Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Lúc này tôi mới kịp phản ứng, không do cậu quá đẹp trai không, mà tôi cũng thấy bối rối, như ma xui quỷ khiến mà đưa tay ra:
“ bạn, bạn.”
Cậu bật cười, khóe cong cong, tôi liền phát hiện cậu chiếc răng khểnh bên .
Trông rất dễ thương.
Cậu đưa tay ra, khi tôi rút lại vì ngại thì cậu đã nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi:
“ bạn.”
5.
lại lớp, tôi lập tức Lâm Niệm Niệm và mấy bạn học khác vây lại hóng chuyện không ngừng.
Tôi nụ cười của trai đẹp làm cho choáng váng, hoàn toàn không giải thích thế nào.
May mà tiếng chuông vào lớp vang , tôi mới đuổi được mọi đi và yên tâm học.
Ban đầu tôi nghĩ không đi học thì sẽ không gặp Dương nữa.
Không ngờ đến tiết thể dục giữa giờ vẫn chạm mặt.
Kết thúc tiết thể dục, tôi khoác tay Lâm Niệm Niệm đi tòa nhà dạy học.
ngẩng đầu thì thấy Dương đi .
Cậu nghiêng đầu quan tâm nhìn cô gái đi cạnh, không nói chuyện gì.
Cô gái vẻ hơi khó chịu, tay ôm bụng dưới, đi rất chậm.
Nam thanh nữ tú đi cạnh nhau, khí chất cả hai lại nổi bật, trông vô đẹp đôi.
Tôi nhìn họ lúc khá lâu.
Lâm Niệm Niệm bên cạnh cũng nhìn theo ánh tôi, phát hiện hai , kinh ngạc tiếng:
“Tiểu Hy, kia Dương không?”
Tôi chậm rãi thu lại ánh , đè nén cảm giác phiền muộn và chua xót trong lòng, khẽ “ừ” tiếng.
Lâm Niệm Niệm lúc này mới như hiểu ra tại sao nay tôi lại nói như , ánh nhìn tôi chút xót xa.
Tôi bất đắc dĩ thở dài, cố tỏ ra không sao:
“Nhìn gì mà dữ ? Đi thôi, tiết sau học Vật Lý đó, không muốn mắng thì mau lớp đi.”
Lâm Niệm Niệm không nên an ủi tôi thế nào, chỉ còn cách giả vờ không để tâm, đầu kéo tay tôi nhanh tòa nhà học.
Khi đi ngang qua hai họ, Lâm Niệm Niệm cố ý kéo tay tôi nhanh .
“Hy Hy?”
Tôi nghe thấy sau lưng hình như Dương gọi tên tôi, theo phản xạ đầu lại, nhưng Lâm Niệm Niệm tức tối khoác chặt tay giữ lại.
Thấy dáng vẻ của cô , tôi không nhịn được bật cười, tâm trạng u ám bỗng chốc vơi đi rất nhiều, liền theo cô , không đầu lại nữa.
6.
Tan học xong, bình thường nếu lớp ai giữ lại lâu hơn, hai chúng tôi sẽ đứng đợi nhau bồn hoa dưới lầu.
Hôm nay, thu dọn xong đồ, đi ngang qua bồn hoa thì tôi sực nhớ ra không cần đợi ai nữa, liền nhanh chân đi.
đến cổng trường thì nghe gọi tên mình từ sau:
“Ngọc Uyển Hy?”
Tôi đầu lại thì thấy Nguyễn Kiều Nam đi đến, sau nam sinh khác – chính cậu đi học cậu hồi .
Tôi dừng , nhìn hai tiến lại gần.
“Trùng hợp ghê.”
“Đúng , giờ không để ý, hóa ra cậu tan học ra cũng nhanh thật.” – Nguyễn Kiều Nam đầu mỉm cười đáp lại.
Tôi im lặng vài giây, gượng cười:
“ đây tan học hơi trễ, chắc cậu không gặp tôi thôi.”
Nguyễn Kiều Nam hơi ngạc nhiên, nhưng cũng không hỏi thêm.
Nam sinh đi tính cách khá sôi nổi, khoác vai Nguyễn Kiều Nam, cười :
“ cậu, tớ Cố Dực, nay gặp đó.”
“ cậu.”
Cố Dực trông hoạt bát hơn hẳn Kiều Nam, cười mái tóc xoăn tự nhiên lại nhảy nhót theo.
“Nhà cậu cũng ở khu Minh à? Đi nhau luôn nhé.” – Cố Dực đề nghị.
Tôi lại lắc đầu:
“Ừ, nhưng mà tớ ghé qua phòng tập quyền anh, hai cậu cứ đi.”
“Trời ạ! Cậu đánh quyền anh á?”
Cố Dực buông tay khỏi vai Kiều Nam, sang tôi, :
“Hèn gì lúc cậu mạnh dữ , không nhìn ra luôn đó! Nhỏ , tay chân nhỏ xíu mà lại học quyền anh, đỉnh thật! Cậu dẫn tớ đi xem được không? Tớ chưa tới phòng tập bao giờ.”
Tôi đầu thì nghe Nguyễn Kiều Nam ở bên kia tiếng lạnh lùng:
“Cố Dực, cậu đừng lại gần quá, không lịch sự đâu.”
Tôi đầu nhìn qua, thấy Nguyễn Kiều Nam nhíu mày nhìn Cố Dực, nhưng khi bắt gặp ánh tôi thì mới dịu lại chút:
“Xin lỗi, cậu hơi ồn, cậu đừng để ý.”
“Không sao đâu.” – Tôi lắc đầu, sang nhìn Cố Dực với vẻ thích thú,
“Cậu muốn đi à? tớ dẫn cậu đi.”
“Thật á? Tớ đi!” – Cố Dực phấn khích vô .
Nguyễn Kiều Nam nghe cũng nói thêm:
“Tớ cũng đi.”
Tôi ngạc nhiên khi cả hai bọn họ không những không thấy tôi luyện quyền anh “không nữ tính” mà ngược lại còn rất hứng thú.
Tự dưng thấy vui lây:
“Được, đi thôi, tớ dẫn hai cậu tới xem!”