Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
đi công tác ngoài bảy ngày về,
Tôi thấy mẹ, em và cả cô bạn tương lai của chiếm luôn nhà .
Chưa hết, mẹ còn định tặng luôn căn nhà cho em phòng tân hôn.
1.
Công tác ngoài bảy ngày, cuối cùng cũng được về nhà.
Đứng trước cửa, tôi chỉ muốn tắm nóng ngủ một giấc thật ngon.
Tôi lấy chìa khóa ra mở cửa.
mở cửa ra thấy con gấu bông teddy khổng lồ của tôi ngồi chễm chệ trên sofa.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, như trút được gánh nặng, ngồi phịch xuống một bên.
Đúng lúc đó, một cô lạ mặt, mặc tạp dề của tôi, tay cầm đĩa đồ ăn từ bước ra.
Ai ?
Tôi đứng sững lại, cô ta cũng tôi đầy ngạc nhiên.
Tôi còn chưa kịp hỏi mẹ và em – Thẩm – từ phòng ngủ đi ra.
Mẹ thấy tôi, liền nhanh chóng bước tới, niềm nở giới thiệu:
“ , con về đúng lúc quá. Nào, để mẹ giới thiệu, là bạn mới của Tiểu , con dâu tương lai của nhà – Tạ Vũ .”
Tạ Vũ vội đặt đồ ăn lên bàn, tay còn nắm chặt vạt tạp dề, cúi đầu ngượng ngùng.
“Chào ạ, em Tiểu nhắc đến nhiều . Nói xinh đẹp giỏi giang, công ty ngoài. Hôm nay gặp , đúng là khí chất hơn người thật.”
Cô qua có vẻ ngoan hiền.
Nhưng việc cô ta đột nhiên xuất hiện trong nhà tôi, lại còn ra dáng bà chủ, mặc tạp dề của tôi, bận rộn nấu ăn trong của tôi… khiến tôi thấy cực kỳ khó chịu.
Tất nhiên dù sao cũng là khách, lại còn lễ phép như thế, tôi cũng không tiện nói thêm.
2.
Lúc ăn cơm, mẹ kéo tôi vào , nhỏ giọng nói rằng dạo Tạ Vũ sẽ tạm trong nhà tôi.
xong, tôi không kiềm được lớn tiếng:
“ cơ? Mẹ bảo cô ta á?”
“Suỵt, nhỏ tiếng thôi, đừng để Vũ thấy.”
Mẹ hoảng hốt, vội đưa tay bịt miệng tôi, còn thò đầu ra ngoài xem có ai không.
Tôi vội gạt tay bà ra, cố nén cơn bực bội trong lòng, hạ giọng chất vấn:
“ là nhà của con. Dựa vào đâu cô ta lại?”
Mẹ thở dài, ánh đầy vẻ bất lực.
“ , hoàn cảnh nhà con cũng rõ. Mẹ không có bản lĩnh, cũng không tích góp được bao nhiêu tiền. có cô tốt như Vũ chịu bên em con, sao có thể để người ta ra khách sạn được…”
Những lời như thế, từ nhỏ đến lớn tôi không biết bao nhiêu lần, tai tôi sắp chai luôn .
Bà suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện kiếm con dâu.
Nhưng có bao mẹ từng nghĩ cho tôi, rằng tôi vất vả như thế nào?
Tôi định mở miệng phản bác em tôi đột ngột bước vào.
thấy mẹ khóc như mưa, liền đau lòng giúp mẹ lau .
Còn ánh tôi y như kẻ thù không đội trời chung.
3.
Thẩm ôm lấy mẹ, trừng tôi.
“Có nhằm vào tôi , đừng có bắt nạt mẹ!”
Tôi mẹ con họ, trong lòng dở khóc dở cười, cảm xúc hỗn loạn.
biết đóng vai con hiếu thảo hả?
Lúc ăn bám chẳng chịu , sống lông bông không mục tiêu, có từng nghĩ tới mẹ chưa?
Thấy tôi không phản ứng , mẹ sợ em nổi nóng hỏng chuyện nên phải hết lời dỗ dành mới kéo được ra khỏi .
Sau đó, bà quay sang tôi đầy tội nghiệp, ánh như đang cầu xin.
“ à, mẹ biết con là đứa hiểu chuyện, từ nhỏ rất thương mẹ. Tiểu trước kia đúng là không ra , nhưng biết sai . khó khăn lắm mới quen được bạn , con bé đó cũng là người sống thật thà, muốn ổn định lâu dài. Là , con giúp một chút được không? Nếu chuyện hỏng, nửa đời còn lại của em con phải sao …”
nói, mẹ rơm rớm , cúi đầu liên tục lau .
Thấy bà như vậy, lòng tôi cũng chùng xuống, không khỏi nhớ về những ký ức tuổi thơ.
4.
Năm tôi mười tuổi, bố tôi vì ngoại tình ly dị với mẹ.
Mẹ tôi hiền lành, lại không được nhà ngoại ủng hộ, bố chỉ vài câu ngon ngọt bắt bà rời đi tay trắng, mang theo cả đứa con.
Thời gian đó, mẹ phải đủ thứ việc vặt để nuôi em tôi trong căn phòng trọ 30 mét vuông dưới tầng hầm.
Vì lo cho tụi tôi, mẹ thường tự nhốt trong , ăn tạm bánh bao nguội ngắt, còn phần đồ ăn ngon đều nhường lại cho đứa. Mỗi lần như vậy bà đều nói: “Mẹ ăn , không sao đâu.”
Sau tôi thi đậu trường cấp ba trọng điểm trong thành phố, mẹ lại càng tất bật hơn, ngày nào cũng ba việc.