Hai tháng sau khi ly hôn, tôi theo thói quen quay về nhà chồng cũ.
Đang định lén rời đi thì bị anh ta bắt gặp ngay tại chỗ.
Tôi vắt óc bịa lý do, anh lạnh mặt mở cửa phòng rồi nói với tôi:
“Đã đến rồi thì ăn bữa cơm rồi hãy đi.”
Thế là tôi theo anh vào nhà, ăn xong chỉ định rời đi.
Anh chặn tôi lại, lạnh lùng nói:
“Thanh toán tiền ăn đi.”
Tôi vừa định chuyển khoản cho anh thì điện thoại đã bị anh rút mất.
Anh chỉ tay về phía chiếc giường lớn trong phòng ngủ:
“Trước đây tiền ăn đều dùng cái đó để trả.”
Tôi hơi chùn bước:
“Nhưng… chúng ta đã ly hôn rồi mà.”
Anh bế bổng tôi lên, nghiến răng nói:
“Ly hôn thì đã sao? Có phải là hết yêu đâu!”