Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Giao tiền cho người nào, chính là giao trọng trách cho người đó.
xem ra… không .
Chu Dã đầu tự vấn.
Giữa cậu “ vịt” kia, khác nhau ở ?
Cậu ngồi một góc, ngồi cho đến khi Giang Dao em gái rời đi, cho đến khi quán café đóng cửa.
Chu Dã không nghĩ ra rốt cuộc mình thua “vịt” kia ở chỗ nào.
Bởi vì, cậu từng sự để tâm đến… “vịt”.
Thế là Chu Dã đứng dậy trả tiền, rồi đến một nơi khác.
Nơi đó ánh đèn rực rỡ, men say vây quanh, xa hoa tột độ, nơi ở của mấy vịt.
Chu Dã từng đưa khách tới đây, bao tìm hiểu nghiêm túc.
Lần này, cậu chủ động vào.
Bởi vì biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Tôi vịt quay bạn thân vừa ra bàn, lại bất giác nhớ đến Chu Dã.
Tôi nhớ… hôm nay là ngày nghỉ hiếm hoi của cậu .
Bình thường cậu bận lắm.
… cậu bận nhỉ?
Đã biết rõ là cậu không vịt, rốt cuộc Chu Dã làm nghề ?
Bạn thân vừa gặm đùi vịt, vừa không quên tiếp thị:
“Cưng à, lòng , nghĩ thử về anh tớ đi. yêu ai bao , người hiền lành, tiền lại nhiều.”
Tôi lại nghĩ nếu Chu Dã không vịt, thì tại sao cậu lại nhận tiền của tôi nhiều như thế?
“ ra tớ giới thiệu cậu cho anh tớ cũng là có mục đích riêng. Ảnh khù khờ , nếu bị gái xấu dụ dỗ thì gia sản nhà tớ tiêu đời. cậu thì tớ yên tâm…”
Tôi mở điện thoại ra xem.
ở chế độ không làm phiền.
Có ba cuộc nhỡ từ Chu Dã.
Cộng thêm một tin nhắn:
[Em đi rồi?]
Tôi lập tức đứng dậy.
“Xin lỗi, mai tớ giải thích.”
Lần đầu tiên đời… tôi bỏ rơi nhỏ bạn thân.
Không vì lý do khác, chỉ vì muốn đưa ra một lời giải thích cho 345 lần chuyển 888.
Tôi vội vã chạy về nhà.
Chu Dã… không có ở đó.
Tôi lại tin nhắn cậu gửi.
[Anh ở nhà đợi em.]
Tin được gửi… 5 tiếng trước.
tôi về đến nơi rồi.
Còn Chu Dã ?
…
Chu Dã hiện tại … đặt vịt.
Không vịt quay.
Là kiểu… “vịt” sự.
Cậu chọn kỹ lưỡng, tìm đến gương mặt hot nhất đây.
Cậu nghiêm túc ngồi học hỏi.
Bình thường Chu Dã sống rất ung dung.
liên quan đến Giang Dao, cậu không chấp nhận thua.
Một sáng, Chu Dã về nhà.
Trên tay cậu là một bó hoa hướng dương.
Tôi hỏi cậu đi về.
Cậu có vẻ ngập ngừng, rồi mới thốt ra:
“Anh đi… đặt vịt.”
Tôi cậu từ đầu đến chân.
Ngoài bó hoa ra thì chẳng có hộp đồ ăn nào.
Không lẽ… ăn hết một mình rồi?
Cũng giống phong cách giữ dáng của cậu chứ?
Tôi từ bỏ:
“Không mang về sao?”
Chu Dã như bị sét đánh:
“Mang về?”
“Chứ không thế à?”
Chu Dã có vẻ… không vui.
Cậu cởi áo, cúi đầu nghịch điện thoại.
Không lâu sau, một đống đồ vật kỳ lạ được giao tới tận cửa.
Tôi vừa đã hiểu.
Tối nay chắc chắn lại là một đêm không ngủ rồi.
Dạo gần đây, Chu Dã đầu “hoang dã” hơn hẳn.
Không chỉ ban đêm, ban ngày cũng đầu vắng mặt thường xuyên.
Thậm chí… 888 tệ cũng không triệu hồi được nữa.
Cho đến một ngày.
Tôi thấy Chu Dã vào một tụ điểm giải trí, đi một người đàn ông, hai người vào phòng riêng.
Nghe , người đàn ông đó chính là “vịt hot nhất” ở chỗ đó.
…
Chu Dã… đi vịt?
Khoan, chuyện này… có đó .
Tôi nghĩ mãi không thông, cứ có cảm giác… có đó .
Tôi quyết định ngồi xuống chuyện đàng hoàng với Chu Dã.
Sau khi biết cậu không “vịt”, chúng tôi nên nghiêm túc xác định lại mối quan hệ này.
Là dừng lại ở mức 888, hay là…
Đêm đó, Chu Dã dùng hành động để giải thích tất cả.
Thì ra lại là do… chữ “vịt” gây họa.
cậu cũng dùng hành động để chứng minh một điều:
Từ nay về sau, tôi Chu Dã ngủ chung… không cần trả 888 nữa.
Đáng mừng, đáng mừng!
Sáng hôm sau.
Tôi còn ngập niềm vui không rõ tên , thì đã bị tin nhắn của bạn thân làm bừng tỉnh:
[Cưng, có đó ! Cưng hẹn hò đúng không?!]
[Tạm coi là .]
Bạn thân lập tức nổi điên, tôi dắt người yêu đến gặp.
[Cho tớ xem mặt coi!!]
[Từ từ đã…]
ra, tôi hiểu rõ hoàn toàn về Chu Dã.
Tôi không chắc, nếu không còn 888, thì mối quan hệ giữa chúng tôi có còn ổn định như trước.
Bạn thân cũng không ép.
Chuyển đề tài, mời tôi tuần tới dự sinh nhật anh trai cô .
[Anh tớ muốn gặp cậu lâu lắm rồi, coi như kết bạn thôi ~]
Trùng hợp thay tuần cũng là sinh nhật Chu Dã.
Tôi từ chối lời mời.
Tôi muốn chuẩn bị một bất ngờ cho Chu Dã ngày sinh nhật.
tuần đến.
Tôi trang điểm xinh đẹp, đi đến địa chỉ Chu Dã gửi.
qua thì giống một biệt thự tư nhân.
Cảm giác… quen quen.
Đứng ở cổng, tôi thấy một bóng dáng cực kỳ quen thuộc.
“Cưng đến rồi à!”
Bạn thân tôi vui vẻ chạy đến.
“Tớ biết ngay ! Miệng thì không đến, cơ thể thành lắm nha~”
Tôi: “???”
Mọi thứ đi theo một hướng hợp lý… ngoài tầm kiểm soát.
Tôi cố giải thích:
“Cậu hiểu lầm rồi, tớ đến tìm Chu Dã…”
Bạn thân cười như được bí mật lớn:
“Chu Dã là anh tớ !”
Tôi: “…”
Trời sập rồi.
Tôi ngẩng đầu thì thấy Chu Dã ra bộ vest xám đậm, vẻ ngầu ngầu lạnh lùng như mọi khi.
Tôi nhớ bạn thân từng :
“Anh tớ ngốc, nhiều tiền, yêu ai bao .”
Tôi Chu Dã lần nữa.
Không biết cậu bới ra đống phụ kiện lấp lánh, đeo đầy người, lấp loáng đến mức đi cũng sáng loá mắt.
Nghĩ lại thì… bạn thân cũng không .
Nhờ bạn thân, tôi biết rõ về Chu Dã từ bé đến lớn, từ ra ngoài.
thế là, tôi Chu Dã kết hôn.
Tối trước hôm đám cưới, bạn thân hào hứng khoe với tôi:
“Tớ đã đặt trước 100 vịt cho tiệc cưới nha! Đặt từ nửa năm trước luôn đó!”
Tôi Chu Dã… choáng đến mất ngủ cả đêm.
Ngày cưới.
Tôi từng bàn tiệc, mỗi bàn đều có một đĩa vịt quay nóng hổi, bóng loáng.
Tôi bóp má bạn thân, cười ngọt ngào:
“Làm ơn, sau này là ‘vịt quay’ cho đầy đủ, đừng mỗi chữ ‘vịt’ thôi được không ?”
Bạn phòng cũ kiêm đồng nghiệp chạy đến, đưa tôi một cục “phong bì đỏ” nặng như gạch, không quên đá đểu:
“Tớ luôn thắc mắc, nhát gan như cậu, làm sao dám ra đầu tiên với anh trai ấm áp như chư?”
Tôi mỉm cười:
“Mọi chuyện kể từ… một vịt quay.”
Toàn văn hoàn.