Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
3
【Chu Mai, cậu bậy! Tôi với cô Lưu hoàn toàn trong sạch, vừa rồi cô ấy đang giúp tôi lau nước mắt thôi!】
Chu Mai bịt miệng, giả vờ sợ hãi.
【Anh Hạ Thiên, tôi sự thật những gì mọi người nhìn , anh kích động làm gì, muốn đánh người à?】
Hạ Thiên không phải đối thủ của Chu Mai, tôi giữ vai lại, ra hiệu đừng hành động dại dột.
tôi thì quay sang Chu Mai.
【Cậu tôi với Hạ Thiên có quan hệ mờ ám thì đưa ra bằng chứng, nếu không tôi báo công an kiện cậu tội vu khống. Tôi cũng đến gặp thầy cô, lãnh đạo nhà trường để hỏi cho ra lẽ, xem của họ đang vu oan giá họa kiểu gì!】
tôi giả vờ gọi điện, Chu Mai hoảng loạn.
Cô ta bỗng lao tới định giật điện thoại của tôi.
Nhưng tôi húc khuỷu tay , Chu Mai bị bật ra, từ túi cô ta rơi ra vật.
Là chiếc iPhone đời mới nhất.
Tôi nhớ con trai tôi cũng muốn mẫu , giá trên trang chủ gần chục triệu.
Chu Mai là thì lấy đâu ra tiền mà điện thoại đắt ?
Các bạn khác cũng trừng trừng nhìn chiếc điện thoại, chờ Chu Mai đưa ra lời giải thích.
Chu Mai hoảng hốt giây, rồi vội là điện thoại do quỹ tài cho cô ấy .
Tôi thì hoàn toàn không tin.
【Quỹ tài hỗ hoạt cơ bản cho , làm gì có điện thoại gần chục triệu thế . Chẳng lẽ là cô trộm? Hay là nhà cô thực ra không hề !】
Trong đám đông có người xì xào bàn tán.
Chu Mai bật khóc.
【Điện thoại là lãnh đạo của quỹ tài thưởng cho , họ sợ từ vùng núi xuống thành phố bị nạt nên mới cho điện thoại. hoàn toàn không biết nó đắt .】
Chu Mai nghẹn ngào , nếu biết điện thoại đắt thế, thì cô ta đã không dám nhận.
Cô ta trả lại điện thoại vào ngày mai, vì bản thân là , không xứng đáng sở hữu thứ đắt tiền.
Rồi lại đổ lỗi rằng tôi vì hận bị tố cáo nên cố tình vu oan cho cô ta.
Chu Mai xong, nhặt điện thoại lên, che miệng chạy đi.
để lại tôi và Hạ Thiên bị đám người xung quanh cười nhạo là có tâm cơ.
Nhưng điện thoại iPhone của Chu Mai khiến tôi nghi ngờ cô ta.
Vì , tôi lén theo dõi Chu Mai.
Cuối cùng tối nọ, tôi gặp cô ta lén gặp gỡ người đàn ông làm ở căng tin.
Chu Mai gọi người là “bố”.
Con trai tôi từng cho tôi xem hồ sơ của Chu Mai.
Trong điều kiện quan trọng nhất là: của Chu Mai là người tàn tật, không có khả năng lao động.
Mẹ thì đã bỏ nhà đi.
Nên từ nhỏ Chu Mai đã được xét diện .
Nhưng bây giờ cô ta lại gọi người đàn ông là “bố”.
Chẳng lẽ thật sự của cô ta không hề tàn tật?
Tôi đang hoang mang thì bên , Chu Mai đã nhận hộp cơm và ngấu nghiến.
Người đàn ông – không rõ là bố hay chú – lên tiếng:
【Tiểu Mai à, dạo ông chủ keo kiệt để ý kỹ lắm, bố có thể lén gói lại đồ thừa thôi, vất vả cho con rồi.】
Chu Mai ngẩng cười:
【Bố à, bố đừng , nếu không phải bố thông minh đăng ký cho con dưới danh nghĩa người chú tàn tật thì sao chúng ta có thể dễ dàng nhận tiền cấp chứ?】
【 vụ đuổi cô Lưu Tú Phương cũng là do bố nghĩ ra, vừa giúp con trả thù, lại chiếm được chỗ tốt.】
Hai con vừa vừa trò về những gần đây.
Khi nhắc đến tên tôi, Chu Mai nghiến răng nghiến lợi.
【Bố, con mụ Lưu Tú Phương đúng là dai đỉa, không giúp tên học trưởng xui xẻo chống lại con, mà khiến cả trường phát hiện con dùng điện thoại iPhone, làm con phải giấu nó đi mấy hôm nay.】
Nghe , ruột Chu Mai bày kế cho cô ta.
Tôi đang định vểnh tai nghe kỹ thì chẳng may giẫm trúng cành cây khô.
Hai con Chu Mai cảnh giác, nhìn quanh dò xét.
May mà đúng lúc có con mèo hoang nhảy ra, khiến họ tưởng là nguyên nhân gây tiếng động.
Chứ không thì đêm nay tôi e là khó thoát thân.
Tôi vỗ ngực trấn an bản thân, phải đợi đến nửa tiếng sau mới dám rón rén rời đi.
Sáng hôm sau, tôi cố tình ra căn tin vào giờ để canh chừng.
Quả nhiên ruột của Chu Mai lén lút bưng thùng giữ nhiệt to đưa cho Chu Mai.
cảnh , tôi lớn tiếng quát.
【Hay nhỉ! Hai người các người dám giấu chủ quán trộm đồ căng tin, tôi nhất định tố cáo .】
Tôi xông lên, túm lấy Chu Mai.
Chu Mai hoảng hốt liên tục ra hiệu cho ruột bỏ chạy.