Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
chiếc nồi niêu xoong chảo sắp xếp gọn gàng bếp, quần áo đã anh ấy giặt sạch phơi trên ban công, giá đỡ máy tính mà anh ấy lắp phòng làm việc, cả hộp trái cây tủ lạnh anh rửa sạch, đóng gói cẩn thận, phân loại dán nhãn từng cái, tất cả đều nhắc nhở tôi sự hiện diện của anh.
Tôi cầm điện thoại lên, mở cuộc trò của tôi, gõ gõ lại tin nhắn.
Cuối cùng tôi tắt màn hình.
Thôi, chia tay tốt.
bên một người như tôi, thật khó khăn, đúng ?
Làm gì có sống ch.ết nhau hay vấn đề bất đồng quan điểm như phim?
Các cặp đôi ngoài đời thực đều tình cảm bào mòn dần qua vặt. Tôi anh ấy vậy, chỉ thôi.
Khi thân nghe này, cô ấy hoàn toàn im lặng.
tôi góc quán rượu nhỏ đó, gọi cùng món ăn bia như mọi khi, đối diện nhau, uống rượu.
một lúc lâu, cô ấy lấy điện thoại ra, mở ứng dụng: “Đọc cho tớ số chứng minh nhân dân của .”
Tôi đọc cho cô ấy, chẳng mấy chốc cô ấy gửi qua một ảnh chụp vé máy bay một thành phố du lịch nổi tiếng nước, giờ khởi là sáng hôm sau, còn bây giờ đã gần nửa .
Cô ấy quyết định: “Bây giờ mỗi người nhà thu dọn đồ đạc, ngày mai xuất phát. Tớ đã xin nghỉ phép rồi, nộp xong bài thì chơi để giải khuây.”
Vậy là tôi vội vàng thu dọn lý, một thành phố biển xinh đẹp.
Dạo chơi chợ hải sản, lái xe điện dọc con đường núi quanh co trên đảo, học lướt sóng, học lặn, rồi một spa đặc biệt trên đảo, buổi tối nằm trên bãi biển ngắm sao.
ngôi sao thật sáng, rất nhiều, trải dài khắp bầu trời .
Tôi gần như phản xạ tìm ngôi sao sáng nhất. Vì một buổi tối, anh ấy đã từng hứng thú kéo tôi lòng, muốn dạy tôi ngắm sao.
Anh ấy nói, bất kể khi nào, ngôi sao sáng nhất phía tây chính là sao Chức Nữ. Gần nó xa luôn có một ngôi sao Ngưu Lang dõi , cách nhau bởi dải Ngân Hà, nhìn nhau từ xa.
sao có mọc lên hay lặn xuống, Trái đất có quay nào, sao Ngưu Lang luôn đó, bảo vệ sao Chức Nữ, giống như anh sẽ luôn dõi .
Tôi khoanh chân trên bậu cửa sổ, lười biếng tựa lòng anh. Tôi ngửa lên, bóp mũi anh trêu chọc.
là từ góc độ “ch.ết người” như vậy, anh đẹp trai mức khó tin.
“ sao anh lại thích ?” Tôi tò mò hỏi anh, “ sao nhất định phải là ?”
Anh suy nghĩ nghiêm túc một lát, từ từ nói: “Thích , vì đáng thích… còn nhiều hơn thì anh nói rõ . sao bầu trời lại xanh, sao muối lại mặn còn đường thì ngọt, sao giới lại có bốn mùa, ai phân chia nó, sao cá bơi nước mà trên cạn, sao con người sống trên đất liền mà sống dưới biển…”
“Chỉ là anh đã thích rồi, cảm thấy cả đời này, nào chỉ có thể là , thể là ai khác.”
Anh nhăn mũi, hài lòng với lời giải thích của mình.
Một người tốt như vậy, tôi đã để vuột mất.
“ đang nghĩ ấy à?” Giọng của cô thân kéo tôi ra khỏi dòng hồi tưởng.
“Ừ…” Tôi tuyệt vọng nhận ra rằng mình rất nhớ anh, rất rất nhớ: “Anh ấy chắc chắn thất vọng mình lắm, nên mới…”
Cô nắm lấy tay tôi, siết chặt: “Vậy thì hãy tìm lại ấy, chứng minh rằng đã thay đổi .”
là tôi bắt một trình mới, rồi lại lặng lẽ trở thành phố nơi tôi đang sống lúc nửa .
nhà, tôi bật đèn lên, căn phòng trống rỗng.
Chưa kịp dọn lý, tôi đã nghe thấy tiếng gõ cửa dồn dập.
Nhìn qua lỗ mắt mèo, tôi thấy anh trai mà tôi ngày mong nhớ đang xổm trước cửa, vùi gối, khóc lóc đầy bi thương, như thể chịu đựng mọi nỗi uất ức trên đời.
“Vợ ơi, hu hu hu, vợ ơi…”
Trên anh toàn là mồ hôi nước mắt, ướt sũng, hòa lẫn với giọt lệ của anh.