Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1qT7kRGQau

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

7

Bức ảnh của Cố Kiều đã trở chất xúc tác cho tình cảm của tôi và Thẩm Quyện. Thẩm Quyện trở về trường cũng đã xem camera và cảnh cáo cô ta.

Cố Kiều trước mặt giáo viên đã khóc lóc thảm thiết, đảm bảo không có sau. Nhưng tôi biết, Cố Kiều không từ bỏ.

Tác giả viết cuốn sách này đã ghi rõ trong phần giới thiệu, nữ chính của cuốn sách là một người bất chấp thủ đoạn để đạt được mục đích, ai không thích xin hãy cẩn thận.

Cô ta muốn đạp Thẩm Quyện để đi , cô ta không từ bỏ.

Nhưng tôi không ngờ rằng cô ta lại táo tợn đến mức động đến thị.

Lúc này, cô ta đã bám được vào nam chính.

Nam chính là thái tử nhà họ Chu, đã sớm kết hôn với một người phụ nữ môn đăng hộ đối. Cô ta trở chim hoàng yến của nam chính.

Cố Kiều bây giờ đã trưởng , rất giỏi khuấy đảo thị phi. Nam chính vì cô ta mà hành hạ người vợ chính thức của mình đến mức không ra người không ra ma.

Cố Kiều cũng mượn nam chính, vươn vào thị.

Vì đã lớn tuổi, ông bà nội quá tin tưởng vào những người đã gắn bó lâu năm trong công ty.

Cô ta đã lợi dụng chính điểm này, khoét một lỗ hổng trong tài chính của công ty. Lỗ hổng nhỏ dưới tác động của dòng chảy càng lớn, đến khi bị phát thì đã không thể bịt lại được nữa.

thị đang bờ vực nguy hiểm. Khi ông bà nội gọi tôi vào phòng, đưa cho tôi một tấm thẻ ngân hàng, tôi mới biết ông lão này mỗi đã âm thầm gánh vác bao nhiêu.

Bà nội ngồi cạnh ông nội lau nước mắt, ông nội lưng còng xuống, dường già đi rất nhiều trong chốc lát:

“Trong thẻ này có một khoản tiền, thời gian này con và Tiểu Quyện ra nước ngoài lánh nạn một thời gian. Đợi cơn khủng hoảng, ông cho người đón các con về.”

“Bao nhiêu năm nay, ta đã coi Tiểu Quyện cháu ruột của mình. Sau này hai đứa ở nhau thì cùng nhau dùng. Nếu sau này hai đứa chia thì tự chia tiền trong ra.”

[! giảm 10, là 10.]

“Ông ơi, còn thiếu bao nhiêu tiền? Mấy năm nay con cũng tiết kiệm được khá nhiều, mai con chuyển cho ông.”

Tôi không phải là nguyên chủ, không thích mua những món trang sức đắt tiền hàng triệu, nên mấy năm nay tôi cũng đã tích góp được kha khá.

Ông nội không nhận thẻ, chỉ không ngừng lắc đầu, vẻ mặt đầy cay đắng. Lỗ hổng này của thị quá lớn, không có tác dụng.

Không ngờ ông tung hoành thương trường mấy chục năm, cuối cùng lại ngã người của mình.

“Con cũng có một ít tiền, chắc là đủ để lấp vào lỗ hổng của thị.” Thẩm Quyện, người vẫn im lặng nãy giờ, lấy ra một tấm thẻ ngân hàng.

tôi mới biết, thì ra mấy năm nay hắn đã âm thầm khởi nghiệp, đã kiếm được không ít tiền. Số tiền hắn đưa đủ để thị vượt khó khăn này.

Kế hoạch của nam nữ chính thất bại. Ông nội cũng tìm ra kẻ đứng sau giở trò, và bắt đầu trả thù nhà họ Chu.

Nam chính phá sản, vợ hắn bỏ hắn mà đi.

Cố Kiều không phải là người đồng cam cộng khổ, ngay khi nhà họ Chu phá sản, cô ta đã nhanh chóng bán đi nhà cửa và trang sức mà nam chính mua cho, và ở một người khác.

Nhưng này, tôi không tha cho cô ta. Con ruồi dù nhỏ, nhưng nếu cứ vo ve tai thì cũng rất phiền.

Tôi cho người đăng những việc Cố Kiều đã làm trong những năm mạng. Dưới sự lan truyền của mạng xã hội, cô ta nhanh chóng bị người tình đại gia mới bỏ rơi.

Dù sao đời này phụ nữ xinh đẹp có rất nhiều, không cần thiết phải rước bực vào người.

Cô ta lại hạ thấp tiêu chuẩn của mình, chấp nhận một người theo đuổi khác. Dường bám víu vào đàn ông là phương tiện cần thiết để cô ta trở đại nữ chủ.

Sau này nghe nói Cố Kiều mang thai, không biết là con của ai.

Cô ta sinh đứa bé ra, tìm người chịu trách , nhưng lại bị vợ chính thức của người đuổi ra khỏi nhà, và bị đăng mạng.

Sau không còn nghe tin tức gì về cô ta nữa.

8

Sau khi tốt nghiệp, tôi và Thẩm Quyện kết hôn, sinh một trai một .

Ông bà nội nghỉ hưu dưỡng già, tôi tiếp quản thị, thuê người chuyên nghiệp hỗ trợ tôi quản lý.

Công ty của Thẩm Quyện dựa vào thị cũng càng phát triển, đời có rất nhiều người yêu thương hắn.

“Bố ơi, hôm nay con muốn thịt xào vị cá.” Con nhìn thấy Thẩm Quyện, liền dang nhỏ lao vào lòng hắn.

Thẩm Quyện bây giờ đẹp trai tự tin, ai có thể ngờ rằng năm xưa hắn lại không có cơm .

Còn về cha của Thẩm Quyện, số tiền cho ông ta năm ông ta đã tiêu hết rất nhanh, sau lại tìm đến mấy , tôi không để ý.

Cho đến một , ông ta lén đến trường mẫu giáo đón con tôi đi, chạm đến giới hạn của tôi, Thẩm Quyện đã đưa ông ta ra nước ngoài.

của Thẩm Quyện bây giờ đã rất thấp, chỉ là vẫn có chút không ổn định.

“Thẩm Tiểu Ngư! Bố nói! Con có mười quả táo, con một quả, rồi cho mẹ hai quả, con còn lại mấy quả?”

[! tăng 1, là 11.]

“Tám quả? sao lại là tám quả?” Tiếng gầm của Thẩm Quyện vang tai.

[! tăng 1, là 12.]

“Quả con đi đâu rồi? Vào bụng chó à?”

[! tăng 1, là 13.]

“Nhưng Tiểu Ngư muốn hai quả, mà mẹ ghét nhất là táo.” Giọng nói đáng thương của con vang cạnh.

[! giảm 3, là 10.]

Thẩm Quyện đỡ trán cười khổ, lúc này hắn giống một phi tần bị điên trong lãnh cung.

Cuộc sống trôi bình dị, nhưng rất hạnh phúc.

[! giảm 10, là 0.]

Thời gian trong giới không ảnh hưởng đến giới thực, vì vậy sau khi hoàn , tôi không chọn rời khỏi giới ngay lập tức.

Tôi ở lại cho đến khi Thẩm Quyện đời, tôi mới chọn kết thúc . Tôi nhắm mắt lại, chuẩn bị rời khỏi giới.

tai vang tiếng khóc của con cái.

Hình ảnh của ông bà nội, Thẩm Quyện, con trai và con càng xa, ý thức cũng dần mơ hồ.

Tôi dường đã có một giấc mơ rất dài.

của tôi đã hoàn , tôi nhận được một khoản thù lao không nhỏ.

Giấc mơ nên tỉnh lại rồi, tôi nên trở về giới của mình, một giới không có Thẩm Quyện.

9

giới thực, tôi chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường, có hoàn cảnh giống hệt Thẩm Quyện.

Hồi nhỏ bố mẹ ly hôn, tôi được tòa xử cho bố, bố lại vứt tôi cho bà nội.

Mấy hôm trước, bà nội bị bệnh cần một khoản tiền phẫu thuật lớn, bất đắc dĩ, tôi đã nhận chinh phục Thẩm Quyện.

May mắn thay, đã công, may mắn thay, Thẩm Quyện yêu tôi.

Tôi đã nhận được khoản thù lao , và cứu được bà nội.

“Ca phẫu thuật rất công, mấy nữa, bệnh nhân cơ bản khỏi nguy hiểm tính mạng.”

Cửa phòng phẫu thuật mở ra, bác sĩ bước ra tháo khẩu trang, là một khuôn mặt giống hệt Thẩm Quyện.

Bà cụ gần đây có chút băn khoăn.

Trước khi bà bị bệnh, cháu của bà rất năng động, vui vẻ.

Sau khi bà bị bệnh, người cháu đột nhiên toát ra một… phong thái của người già.

Làm gì cũng giống mấy bà bạn già của bà, mang lại cảm giác đã xem nhẹ sinh tử.

Người có khí chất tương tự còn có vị bác sĩ điều cho bà.

Rõ ràng là mặt mũi rất đẹp trai, da dẻ cũng căng mịn, nhưng luôn mang lại cảm giác của một người bảy, tám mươi tuổi.

Này này này, cậu sờ cháu tôi làm gì?

Tôi nói cho cậu biết, chiêu này của cậu, tôi đã thấy nhiều ở mấy ông già nhảy quảng trường rồi.

(Hết)

Tùy chỉnh
Danh sách chương