứng đờ ngay tức khắc.
Tôi đột nhiên nhớ ra đã thấy gương mặt đó rồi!
Đầu óc ong đốt.
Tôi tức thoát khỏi khung chat, mở trang web công ty.
Lục tung phần hậu trường, cuối cùng tìm được một tấm .
chụp lúc công ty ký kết hợp tác quốc tế ba tháng trước.
, một người đàn ông trẻ mặc vest, gương mặt nghiêm nghị.
Đứng cạnh đối tác nước ngoài, khí thế không hề thua kém.
Tôi nhìn phần mô tả thật kỹ.
Hai chữ “Trình Khiêm” rõ đèn neon.
Trình Khiêm – Tổng giám đốc công ty chúng tôi.
Con trai duy nhất của sáng .
…
Ủa?
ỦA!?
Khung chat nhóm vẫn nhấp nháy.
Chó trung thành của Phó Viêm:
【@Đô thị mỏi mệt – Chị dâu ơi tên WeChat của chị đáng yêu ghê ha ha ha】
【Chị và Viêm ca quen nhau thế nào vậy?】
【Chị dâu nói gì đi mà!】
【Mèo đáng yêu.jpg】
2
Sticker mèo quay vòng vòng trước tôi.
Tôi vội vàng gửi đại một sticker chào rồi nhanh chóng rời nhóm.
Sau đó run run mở khung chat riêng với Phó Viêm, giả vờ bình tĩnh hỏi:
“Bảo bối ơi, cái người chú chó trung thành kia nhìn hơi quen nè…”
Phó Viêm trả lời liền:
“Cậu ta tính hơi lố lăng, sợ à?”
“Cậu tên Trình Khiêm, là CEO của Thiên Thịnh Tech, anh nhiều ngành nghề , thấy trước rồi nên.”
Tôi thì đầu óc rối tơ vò.
Một bên trả lời tin nhắn, một bên lên tra từng người nhóm.
Chỉ mấy phút sau, tim tôi rơi xuống vực.
Thịnh Trạch – con trai út của đại gia bất động sản Thịnh Quốc Cường, đang du học Mỹ.
Tống Thừa – con trai thứ hai của sáng Tập đoàn Xây dựng Nam Dương, đúng chuẩn con giàu đời hai…
Tôi không còn suy nghĩ được gì nữa.
Bàn tay vô thức gõ vào ô tìm kiếm: Phó Viêm.
Kết quả ra ngay.
Phó Viêm – Cháu đích tôn của tập đoàn Đỉnh Viêm, giám đốc trẻ tuổi nhất hội đồng quản trị, người khởi xướng quá trình chuyển đổi công nghệ…
Tôi đếm số 0 tài sản…
Xong. Tôi muốn ngất.
Nhóm nhỏ vẫn đang nhấp nháy tin nhắn.
Chó trung thành của Phó Viêm:
【Chị dâu chị dâu, rốt cuộc hai người quen nhau kiểu gì vậy?】
【Tò mò quá trời luôn, kể đi mà kể đi mà】
Phó Viêm:
【Quen trên . Gọi là yêu qua .】
Chó trung thành của Phó Viêm:
【Có thể kể cụ thể hơn chút được không…】
3
Lần đầu tiên đời, tôi mới thấm thía câu:
“Yêu qua cần cẩn trọng.”
Tôi quen Phó Viêm vì lướt thấy một bài viết nhờ giúp:
“Mọi người hỏi: Sao một cây xúc xích nướng 3 tệ, mà hai cây lại tới 5 tệ?”
Tôi thấy buồn cười nên comment:
“Có còn biết việc đầu tiên cần sau mua gói thành viên 9.9 là gì nhỉ?”
Người đó rep ngay:
“Đúng đúng đúng! Mình sai câu đó!”
Anh ta khen tôi thông minh, nói tôi lợi hại.
Suốt 24 năm cuộc đời bình thường nhạt nhẽo, lần đầu có người khen tôi thẳng thắn thế.
Tự dưng tôi thấy vui, đầu tám với anh ta.
Sau đó, hai đứa add WeChat.
Ban đầu không thân , đến một ngày anh phát tôi đang chơi một game mobile đang hot.
Anh hỏi:
“Trò đó vui không?”
Tôi hí hửng:
“Vui ! Anh muốn chơi không? dẫn anh. giỏi đó!”
Anh nói:
“Được, để anh tài khoản… Anh biết game này nhưng từng chơi. Chơi không giỏi , đừng giận anh nhé.”
…
Chơi suốt ba tháng.
Tôi phát ra tuy kỹ năng game của anh bình thường, nhưng EQ cao, không toxic, giọng nói hay, tính ổn định… mà quan trọng nhất là có học thức!
Tôi ngày càng có cảm tình với anh, thế là đầu chủ động tấn công…
Sau chính thức xác quan hệ yêu đương với Phó Viêm, chúng tôi trò ngày càng thoải mái hơn.
Phải nói thật, anh đúng chuẩn gu của tôi!
Chỉ là… đôi anh nói kỳ lạ , toàn kiểu “trừu tượng”.
Mẹ gọi về ăn cơm, anh nói:
“Về tổ ăn một bữa với lão thái thái.”
anh là công chức, anh bảo:
“ tôi quan, không tiện tụ tập.”
Gia đình sắp xếp xem , anh từ chối bằng câu:
“Không thích hôn nhân liên minh giữa các gia tộc.”
Tôi học được.
Thậm chí rất nhanh biết vận dụng linh hoạt.
rủ đánh bài còn thiếu người, tôi nói:
“Cuộc chơi giới thế gia, không có tôi thì chẳng ai dám động.”
Đi concert idol, tôi nói:
“Có đứa trẻ tôi tài trợ lâu rồi, phải đi thăm nó một chút.”
Gọi suất cơm ghép tiết kiệm, tôi bảo:
“Cùng vài đối tác đầu tư dự án ẩm thực online, rủi ro hơi cao.”
Phó Viêm cực kỳ đồng tình.
“Xem ra chúng ta sống cùng tần số thật.”
Tôi gửi một sticker “cạn ly”.
“Chúng ta đích thực là trời sinh một cặp.”
…
Tôi cứ nghĩ mình và Phó Viêm là cặp đôi trừu tượng “xịn” nhất.
từng nghi ngờ gì.
đến hôm — thế giới quan của tôi sụp đổ.
Ủa? Hóa ra chỉ có mình tôi chơi trừu tượng à? Còn mấy người kia là chơi thật sao!?
4
Tôi cầm điện thoại, đờ người tại chỗ ngồi thì Tiểu Dương – đồng nghiệp cùng thời kỳ – chọc khẽ vào tay áo:
“Giản Nhiên, còn chơi điện thoại đó à?”
Cô ghé sát, thì thầm cực khẽ:
“Tin nhỏ thôi, nghe nói tổng tài hôm có thể sẽ đột ngột xuống kiểm tra phòng mình, nhưng không rõ lúc nào. Cẩn thận đừng để nhé.”
Tôi và Tiểu Dương vào công ty cùng thời điểm.
Ngoài hai đứa ra thì hầu hết phòng là du học sinh hoặc người có quan hệ.
Thế nên bọn tôi tự nhiên hình thành kiểu “ôm nhau sưởi ấm” giữa môi trường áp lực.
Cô biết hoàn tôi bình thường, vào được Thiên Thịnh là cực kỳ khó khăn.
Nếu sếp gặp đang “lướt điện thoại giờ ”, nhẹ thì trừ lương, nặng thì vào danh sách cắt giảm nhân sự quý sau!
Tiểu Dương nhắc nhở là vì lo tôi.
Tôi tức tỉnh táo lại.
Tổng tài? Không phải là Trình Khiêm sao?
Bzzz bzzz —
Nhóm nhỏ lại rung lên.
Trình Khiêm gửi tin:
【Không chat nữa, tôi còn có việc.】
Tống Thừa ing:
【Cậu đi vậy? Còn quay lại ăn không?】
【Hôm phải đi thị sát mấy phòng ban công ty, không đi không được, bố tôi dặn rồi.】
【@Đô thị mỏi mệt – Chị dâu, lần sau mình nói tiếp nhé!】
【Có dịp tôi mời chị ăn cơm!】
【 mèo đáng yêu.jpg】
Tống Thừa ing:
【Cậu đang gần công ty mà đúng không?】
Trình Khiêm:
【Ừ, có năm phút. Thôi tôi đi đây.】
…
Mười phút sau, tôi thấy anh ta “bằng xương bằng thịt” công ty.
Trên là người nói bay bổng, ngoài đời lại là quý công tử được mọi người vây quanh.
Trình Khiêm mặc vest chỉnh tề, tóc tai được vuốt gọn gàng, bóng mượt không một sợi lệch.
Đi bên cạnh là một loạt lãnh đạo cấp trung, vây quanh anh sao quanh trăng, đi ngang hành lang trịnh trọng.
Gương mặt anh điềm nhiên, lạnh nhạt.
Mấy lãnh đạo thường ngày kiêu căng, đến trước mặt anh hóa thành người khác…
Cúi đầu, khép nép, nịnh nọt không chừa một nấc thang.
Trình Khiêm không phòng Marketing tụi tôi lâu.
Ánh anh thậm chí không liếc qua tôi lấy một cái.
Với người anh ta, bọn tôi sống thế giới khác, chú ý đến gì, chỉ tổ phí thời gian.
Anh ta là thế.
Huống chi là… Phó Viêm.
Ngay khoảnh khắc đó, tôi hoàn toàn hiểu được khoảng giữa tôi và bọn họ.
5
Thế là tôi quyết định dứt khoát: Chia tay!