Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Đột nhiên ngoài cửa sổ có mưa đá rơi xuống, sấm chớp đan xen, mưa đá đập vào cửa sổ thủy tinh khiến lòng người run .
Ánh mắt anh đỏ như sắp nhỏ máu.
“Nhưng như vậy cũng không tính là vượt ́ giới hạn, chỉ là tên đàn ông khốn kiếp kia đơn phương quyến rũ thôi.”
“Chắc chắn anh sẽ không ly với . Khoan anh mãi mãi là chồng của , là chồng danh chính ngôn thuận.”
Anh hung hăng tôi, giống như muốn hút hồn tôi .
Trên người của tôi run , khát vọng xưa nay chưa từng có lại dâng trào.
Âm thanh không thể diễn tả hòa với tiếng gió, tiếng sấm, mưa đá va đập với nhau, tạo thành buổi tối nóng bỏng.
*
Sáng sớm thức dậy, sự khô nóng hôm đã rút .
Không biết Khoan đã từ khi nào.
Ga giường đã được thay , khô ráo ấm áp.
Trải chuyện ồn ào đêm , dường như tôi đã hiểu ra chuyện gì đó.
Sự thật tôi từng bỏ trở nên vô cùng sống động.
Rõ ràng giữa tôi và anh chỉ là hợp đồng nhân, chỉ cần bề ngoài tỏ ra bình thường là được.
Vì anh lại kính trọng bố mẹ tôi như vậy, sắp trở thành ruột của họ rồi?
Vì tôi có thể tùy tiện tiêu xài tài sản của anh, thậm chí còn chủ động tôi đứng tên tài sản?
Vì chỉ cần tôi muốn làm điều gì anh đều giúp đỡ vô điều kiện?
Vì được dạy dỗ kỹ càng lại thêm bạn bè nhiều năm à?
Chẳng lẽ Khoan thích tôi?
Tôi cảm thấy khó tin với suy đoán của mình.
Rõ ràng từ nhỏ đến lớn, anh luôn đối đầu với tôi, luôn chèn ép tôi, lại thích tôi chứ?
Tôi lắc đầu, xuống lầu.
Đột nhiên tôi liếc mắt nhìn thấy chai nước mình uống hôm vẫn còn đặt bàn.
Chai nước này không có nhãn hiệu, hình như lấy từ nhà mẹ chồng về.
Mẹ chồng còn nhấn mạnh đây là đồ tốt?
Tôi gọi điện thoại bà ấy.
Trong điện thoại vang tiếng cười khẽ: “Có phải hai uống rồi không? Hiệu ̉ thế nào? Mẹ cố ý tìm chuyên gia phối đơn thuốc, mùi không nồng, rất có tác dụng về phương diện kia! dâu yêu quý, mẹ đối xử với tốt chứ!”
Tôi: “…”
Thật sự phải cảm ơn mẹ.
*
Tôi muốn hỏi Khoan có thích tôi không.
Nhưng nếu hỏi anh, ngộ nhỡ do tôi nghĩ nhiều vậy mất mặt lắm.
Tôi suy nghĩ, lại gửi vào vòng bạn bè: [Yêu rất nhiều, nhưng giấu diếm muốn nói lại thôi.]
Tôi up kèm theo tấm ảnh chụp thời cấp ba của mình.
Tôi ngầm ám chỉ với Khoan, nếu thích tôi thì phải nói tôi biết mới phải.
Đợi gần một tiếng, tôi nhận được rất nhiều lượt thích, cuối cùng cũng nhận được điện thoại của Khoan.
Nghe giọng nói của anh điện thoại có vẻ mờ mịt, buồn bã giống như mang theo giọng mũi: “Trần Uyển Quân, đêm nay không bận thì ra gặp mặt , anh có lời muốn nói với .”
Anh nói vị trí, đó là nhà hàng chúng tôi ký hợp đồng nhân.
Trong lòng tôi thầm mắng, đáng ghét, tỏ tình thì tỏ tình , dù cũng xem như vợ chồng già rồi, có gì không thể về nhà nói, còn nhất ̣nh phải làm nghi thức gì đó nữa.
Nếu đến đó có cảm giác kia còn phải vội vàng chạy về nhà.
Cả buổi chiều tôi tắm, thay quần áo, ăn mặc rực rỡ xem có mê hoặc chết anh không.
Buổi tối, tôi đến nơi chúng tôi hẹn nhau đúng giờ.
Vừa nhìn tôi đã thấy Khoan.
Nhưng không hiểu anh có vẻ mệt mỏi, dựa vào ghế, râu ria xồm xoàm, dưới mắt có quầng thâm đen.
Trên bàn có mấy món tôi thích, nhưng bài trí bình thường, không có hoa.
Tôi cạn lời, như vậy khác gì ở nhà chứ? Còn phải tốn công ra đường.
Tôi ngồi xuống, trong lòng căng thẳng, ánh mắt trốn tránh khẽ hỏi anh: “ Khoan, anh có chuyện gì muốn nói với à?”
Anh cười khổ nói: “Đúng, có chuyện muốn nói với . Trần Uyển Quân, chúng ta ly .”