Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
QUAY LẠI CHƯƠNG 1:
6
Tôi đảo mắt.
Là vì trước đây thấy tôi hiền nên dễ bắt nạt đúng không.
Giờ gặp phải người còn lì hơn mình thì bị dằn mặt, mới muốn quay lại lôi tôi về cho dễ bắt nạt tiếp.
Thấy tôi không trả lời, cô ta tiếp tục nói:
“Cô yên tâm, lần này cô dọn về, tôi hứa sẽ không bắt mở điều hòa 16 độ nữa.”
“Chúng ta làm hàng xóm cũng được một thời gian rồi, tôi thấy cô vẫn tốt hơn ai hết. Đợi con tôi sinh ra, tôi để nó nhận cô làm mẹ đỡ đầu luôn!”
Đúng là ân oán chưa đủ, giờ còn muốn lôi con vào để hành tôi tiếp. Tính toán cũng hay thật đấy!
Tôi dứt khoát từ chối:
“Không được, tôi ký hợp đồng thuê nhà một năm rồi, giờ hủy là phải bồi thường hai tháng tiền nhà.”
“Vậy cô cứ trả cho cô ta đi!” 401 vội nói:
“Cô bồi thường, rồi chuyển về đây.”
“Yên tâm, lần này tôi sẽ ở hẳn trong nhà cô luôn, mở cửa bật điều hòa đúng là tốn điện, tôi cũng hiểu điều đó.”
Đúng là hết nói nổi, cô ta thật sự mở mang tầm mắt cho tôi về độ trơ trẽn.
Tôi khoanh tay dựa vào cửa, nhướng mày nhìn cô ta:
“Sao thế? Bên kia lò sưởi chưa đủ nóng à?”
“Người hàng xóm mới này tôi chọn cũng được đấy chứ? Mở cửa sẵn cho cô hứng nhiệt miễn phí, thế còn tốt hơn tôi nhiều.”
Đôi mắt 401 trừng lớn.
Cô ta lúc này mới nhận ra chuyện gì, liền chửi ầm lên:
“Hóa ra là cô cố tình thuê người tới hành tôi đúng không! Hôm nay tôi không xé xác cô thì thôi!”
Cô ta vung tay muốn đánh, nhưng vướng cửa sắt nên không chạm được tới tôi.
Tôi ngáp một cái:
“Được rồi, tôi đi ngủ đây. Điều hòa lạnh quá, không rảnh ngồi đây nói chuyện với cô.”
“Mau về mà hưởng lò sưởi của cô đi.”
Tôi thẳng tay đóng sập cửa.
Bên ngoài, 401 còn hét với theo:
“402, chờ đấy, tôi mà khó chịu thì cô cũng đừng hòng yên ổn!”
Tôi không ngờ 401 lại chơi kiểu “cùng nhau chết chìm”.
Cô ta liên tục đập cửa sắt nhà tôi, hoặc lúc nửa đêm vừa ngủ, hoặc sáng sớm còn chưa kịp tỉnh.
Tiếng kim loại ầm ầm làm tôi giật mình tỉnh dậy.
Tôi báo cảnh sát vì tiếng ồn, cảnh sát tới nơi, cô ta ôm bụng nói:
“Cô ấy muốn nóng chết tôi, hại con tôi, tôi đứng trước cửa mở nhạc thì có làm sao?”
Mấy lần như vậy, cảnh sát cũng chỉ khuyên tôi: “Đừng đối đầu với cô ta nữa.”
Thời gian này, ngày nào tôi đến công ty cũng mang đôi mắt thâm quầng.
Đồng nghiệp nghe chuyện, thi nhau bày kế:
“Hay nuôi con chó to đi, cứ ai đến gần nó sủa inh ỏi, đảm bảo cô ta sợ khiếp!”
Tôi sợ còn chưa kịp dọa ai thì chính mình bị dọa trước.
Hơn nữa cô ta đang mang thai, lỡ có chuyện gì thì dính tới hai mạng người, tôi không gánh nổi.
“Hay cô đăng ký làm điểm nhận hàng đi, rồi ghi địa chỉ thành nhà cô ta.”
Khu này mỗi tầng chỉ có hai căn, số phòng cũng không treo bên ngoài, chỉ có chủ nhà mới biết.
Tôi nghe mà sáng mắt: “Ý tưởng hay đấy!”
Nhưng tôi cũng lo việc này có thể liên lụy hàng xóm hiện tại là cô gái bị hàn.
Đúng lúc này, cô gái bị hàn ở 402 nhắn cho tôi:
“Tiền thuê tháng sau tôi muốn giảm một nửa.”
Tôi gửi một dấu hỏi chấm.
Vốn dĩ vì để đối phó với 401 nên tôi đã giảm một nửa giá thuê so với thị trường, giờ lại muốn giảm nữa thì đúng là lỗ nặng.
Cô ấy gửi liền 10 lý do để giảm:
1. Con trai tương lai của tôi sẽ là rường cột quốc gia, ở đây là cho cô vinh dự.
2. Tôi vừa nghĩ ra, cô cũng là phụ nữ, khí âm nặng, phong thủy xấu, sẽ ảnh hưởng tới con trai tôi.
3. Nhà này trước đây chắc chắn từng mở điều hòa, khí lạnh ngấm vào, tôi phải dùng lò sưởi mấy ngày rồi, tiền điện đó cô phải trả thêm.
…
Cô ấy nhắc đi nhắc lại nào là nhà âm khí nặng, phong thủy xấu, nào là tôi cố tình giấu chuyện để hại đứa trẻ tương lai.
Tôi ngay lập tức đăng ký làm điểm nhận hàng tại chính địa chỉ nhà mình.
Đã không ai ra gì thì để họ đấu đá với nhau cho xong.