Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

màn thao tác mượt mà của tôi, gương mặt Thịnh Cận Xuyên lập tức đen lại vài phần.

“Cô thật sự bẩn mức ?”

Tôi hạ cửa kính xuống, nhổ một bãi nước bọt ngoài:

vậy. nhỏ tôi và Thịnh Noãn đã là hai kiểu người hoàn toàn khác nhau. Cô ngoan ngoãn, dịu dàng, hiền lành, nghe . Tôi thì thô lỗ, cộc cằn, chẳng quan tâm hình tượng.”

“À , thường tôi nói chuyện toàn chửi thề vì anh là anh trai của Thịnh Noãn nên hôm nay tôi cố kiềm chế một .”

Thịnh Cận Xuyên nghe được tôi là người vậy, suốt đoạn đường , anh ta không nói thêm tôi một nữa.

trại trẻ mồ côi, tôi vừa bước xuống , còn chưa kịp nói ơn, Thịnh Cận Xuyên đã đạp chân ga, phóng đi mất.

Tôi chỉ còn ngửi thấy mùi khói phía .

Hoàn hảo! Quả thật là một ngày tuyệt vời.

Kiếp , tôi sẽ không bao giờ trở thành món đồ chơi của Thịnh Cận Xuyên nữa.

10

Tôi vừa mới quay lại ký túc xá, còn chưa kịp thay quần áo thì điện thoại của Thịnh Noãn đã oanh tạc tới.

“Đồ tiện nhân, anh trai của em đã đưa một mình chị ?” Giọng cô ta chói tai, tôi vừa cướp mất Thịnh Cận Xuyên vậy.

Tôi vội vàng trấn an cô ta:

“Thịnh thiếu gia là đưa một mình chị anh ta là vì em nên mới làm vậy.”

xúc Thịnh Noãn hơi dịu lại một : “Vì em ?”

vậy, trên anh ta hỏi chị rất nhiều chuyện quá khứ của em.”

Thịnh Noãn lập tức cảnh giác: “ chị đã nói gì anh ?”

“Chị đương nhiên là khen ngợi em ! Chị nói em nhỏ đã ngoan ngoãn, đáng yêu, là người nghe nhất trong trại trẻ mồ côi.”

Thịnh Noãn có vẻ phấn khích: “ anh nghe xong có biểu gì không?”

“Ừm…” Tôi cố tình làm vẻ suy tư vài giây: “Chị không nhớ rõ biểu anh ta chị chắc chắn rằng anh ta rất thích em.”

Giống là tâm tư thiếu nữ người ta vạch trần, Thịnh Noãn lập tức trở nên ngượng ngùng:

“Chị đừng nói bậy, Thịnh Cận Xuyên là anh trai của em.”

Tôi lúc tiếp : “ đâu phải anh ruột.”

, tôi lại phân tích thêm cho cô ta:

“Noãn Noãn, bây giờ em là con gái nuôi của nhà họ Thịnh. Nếu Thịnh Cận Xuyên cưới người phụ nữ khác , em sẽ không còn là công chúa duy nhất của nhà họ Thịnh nữa.”

“Nếu người phụ nữ không vừa mắt em, lại còn xúi giục Thịnh Cận Xuyên thì tình cảnh của em sẽ càng nguy hiểm hơn.”

“Dù thì Thịnh Cận Xuyên có tình ý em, thay vì làm con gái nuôi, chẳng thà trực tiếp làm nữ chủ nhân của nhà họ Thịnh.”

Ngọn lửa nhỏ trong lòng Thịnh Noãn hoàn toàn tôi thổi bùng lên.

“Chị ơi, em chưa từng theo đuổi ai, không biết phải làm cả.”

Khóe miệng tôi khẽ nhếch lên:

“Chuyện đơn giản thôi, để chị dạy em.”

Làm để lấy lòng Thịnh Cận Xuyên, tôi chẳng còn lạ gì.

“Tối nay, em đợi anh ta ngủ say, lén chui vào trong chăn của anh ta, nói rằng mình gặp ác mộng, thấy sợ hãi.”

Thịnh Noãn có do dự: “Liệu vậy có chủ động quá không?”

“Tuyệt đối không.”

Làm vậy đối người khác thì có là quá chủ động Thịnh Cận Xuyên là một kẻ bệnh hoạn chính hiệu.

“Được , tối nay em sẽ thử xem. Nếu không được…” Cô ta khôi phục lại lý trí: “Chị cứ đợi đấy!”

Kể đêm , Thịnh Noãn rất ít trường học.

Có đôi cả tuần chỉ nhìn thấy cô ta một lần.

Cuối cùng tôi được yên ổn, có chuyên tâm chuẩn cho kỳ thi đại học một tháng nữa.

Cô ta không liên lạc tôi, không tìm tôi gây phiền phức.

Rõ ràng, kế sách của tôi đã có hiệu quả, sự chú ý của cô ta đã hoàn toàn chuyển tôi sang Thịnh Cận Xuyên.

11

Ngay tôi nghĩ rằng những ngày tháng yên kéo dài kỳ thi đại học thì một ngày trước kỳ thi, đột nhiên một loạt luận lâu không xuất hiện lại tràn .

[Tối qua Thịnh Cận Xuyên đã chối tỏ tình của Thịnh Noãn, bé Noãn của chúng ta thật đáng thương.]

[Tôi có nhìn rõ ràng Thịnh Cận Xuyên thích Thịnh Noãn mà, tại lại chối chứ?]

[Tên đàn ông có phải đang chơi trò “muốn bắt phải thả” không? Người sáng suốt đều thấy anh rất yêu Thịnh Noãn mà!]

[Đều tại Hạ Ôn bày cái kế sách ngu ngốc kia, quá chủ động , Thịnh Cận Xuyên chắc là thích kiểu dè dặt hơn.]

Tôi còn chưa kịp xem hết các luận thì một con d.a.o rọc giấy sắc bén đã đ.â.m phía tôi.

Tôi khẽ nghiêng người né tránh cánh tay trái vẫn rạch một vết dài.

Máu tươi đỏ thẫm thấm qua áo đồng phục trắng, còn Thịnh Noãn, kẻ gây chuyện , lại không hề có áy náy .

Cô ta còn định tiến lên tát tôi thêm một bạt tai Mạnh Thao đã chặn lại.

“Thịnh Noãn, cậu tĩnh một đi, xảy án mạng trong lớp học thì không hay đâu.”

Thịnh Noãn trừng mắt nhìn cậu ta, tĩnh lại, lệnh cho mấy người nam sinh kéo tôi vào phòng dụng cụ trói chặt lại.

mọi người đều đã rời đi hết, cô ta tát tôi một bạt tai thật mạnh.

“Hạ Ôn, mày thù dai ? Mày có biết tao đã mất mặt trước mặt Thịnh Cận Xuyên không?”

“Tao nói tao thích anh , không muốn chỉ là em gái của anh . Vậy mà anh chẳng nói một , quay lưng bỏ đi!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương