Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/LbBD3wl9X

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

Thôi Tầm nhờ người truyền tin, xin ta đến gặp lần cuối.

Ta đương nhiên đồng ý để hắn c/h/ế/t cho minh bạch, bởi dù sao từng là phu thê.

Ta chải chuốt thật cẩn thận rồi đi tới nhà lao, đứng bên ngoài song sắt, lặng lẽ nhìn hắn.

Giờ đây, toàn thân hắn nào còn chút dáng dấp phong nhã, chỉ sót lại vẻ c/h/ế/t lặng.

Vừa thấy ta, mắt hắn liền sáng lên: “Uyển Hi, nàng cứu ta với, ta là phu quân của nàng mà!”

“Nàng chắc chắn có cách, tỷ tỷ nàng là Hoàng hậu kia mà!”

Mới mấy hôm mà hắn đã đổi giọng van xin.

Trước đó hắn còn mạt sát tỷ tỷ ta, khinh Thẩm gia.

Ta nâng khăn tay che mũi, nhíu mày đáp:

“Ta không gánh nổi đâu.”

“Tỷ tỷ ta chẳng phải cái vỏ rỗng ư, sao bì được Thôi gia đại nghiệp lớn.”

Mặt Thôi Tầm cắt không còn một giọt máu, nhưng hắn vẫn chưa dứt hy vọng:

“Uyển Hi, ta yêu nàng, nàng tin ta đi!”

“Nàng cứu ta ra, ta hứa sau này chỉ có một mình nàng!”

“Ta nhổ vào!”

Ta phun một bãi nước bọt lên mặt hắn,

Hả hê quá!

“Ngươi còn nhớ lời thề thuở đến cầu hôn không?”

Hắn ngơ ngác, rồi đột nhiên sắc mặt trắng bệch lại.

“Ngày trước ngươi nói, đời này ngoài Uyển Hi ra, quyết không nạp nhị sắc, nếu trái lời sẽ không được c/h/ế/t tử tế.”

Ta vừa dứt câu thì hắn ngã khuỵu xuống.

Lúc này hắn mới bừng tỉnh, giọng run rẩy: “Vậy… là nàng…”

Ta gật đầu: “Là ta đấy.”

“Ta giúp ngươi thực hiện lời thề, ngươi không cảm ơn ta ư?”

“À, ngươi đoán xem từ khi nào mà ta biết chuyện ngươi và Tô Dung?”

“Chính hôm ta đang may đôi đệm gối cho ngươi đó.”

“Khi ấy, ta từng cho ngươi cơ hội nói thật, thế mà ngươi lại chọn giấu diếm đến cùng.”

“Thế là ta quyết tâm giúp ngươi “giữ lời” đấy.”

“Cảm giác quỳ với đệm gối thế nào, dễ chịu chứ?”

Ta ngừng một chút.

“Nội quan là người của tỷ tỷ, vụ Tô Dung và sứ thần cũng do ta dẫn dắt, thậm chí Thánh thượng cũng nhúng tay ít nhiều.”

“Ta đã nói đến thế, ngươi rõ chưa?”

Mặt Thôi Tầm không còn trắng bệch mà thay bằng cơn phẫn nộ sôi sùng sục:

“Tiện nhân! Độc phụ!”

Ta coi đó như một lời khen.

“Không định tạ ơn ta sao?”

“Kiếp sau nhớ lấy, những điều bản thân không làm nổi thì đừng có tùy tiện thề thốt!”

Trước khi đi, Tô Dung – kẻ từ nãy vẫn yên lặng bỗng cất lời: “Tỷ tỷ, muội có lỗi với tỷ.”

“Cuộc đời tỷ, rốt cuộc bị muội hủy rồi.”

“Tỷ có hối hận vì từng cứu muội không?”

Ta ngoảnh lại, nhìn thẳng vào mắt nàng: “Nếu được quay lại, ta vẫn sẽ cứu ngươi.”

“Có điều, đường là do ngươi tự chọn, trên đời nào có thuốc hối hận.”

“Phạm sai lầm thì phải trả giá.”

“Không có ngươi thì cũng sẽ có kẻ khác tên Hà Dung, Lý Dung, cuộc đời ta cũng chẳng hề bị ngươi hủy hoại.”

“Ngược lại, qua chuyện của ngươi ta đã tìm lại được chính mình.”

Nói xong, ta cất bước rời khỏi ngục mà chẳng hề ngoái đầu lại.

Sau lưng vang vọng những tiếng nấc nghẹn và lời mắng chửi cay độc.

Đã đến lúc chấm dứt quá khứ rồi.

18

Thôi Tầm sai, mà cả thiên hạ cũng sai.

Ai cũng nghĩ Thánh thượng chỉ si mê Nhan quý phi.

Nhưng ta biết, ngài luôn yêu tỷ tỷ của ta tha thiết.

Cha ta từng cứu Thánh thượng thuở người còn sa cơ lỡ vận, đón ngài về phủ nuôi dưỡng.

Giữa Thánh thượng và tỷ tỷ có mối liên kết sâu đậm không ai sánh nổi.

Song Thánh thượng lại không dám tỏ lòng, e hãi cảnh lẻ loi một mình.

Từ khi phụ thân hy sinh để bảo vệ Thánh thượng, giữa tỷ tỷ và người đã hình thành một khoảng cách vô hình.

Từ đó, Thánh thượng luôn đối xử lạnh nhạt với tỷ tỷ, tỷ ấy cũng không gần gũi với ngài khiến kẻ ngoài đều tưởng tỷ ấy chỉ là búp bê không hồn, Thẩm gia cũng chẳng còn quyền thế.

Nào hay trong đó chất chứa vô vàn nỗi đau chẳng dám bày tỏ.

Cũng may, hiện tại quan hệ hai người dần dịu lại, đoạn đường phía sau còn dài.

Đến hôm thi hành án, ta đích thân tới để tận mắt thấy kẻ bội bạc kia lìa đầu dưới lưỡi đao.

Thân hắn lăn lông lốc, chẳng ai đến nhận thi hài nên chỉ đành bỏ vào bao gai ném ra bãi tha ma.

Đúng như lời hắn từng thề, “không được c/h/ế/t tử tế.”

19

Sau khi hắn c/h/ế/t, ta đương nhiên được hòa ly, vừa đúng tâm ý ta.

Bằng không để ta khi c/h/ế/t vẫn mang danh phu nhân Thôi gia thì quả thật là buồn nôn.

Tỷ tỷ hỏi ta sau này dự định thế nào.

Ta cười đáp: “Nhiều thứ lắm, tỷ tỷ à.”

“Ta muốn đi thảo nguyên bát ngát, muốn đến biên cương hùng vĩ, muốn ghé Giang Nam sông nước hữu tình.”

“Giang sơn tươi đẹp của chúng ta, ta còn chưa kịp ngắm.”

“Nay được dịp đi thênh thang, ta muốn làm cánh ưng tự do bay lượn trên trời.”

“Nhị tiểu thư Thẩm gia ngày trước nay đã trở lại!”

Khoé mi tỷ ấy ửng đỏ: “Thật tốt biết bao, Uyển Hi.”

“Muội cứ thỏa sức tung cánh, mang theo cả phần của ta cùng ngắm nhìn giang sơn gấm vóc!”

“Nếu phụ thân vẫn còn, chắc ông sẽ nói ‘tiểu nhị nhà ta trưởng thành rồi!’”

Mắt ta với tỷ tỷ cùng rưng rưng.

Tỷ ấy âu yếm vuốt tóc ta, giọng thật dịu hiền:

“Chỉ một điều, nhớ quay về, nơi có tỷ tỷ chính là nhà của muội!”

“Được!”

Một cơn gió khẽ lướt qua má, kẽ lá rung lên xào xạc.

Bên ngoài nắng lung linh, cảnh sắc thật đẹp biết bao!

(Toàn văn hoàn) – Một follow, một like, một bình luận, một đánh giá là niềm động lực to lớn đối với team Góc nhỏ của Ngưu. Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã đồng hành!

New 2

Tùy chỉnh
Danh sách chương