Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/802CtHlLb1
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Nghe được câu trả lời đó, tôi biết mình không cần mềm lòng nữa.
“Đã vậy thì — tôi cũng sẽ không nể nang nữa!”
Tôi rút điện thoại ra, bấm gọi một cuộc.
“Bắt đầu hành động. Tất cả tài liệu, tung ra hết.”
“Mua toàn bộ hot search, đẩy lên càng nhanh càng tốt, không cho bất kỳ ai có cơ hội đè tin xuống.”
8
“Cô… cô làm gì vậy?!”
Phó Cảnh cảm thấy có điều gì đó không ổn, tim bắt đầu đập loạn.
Chưa kịp hỏi tiếp, điện thoại trong tay anh đã đổ chuông — là trợ lý gọi đến.
Nỗi bất an trong lòng anh nhanh chóng phóng đại.
Anh biết rõ, nếu không có chuyện cực kỳ nghiêm trọng, trợ lý sẽ không dám gọi vào đúng lúc anh đang tổ chức tiệc.
“Phó tổng! Có chuyện lớn rồi! Trên mạng vừa bùng nổ bằng chứng anh giúp Lâm Tuyết Nhi gian lận thi đại học!”
“Cả ảnh riêng tư giữa anh và cô ta cũng bị tung ra rồi!”
“Bây giờ tin tức đang bị lan truyền khắp nơi, hot search đã nổ tung rồi!”
Nghe xong, tay Phó Cảnh run lên, suýt nữa làm rơi cả điện thoại.
Anh kinh hoàng nhìn tôi, trong mắt là nỗi kinh ngạc và không thể tin nổi:
“Là em làm?”
Tôi mỉm cười nhàn nhạt:
“Chúc mừng anh, trả lời đúng rồi đấy.”
Cả hội trường lập tức náo loạn, tiếng xì xào bàn tán vang lên khắp nơi.
“Gian lận thi đại học á?”
“Ảnh riêng tư là sao?”
“Tôi đã nghi rồi mà! Lâm Tuyết Nhi thành tích xưa nay chỉ tầm trung khá, sao tự dưng lại thành thủ khoa toàn tỉnh? Hóa ra là có mánh!”
Không để mọi người kịp hoàn hồn, tôi đã bước thẳng đến bàn điều khiển màn chiếu lớn trong sảnh tiệc.
Tôi lấy ra USB đã chuẩn bị từ trước, cắm vào máy tính kết nối với màn hình chiếu.
Trên màn hình lớn, đầu tiên hiện lên đoạn video giám sát ghi lại cảnh Phó Cảnh nhiều lần gặp riêng giám khảo trước kỳ thi.
Trong đoạn phim, anh ta đưa phong bì dày cộp cho đối phương, toàn bộ quá trình đều rõ ràng không thể chối cãi.
Tiếp theo là bản sao kê ngân hàng — các khoản tiền lớn được chuyển đi tuần tự, dòng tiền minh bạch.
Cuối cùng là những bức ảnh thân mật giữa anh ta và Lâm Tuyết Nhi.
Thậm chí còn có cả đoạn camera ghi lại cảnh hai người bước vào khách sạn cao cấp lúc nửa đêm, và mãi đến trưa hôm sau mới rời đi cùng nhau.
Trên cổ Lâm Tuyết Nhi rõ ràng còn có dấu vết môi hôn.
Tất cả bằng chứng đều đầy đủ, trực quan, không cách nào ngụy biện.
Cùng lúc đó, đoạn video do trợ lý tôi đăng tải cũng nhanh chóng leo lên top đầu bảng hot search.
Từ khóa “Thủ khoa khối tự nhiên gian lận thi đại học” bùng nổ lượt tìm kiếm.
Từng vị khách trong buổi tiệc đều bàng hoàng không tin nổi.
“Trời ơi, đúng là gian lận thật kìa!”
“Tôi cứ tưởng là một tấm gương học sinh nghèo vượt khó, ai ngờ chỉ là một kẻ cặp kè đàn ông, lừa cả xã hội!”
“Còn dám nói thi bằng thực lực? Hừ, gian lận thi đại học là tội hình sự đấy!”
“Phó tổng đúng là ngu ngốc, bỏ vợ giỏi giang như tổng giám đốc Cố, đi nuôi một con tiểu tam vô năng — xứng đáng bị lật thuyền!”
Lâm Tuyết Nhi mặt mày tái mét, toàn thân run rẩy, cố nhào tới giật lấy điện thoại từ tay một người đang xem clip.
“Đó là giả! Tất cả đều là video ghép! Đừng xem nữa!”
“Em không có gian lận! Em đỗ thủ khoa bằng chính sức mình!”
Cô ta vừa khóc vừa gào, như thể mất kiểm soát.
Trong lúc hỗn loạn, không biết ai đã xô cô ta một cái.
Lâm Tuyết Nhi lảo đảo, ngã nhào xuống sàn, vô cùng chật vật, thảm hại.
Phó Cảnh không còn quan tâm đến thể diện nữa — lập tức lao đến…
Phó Cảnh lảo đảo lao đến chỗ tôi, ánh mắt đầy hoảng loạn.
“Du Nhiên, anh xin em, hãy gỡ hết những video đó xuống!”
“Em hãy nói trước mặt mọi người rằng tất cả đều là giả, là em nhầm lẫn!”
Anh ta siết chặt lấy cánh tay tôi, giọng run run cầu xin:
“Anh thật sự biết mình sai rồi, xin em hãy gỡ video, giải thích với truyền thông — mọi chuyện chúng ta có thể về nhà từ từ nói.”
“Đám dư luận này sẽ hủy hoại toàn bộ danh tiếng công ty mất! Đây là tâm huyết bao năm của chúng ta mà!”
Phó Cảnh cuống quýt đến mức nói năng rối loạn, viền mắt đỏ hoe.
Nếu là trước đây, tôi đã mềm lòng mà làm theo mọi yêu cầu của anh ta rồi.
Nhưng hiện tại, tôi dứt khoát đẩy anh ta ra, ánh mắt lạnh lẽo như băng.
“Phó Cảnh, khi tôi bị thương nằm viện, tôi đã cho anh cơ hội.”
“Khi anh phá bỏ nguyên tắc, đưa Lâm Tuyết Nhi vào công ty làm thực tập sinh, tôi vẫn cho anh cơ hội.”
“Đến ngày kỷ niệm kết hôn, tôi vẫn cho anh một cơ hội.”
“Ba lần là quá đủ — chính anh không biết trân trọng, là anh tự chuốc lấy hậu quả!”
“Anh đã nhiều lần lợi dụng tình yêu của tôi, không ngừng vượt qua giới hạn, càng lúc càng quá đáng vì một con tiểu tam như Lâm Tuyết Nhi để sỉ nhục tôi!”
“Đến nước này rồi, anh còn mặt mũi cầu xin tôi tha thứ sao?”
“Còn công ty à…”Đ.ọc fuI/. tại, vivutruyen2/.net, để. ủ.ng h,ộ tác giả !
Tôi dừng lại một chút, nhìn thấy sắc mặt Phó Cảnh dần trở nên trắng bệch, rồi lạnh lùng tiếp lời:
“Tập đoàn Phó thị đó, chút tâm huyết đó… tôi vẫn chịu được tổn thất.”
“Bắt đầu từ hôm nay, giữa tôi và anh — chấm hết!”
Phó Cảnh không thể tin nổi tôi lại dứt khoát đến mức này.
Anh ta vừa định mở miệng nói thêm gì đó thì đột nhiên sững lại —
Cảm giác lành lạnh từ cổ tay truyền tới khiến anh ta ngây người.
Giữa bao ánh mắt sững sờ, cảnh sát — sau khi nhận được tố cáo — đã nhanh chóng có mặt tại hiện trường.
Họ lấy còng tay ra, lạnh lùng ra lệnh:
“Phó Cảnh, Lâm Tuyết Nhi — hai người bị nghi ngờ dính líu đến hành vi hối lộ công chức, gian lận thi cử và làm giả thành tích.”
“Mời các người về đồn phối hợp điều tra.”
Tiếng “cạch” vang lên rõ ràng.
Trong ánh đèn flash loé sáng của truyền thông và những lời bàn tán xôn xao khắp hội trường,
Cả Phó Cảnh và Lâm Tuyết Nhi — đều bị còng tay dẫn đi.