Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
3
Áo khoác âu phục của Trình Mục khoác lên váy đuôi cá màu trắng của người phụ nữ , ai không biết, tưởng rằng hôm nay lễ kết hôn là bọn họ.
Thì ra, ngăn cản người uống rượu. Chẳng qua là người không tôi thôi.
“Ồ.”
bầu không khí yên lặng quỷ dị, cô gái ngồi cạnh Đới Lâm đứng dậy vỗ , tiếng vỗ thanh thúy vang vọng bữa tiệc: “Ai ép cô uống vậy Đới Lâm, không là muốn biểu hiện bản thân trước mặt Trình Mục ?
Cô giả vờ đấy à?”
“Bàng Thiến !” Trình Mục quát cô : “Đừng gây hôn lễ của tôi!”
“Không chứ, không chứ,” Bàng Thiến cười: “ vậy anh trai, làm có người đàn ông nào ở hôn lễ của mặc cho người đàn ông khác chuốc rượu vợ , lại chạy đi quản người phụ nữ khác?”
Cô quét mắt bàn Trình Mục đặt lên lưng Đới Lâm, nhíu mày chán ghét: “ ôm cô ? Hai người có quan hệ ? Tôi nói này Trình Mục, anh đây là muốn để người buồn nôn đến nhỉ?”
Trình Mục mạnh mẽ rút khoác hông Đới Lâm về, lớn tiếng quát Bàng Thiến : “Đủ rồi!”
Tôi cất bước tới, đang muốn đi qua bàn của bọn họ, lại gã đàn ông đầy mập kia ngăn lại, gã dùng âm thanh có hai người chúng tôi có thể nghe nói: “Chị à, chị xem chị xem, Trình Mục và Đới Lâm đứng một chỗ rất xứng đôi, nói nhỏ cho chị một bí mật, năm thứ ba đại học, Trình Mục lén mang Đới Lâm vào ký túc xá của chúng tôi, không thể không nói anh Trình rất tinh mắt, dáng người Đới Lâm kia, chậc chậc chậc, tôi thèm muốn muốn chết! Tôi nói thật, nếu không năm bọn họ bởi vì…”
Gã kịp thời dừng lại, ra vẻ thâm trầm tôi một : “ không tới cô làm chị . Nhưng , đều là chuyện trước kia, hiện tại cô mới là vợ anh Trình, có thể có vài phần giống Đới Lâm, coi là phúc khí của cô. Nhưng tôi cảm , cô hẳn là không ngại Đới Lâm hầu hạ anh Trình chứ? Chịu không?”
Dứt lời, gã độc ác đánh giá sắc mặt tôi, muốn tìm được từ trên mặt tôi có thể làm cho gã hưng phấn.
tôi nửa ngày, không biểu tình của tôi có biến hóa , gã lại tiếp tục uống rượu nói: “Thật ra tối hôm qua anh Trình đã gặp mặt Đới Lâm rồi, vốn dĩ, tôi tưởng là tiệc đón gió cho Đới Lâm, không ngờ cuối anh Trình lại cô … độc thân cuồng hoan, khó tránh khỏi chơi , có thể hiểu được.”
Sợ tôi nghe không rõ, lại giải thích: “Vết đỏ trên cổ anh Trình không muỗi cắn, do ai làm… chị thông minh vậy, không cần nói rõ, chắc chắn biết.”
Gã chuyển đề tài, lời nói lộ ra đùa cợt: “Quên đi, anh Trình quay đầu lại người khiến cậu trở thành lãng tử. Người chính là Đới Lâm. Bạch nguyệt quang mãi mãi là bạch nguyệt quang, cô cho rằng có thể thay thế được Đới Lâm ?”
4
Tối hôm qua Trình Mục cả đêm không về. nói tôi là xã giao khách hàng, tôi tin. Buổi sáng thay cà vạt cho , lúc dấu vết màu đỏ kia, nói là không cẩn thận cọ xát, tôi tin.
Nhưng tôi sai rồi. Tất cả đều chứng minh cho tôi thật tôi không muốn thừa nhận. Tôi luôn biết tồn tại của người phụ nữ . là tôi luôn ôm ảo tưởng Trình Mục, đánh giá cao vị trí của lòng Trình Mục, cho rằng cô là quá khứ của , tôi mới là hiện tại của Trình Mục.
Có thể được sau khi gặp cô , tôi có loại dự cảm, tương lai Trình Mục, không có vị trí của tôi.
Nơi nào đáy lòng ầm ầm sụp đổ, thân thể của tôi, dần dần thoát khỏi khống chế của . Tôi cúi đầu, giống hút vào hố đen, xung quanh đều rác rưởi vây quanh, không thể thoát thân.
“Chị ? Ghen à?”
“Ha, đàn ông , đều là bình thường, nhcóà vợ, ngoài lại có mấy em, rất bình thường, chị thích ứng, bằng không sau này…”
Tôi ngẩng đầu lên, mọi chuyện trở lại bình thường.
“Ồ.” Ánh mắt tôi dừng lại trên người Trình Mục một giây.
Không ngờ tôi vậy, gã sửng sốt, lập tức giơ ngón lên: “Chị thật khí phách! Thực sau này hai có thể…”
Gã vội vàng nói thêm: “Hơn nữa đây không là ý của tôi, nếu cô đi hỏi anh Trình, phỏng chừng cậu đồng ý. Dù đối cậu nói Đới Lâm là quan trọng nhất, cô …”
Tôi mỉm cười: “Bây giờ chưa tới phiên anh, anh đừng nóng vội, tiếp theo chính là anh.”
5
Tôi về phía người phụ nữ đứng ở cạnh Trình Mục, cười khẩy: “Thế nào, đây là muốn cướp hôn ?”
“Làm có thể!” Đới Lâm hít hít mũi, tôi thương xót.
Cô Trình Mục: “Tôi muốn tận mắt A Trình hạnh phúc…”
“Lâm Lâm…” Trình Mục đau lòng cô .
Hay cho tình lang thiếp.