Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60JYV4rzDy

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
7
“Lần tới chị đến, em kể chị nhé, nhưng nhớ đừng để anh trai em phát hiện.”
Mạnh Niên Niên mở to đôi mắt nhìn tôi, gật lia lịa.
“Cái không được để anh phát hiện?”
Giọng của Mạnh Trì vang lên, làm cả kẻ đang có tật giật mình như chúng tôi hoảng sợ.
Nhìn thấy Mạnh Niên Niên sắp không giữ nổi bí mật, tôi vội vàng bịt miệng con bé lại.
“ nói là bí mật rồi, chắc chắn là không thể cậu , đây là bí mật nhỏ giữa mình và Niên Niên.”
Tôi nháy mắt hiệu Mạnh Niên Niên, con bé cũng hiểu ý mà gật .
“Đúng , đây là bí mật giữa con gái tụi em.”
Mạnh Trì cũng không nói thêm, sải đôi chân dài bước đến mặt tôi.
“Đi thôi, để mình đưa cậu .”
Tôi có chút ngại ngùng, sao nhà tôi cũng không đây quá xa.
Hơn tôi thực sự không phải đối mặt thế với một Mạnh Trì vừa có khả năng phát hiện lá thư tình của mình.
Mặc có lẽ anh không bức thư là của tôi, nhưng tôi rõ mồn một!
Cảm giác cứ chột dạ thế , lỡ đâu lát trên đường anh lại khơi lại chuyện vừa rồi làm sao?
Ngay tôi đang tìm thoái thác, Mạnh Trì đi đến cửa, xoay nhìn tôi.
“ không đi sao? phải lúc nãy dì gọi điện hỏi cậu rồi à?”
Tôi vội vàng đi theo, thôi kệ , “đằng cũng một đao, rụt hay vươn cũng thế thôi”.
Tôi đi sau lưng Mạnh Trì, đứa cùng hướng phía nhà tôi.
“Cậu báo danh vào đại học Q à?”
Đúng lúc này gió nổi lên, tôi không rõ lời Mạnh Trì nói nên bước lại gần bên cạnh anh .
“Hả? Lúc nãy mình không rõ, cậu nói lại lần được không?”
“Mình bảo là, có phải cậu đăng ký vào đại học Q không?”
“Đúng , hôm trường lấy bằng tốt nghiệp, phải mình nói ở trên lớp rồi sao?”
8
Mạnh Trì nhìn thẳng phía , vẻ như không mấy bận tâm mà nói: “Ồ, tự quên mất, thế lúc cậu định đến trường bằng ?”
Đại học Q chỗ chúng tôi khá xa, thực lúc điền nguyện vọng, tôi từng nghĩ đến việc ở lại địa phương này, nhưng mẹ tôi cảm thấy học trường ở đây hơi phí điểm, nên cuối cùng tôi vẫn chọn trường tốt nhất.
“Chắc là bố mẹ mình sẽ đưa mình đi, có chuyện sao?”
“Cậu từng nghĩ đến việc tìm đi cùng à?”
Tôi có chút thắc mắc, cả trường thi đỗ đại học Q chỉ có đứa tôi, tôi tìm được ai đi cùng chứ?
có đi cùng đến thành phố , cuối cùng lúc đến trường cũng phải “đường ai nấy đi”, càng thêm phiền phức.
“Hay là thôi đi, mình cũng không thân với ai cả, vả lại một mình đi lại không phải thuận tiện hơn sao?”
Nói thế vẫn đủ, tôi liệt kê thêm vài điểm tiện lợi của việc đi học một mình.
đến Mạnh Trì đột dừng bước, nhìn tôi với vẻ mặt có chút “dữ tợn”.
Anh nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu không thể đi cùng mình sao? Chúng ta không thân? Mạnh Niên Niên nói mình thiếu EQ, thiếu EQ rõ ràng là cậu đúng!”
Trong phút chốc tôi không hiểu tại sao Mạnh Trì lại đột nổi cáu như , thú thật, EQ của tôi đúng là không cao bằng Mạnh Trì thật.
sao từ đến nay tôi cũng bao giờ thắng nổi anh ở môn Văn.
“ phải gần đây chúng ta thân thiết hơn sao, lúc đúng là mình nghĩ tới cậu, đến lúc chúng ta đi cùng nhau nhé?”
Tôi hạ giọng nói với Mạnh Trì.
Anh quả giống hệt con cún nhỏ nhà tôi, lúc tức giận chỉ cần dỗ dành vài câu là nguôi ngay.
“Được rồi, chúng ta đi cùng nhau, lúc mua vé cùng lúc luôn.”
Tôi lén cười thầm, cuối cùng cũng “vuốt xuôi lông” được rồi.
“Được được được.”
Mạnh Trì đưa tôi đến tận dưới lầu rời đi, vừa bước vào cửa tôi thấy bà Chu đang đứng ngóng ngoài ban cầu.
9
“ vừa đưa con là bạn trai nhỏ của con đấy à?”
Tôi kinh ngạc vì sao mẹ mình lại có thể nghĩ như thế: “Không phải đâu ạ, là anh trai của cô bé con đang dạy kèm thôi, ta thấy muộn quá nên đưa con mà.”
Mẹ tôi lộ vẻ tiếc nuối đi vào trong, sau ngồi xuống bàn ăn, bà vẫn từ bỏ ý định mà hỏi tiếp:
“Không có khả năng phát triển sao?”
“Hiện tại không có ạ.”
Thấy tôi không trả lời tuyệt đường, mắt bà bỗng sáng rực lên.
“ sau này là có khả năng đúng không? Mẹ ở trên lầu nhìn đứa đi cạnh nhau thấy đẹp đôi lắm đấy.”
Mặc khác nói thế tôi cũng rất vui, nhưng nhìn tình hình hiện tại quả thực có khả năng phát triển cả.
“Mẹ lo mà ăn cơm đi, đừng có hóng hớt quá, học tập ba kìa, mẹ xem ba có nói đâu.”
Mẹ tôi bĩu môi, hơi chút chê bai nói: “Ba con là đang đợi mẹ hỏi để được hóng hớt trực tiếp đấy.”
Bữa cơm nhanh chóng trôi qua, tôi quay phòng, đột nhìn thấy xấp giấy viết thư quen thuộc, cùng loại với xấp ở nhà Mạnh Trì.
đều là loại tôi chọn lựa rất lâu ở cửa hàng quà lưu niệm mua được.
“ cũng là phong thư tình tiên Khương Dã này viết trong đời mà.”
Tiếc là không có dũng khí ký tên, cũng nhận được hồi âm.
Vốn tưởng rằng sau tốt nghiệp chúng tôi có thể sẽ liên hệ , không ngờ tôi lại đến nhà Mạnh Trì làm gia sư.
Lại hẹn sẽ cùng nhau đến trường nhập học chứ.
Mạnh Niên Niên một tuần bổ túc ba buổi, vì thế một ngày sau buổi dạy , tôi lại đến nhà họ Mạnh.
Lần này cũng giống lần , chỉ có Mạnh Niên Niên ở nhà, Mạnh Trì lại ngoài “vùi khổ học” bỏ xa tôi rồi.
Lúc nghỉ giữa giờ, con bé quả lại kéo tôi kể đủ thứ chuyện.