Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VMQ6ZmPXn
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sở Du Du thản trả lời, còn mang vẻ mặt “tôi nói thế còn ”.
Nhìn bộ dạng trơ trẽn của cô ta, tôi tức choáng váng:
“Đống đồ này không có cái nào là chuẩn bị cho cô cả! Dù cho có muốn mượn đi chăng nữa, cô không hỏi tôi trước một tiếng!?”
“Vừa nãy các cô đang nói chuyện vui vẻ, tôi không tiện cắt ngang…”
Sở Du Du liếc về phía anh cameraman đang đứng cạnh, giọng bắt đầu mềm , cố gắng giải thích:
“Vali cô mở ra, quần áo cứ để , tôi tưởng là ai cũng có chọn… là tôi hiểu lầm, xin lỗi nhé…”
Tôi mím môi, nhìn chằm chằm vào bộ cô ta đang mặc.
là bộ tôi cố tình chuẩn bị riêng cho Kiều Nhiễm trước khi đây. Thiết kế trễ vai, nhiều tầng nhiều lớp, bên ngoài phủ lớp voan mỏng, ngay từ cái nhìn đầu tiên tại cửa hàng, tôi đã biết bộ này sinh ra là dành cho Kiều Nhiễm.
Tôi đã phải tích cóp mãi mới mua được, định tặng cho cô ấy, vậy mà giờ nó lại nằm người Sở Du Du.
Chưa kể, phần eo đã bị cô ta cố mặc mà kéo rách, để lại một vết đứt dài.
Không mặc được nữa rồi!!!
Cameraman đang hình cũng từ từ tiến lại gần.
Sở Du Du nhẹ nhàng chạm vào tay tôi, khóe mắt bắt đầu đỏ hoe:
“Xin lỗi nhé, cô giận nữa… Tôi không biết là cô không định chụp ảnh cho tôi…”
“Chiếc này hơi chật, lúc mặc tôi không cẩn thận làm hỏng rồi. Nhưng không , bao nhiêu tiền tôi đền cho cô…”
Tôi lạnh lùng nhìn cô ta, hoàn toàn không tin đây là vô ý:
“Rõ ràng cô biết mình mặc size bao nhiêu, chật không mặc vừa mà còn cố nhét vô? Cô đi mua đồ ở cửa hàng cũng hành xử như thế à?”
Nước mắt lập tức lăn dài khóe mắt Sở Du Du:
“Xin lỗi… tôi không biết cái này kéo nhẹ một cái là rách…”
Cư dân mạng trong livestream sôi sục phẫn nộ:
“Sở Du Du đã xin lỗi rồi còn đòi bồi thường, Ninh vẫn không chịu bỏ qua! Rốt cuộc muốn thế nào nữa!?”
“Hehe! Ninh thật buồn cười, không biết mua cái rẻ tiền ở mà định chèn ép Du Du của tụi tôi? Bình thường người ta toàn mặc hàng hiệu, nể mặt mới chịu mặc cái đấy!”
“Tôi hiểu rồi, Ninh đang cô lập Sở Du Du, chuẩn bị bao nhiêu đồ đẹp để chụp cho Kiều Nhiễm, chẳng phải cố tình bám ăn ké độ nổi tiếng !? Buồn nôn thật sự!!!”
5
Trước mắt là Sở Du Du đang khóc lóc thê thảm như lê đẫm mưa, làm tôi tức mức đầu óc trống rỗng.
Thật sự là không biết xấu hổ!
Kiều NhiễmNhiên bước kéo tay tôi, an ủi: “ buồn nữa, tụi mình ra bờ biển chụp hình đi!”
Tâm trí bị kéo trở về thực tại, tôi xoay người không nói một lời, đeo máy ảnh lên lưng rồi cùng Kiều Nhiễm ra ngoài.
Kiều Nhiễm đi bên cạnh thì thầm: “Thật sự không chịu nổi cô ta nữa! kiểu cóc ghẻ bám chân, không cắn nhưng cứ khiến người ta bực mình!”
“Tức chứ, rồi cũng sẽ có người trị cô ta thôi! Mà nếu không có ai dám ra tay, thì bà đây tự mình xé xác!”
“Thôi đi hai.” Tôi dở khóc dở cười: “Tớ không muốn lại bị treo lên hot search suốt ba ngày ba đêm .”
Hoàng hôn phản chiếu mặt biển, gió biển nhè nhẹ thổi khiến lòng người cũng thư thái, tâm trạng tôi dần khá hơn.
Cố Ngôn Dã đã dựng xong bếp nướng bên bờ biển, vẫy tay gọi:
“Nguyên liệu chưa chuẩn bị xong , hai người cứ chơi trước đi, bên này để anh lo là được.”
Kiều Nhiễm mỉm cười hạnh phúc:
“Vậy thì làm phiền anh rồi.”
“Hehe, không phiền .”
Tôi cũng bật cười theo, rồi từ từ giơ khẩu pháo trong tay lên nhắm về phía Kiều Nhiễm.
“Tách!”
Kiều Nhiễm bất lực đầu nhìn ống kính to bằng mặt đang cách cô ấy chưa mười centimet: “ Ninh Ninh ơi, chụp thì chụp, nhưng có lúc nào cũng làm như bắn tỉa em được không…”
Tôi nhướng mày, mở ảnh vừa chụp màn hình máy ảnh.
Kiều Nhiễm lập tức sáng mắt:
“Trời ơi! Đẹp trời !”
Sau tôi chụp cho Kiều Nhiễm đủ kiểu ảnh đẹp, khi trời dần tối, bên cạnh bếp nướng đã có một đống lửa trại.
Cố Ngôn Dã gọi: “ ăn thôi! Không nóng không lạnh, vừa lúc!”
Kiều Nhiễm nhảy cẫng lên chạy : “ ngay!”
Cát bãi biển hơi mềm, tôi chậm rãi bước theo sau, vừa xem lại ảnh vừa mỉm cười hài lòng.
Tuy chuyến đi có chút không vui, nhưng nhìn chung thu hoạch vẫn rất lớn.
Không xa phía trước, giọng nói phấn khích của Kiều Nhiễm chợt im bặt, thay vào là tiếng trêu chọc của nhân viên chương trình.
Tôi ngẩn người, ngẩng đầu nhìn.
bãi biển dưới ánh đêm không biết từ khi nào đã được xếp thành hình trái tim bằng nến, cánh hồng đỏ rực trải đầy đất, nhạc nền lãng mạn vang lên.
Kiều Nhiễm đứng giữa vòng nến hình trái tim, tay che miệng, khóe mắt ánh lên tia lệ long lanh.
Cố Ngôn Dã cầm 52 đóa hồng phấn, chuẩn bị quỳ một gối .
Giây tiếp theo, tôi xách khẩu pháo lao như bay , hét toáng lên:
“Sờ-tốp! Sờ-tốp! Chờ đã chụp hình! quỳ vội! vội đồng ý!”
6
Bầu không khí hôn bị tôi cắt ngang một cách gượng gạo, hai người họ đều ngớ ra, đồng loạt lại nhìn tôi.
Tôi phóng như bay bãi biển như đang thi chạy 100 mét.
Nhưng cát mềm, vừa trượt chân liền suýt nữa ngã sấp mặt cát.
May mà có một cánh tay kịp thời đỡ tôi.
Ngẩng đầu lên, tôi đối diện với ánh mắt lạnh lùng và sâu thẳm của Hoài Tự.
Tôi khó khăn mở miệng:
“Cứu với…”
“ cơ?”
“Máy ảnh…”
Chiếc máy ảnh trong tay tôi giờ còn một sợi dây nhỏ vắt tạm ngón út, run run rơi, suýt nữa cái ống kính bạc triệu sẽ được “ôm” trọn bởi cát biển.
Ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng kia đỡ thân máy, Hoài Tự nhàn nhạt lên tiếng:
“Mặt đập vào đá rồi mà vẫn còn lo cho máy ảnh à?”
Tôi như sống sót sau tai nạn, thở phào:
“Cậu không hiểu , máy ảnh còn hơn cái mạng tôi.”
Hoài Tự: “…”
Tôi chạy trước mặt Kiều Nhiễm, trong ánh mắt ngơ ngác của mọi người, chậm rãi ngồi xổm , ưỡn mông, tạo dáng chụp ảnh chuyên nghiệp.
“Được rồi! Giờ có hôn rồi!”
Cố Ngôn Dã: “…”
Kiều Nhiễm: “…”
Cư dân mạng trong livestream cũng bị cú này làm cho bối rối:
“Hu hu hu cuối cùng cũng được Cố Ngôn Dã hôn Kiều Nhiễm trong kiếp này! Tôi xúc động !”
“Ơ… không hiểu nổi, cái Ninh này đang làm thế!? Vì giành spotlight mà cắt ngang màn hôn của bạn thân, không biết xấu hổ à!?”
“Nói nhỏ một câu, hồi nãy ảnh Ninh chụp cũng đẹp thiệt ! Trình độ hoàn toàn vượt xa phim của tổ chương trình ấy!”
6(tiếp)
Tôi không quan tâm nhiều nữa, vừa cúi người vừa vòng quanh hai người họ chậm rãi đi một vòng, vừa đạo:
“ rồi, hạ thấp một chút, thầy Cố nghiêng đầu sang trái 10 độ, cười lên!”
“ che miệng lại, nhưng tay che hết mặt, rồi, khóc! đẹp !”
“Tách tách!”
Thỉnh thoảng còn xen lẫn vài câu than phiền:
“Thầy Cố à, tôi không có ý kiến với anh, nhưng chuyện lớn như hôn giấu bạn gái thì thôi, giấu cả tôi là ?”
“Không có ảnh đẹp thì hôn cũng bằng không, anh biết không?”
Cố Ngôn Dã: “…Giờ thì biết rồi…”
“Rồi, bây giờ nhé, ôm , thầy Cố quỳ một gối , nhẫn ra…”
“Tách tách!”
“Ơ? Khoan đã, nhẫn !!?”
Tôi ló đầu ra khỏi máy ảnh, nhìn Cố Ngôn Dã đang lục lọi túi quần bên trái, móc ra được một viên kẹo bạc hà, sau lại cuống cuồng lục túi quần bên phải, ra được một cuộn đậu khô cuốn kim châm.
Kiều Nhiễm: “?”
Tôi: “??”
Cố Ngôn Dã lau mồ hôi, khóc nơi:
“Bảo bối à, hình như anh để hộp nhẫn trong vali rồi quên mang ra mất, anh có lại rồi về hôn lại được không?”
Kiều Nhiễm cười kiểu “cười thân thiện chết người không đền mạng”:
“Anh nói thử xem?”
7
Không khí im lặng vài giây.
Hoài Tự nhẹ ho một tiếng, phá vỡ sự im lặng: “Dù cũng còn bảy ngày, hay cứ coi hôm nay là buổi diễn tập đi?”
Một câu nói giúp mọi người thang.
Kiều Nhiễm lập tức gật đầu, đặt bó : “Em đói ngất rồi.”
Cố Ngôn Dã vội vàng đưa xiên nướng :
“Cái này, cái này ngon lắm!”
Tôi chăm chú xem lại ảnh vừa chụp, khá ổn, nếu mặc chiếc trắng tôi từng mua thì chắc sẽ có cảm giác nên thơ hơn nữa.
Bên cạnh chợt vang lên một tiếng cười khẽ.
Tôi đầu lại, Hoài Tự kéo thấp mũ lưỡi trai, để lộ khóe môi hơi cong, hiếm khi cậu ta không mang vẻ lạnh lùng như thường ngày.
“Cậu cười vậy?”
Nụ cười nơi khóe môi cậu ta khẽ thu lại, nhưng vẫn không nhịn được mà nói: “Nghĩ lúc vừa rồi chạy vòng vòng quanh họ, xách cái ống kính to tướng như tay súng bắn tỉa, trông giống lắm .”
Tôi: “……”
Cắn một miếng xiên nướng, tôi thở dài.
Thôi thì, kiếp làm nhiếp ảnh gia chính là bị hiểu lầm suốt đời.
Không khí trong livestream cũng dần dịu lại.
“Hahaha lời của thần làm tôi nhớ lại hết , không đùa chứ, dáng chụp hình của Ninh là buồn cười thiệt!”
“Ê? Phong cách ảnh Ninh chụp giống phong cách của studio Kiều Nhiễm vậy? Mấy tấm ảnh đỉnh kia chẳng lẽ là do cô ấy chụp hả? Nếu vậy thì tôi phải quỳ mà xem rồi!!!”
“Ê ê ê! Bình luận đang cố gắng rửa tội cho Ninh hả? Cười chết! Cô ta cố tình bắt chước còn ! là bám fame lộ liễu mà!!!”