Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
.
Sau bác sĩ xử lý vết Phó Nguyên An, tôi lấy thuốc anh. Trên hành lang, tôi nghe thấy tiếng mắng chửi giận dữ của Bạch Từ: “Cút hết tôi!”
Tiểu bước từ một phòng , thấy tôi liền đỏ hoe mắt: “Chị Kiều…”
Tôi : “ ?”
Tiểu nói từ bị , Bạch Từ rất cáu kỉnh. Vừa rồi, đang ngồi trên xe lăn thấy tôi gọt táo Phó Nguyên An, ta tức giận la hét, đuổi cả bác sĩ lẫn y tá.
Tôi nhìn quanh: “Anh Từ đâu rồi?”
Tiểu rất tủi thân: “Anh Từ chẳng quan tâm Bạch lão sư gì đâu, nào giống chị Kiều, từ công việc riêng tư, chị đều lo hết ta.”
Anh Từ vợ con, lại những nghệ sĩ nổi tiếng hơn Bạch Từ, đương nhiên sẽ coi ấy là trung tâm.
Tôi nói Tiểu thêm vài câu rồi mang thuốc quay lại phòng , mới chợt nhớ Phó Nguyên An: “Làm hai lại ngã từ trên mái nhà xuống ?”
Phó Nguyên An cười nhạt: “ phải do mang cà phê tới à? ta thấy thế, biết lên cơn điên gì mà cố tình làm trái quy định. Nếu tôi chiều chuộng ta, năm tập quyền anh coi như bỏ. Mà thôi, dù ta cũng bị nặng hơn tôi nhiều.”
Đúng là như , Phó Nguyên An chỉ bị bong gân, Bạch Từ lại bị gãy xương.
Cả hai đều là nổi tiếng, bị nhanh chóng đưa lên top tìm kiếm.
Toàn bộ mạng xã hội đều là các fan của Bạch Từ đang than khóc:
“ lại bị ? Chắc chắn gì đó mờ ám!”
“Phó Nguyên An là ai ? Một viên hạng , chẳng lẽ ghen tị anh của chúng ta nên cố ý làm anh ấy bị ?”
“Đoàn làm hãy đây giải thích !”
“Ôi chao, quá mất…” …
Đoàn làm chỉ nói rằng đó là một tai nạn trong quá trình quay , tiện thể họ nhân cơ hội này để quảng bá bộ , tung poster cảnh đánh nhau giữa Bạch Từ và Phó Nguyên An, tạo một làn sóng dư luận.
Sau Phó Nguyên An bình phục, tôi đưa anh gặp một đạo hàng đầu trong nước. Ông đạo này chuẩn bị một bộ thời dân quốc tên là “Mây khói” trong năm nhưng vẫn chưa tìm nam viên chính, thậm chí tuyên bố sẽ bao giờ khởi quay nếu tìm phù hợp.
Sau tìm hiểu về nhân vật từ một quen, phản ứng đầu tiên của tôi là thấy rất hợp Phó Nguyên An, vì lần này tôi cũng thử đưa Phó Nguyên An gặp đạo để làm quen.
khỏi bàn tiệc tối, Phó Nguyên An lái xe thẳng .
Tôi ngạc nhiên : “ đâu thế?”
Phó Nguyên An nói vẻ bất lực: “ ăn cơm, cứ ôm bụng suốt, dạ dày của lâu rồi mà. Làm ơn khám , chứ ta lại nghĩ tôi là ông chủ bóc lột nhân viên.”
Tôi : “Đây tính là chấn liên quan công việc ?”
Phó Nguyên An: “…”
Anh nghiến răng: “Tôi sẽ chịu hết chi phí.”
Im lặng một lúc, tôi bâng quơ: “Anh vẻ gì là muốn nổi tiếng, tại lại vào giới giải trí?”
Phó Nguyên An trả lời: “Nổi loạn thôi, nhà tôi làm nhiều ngành nghề, duy chỉ ngành giải trí là ít liên quan nhất, nên tôi muốn thử sức ở lĩnh vực này. , tại lại làm quản lý?”
“Nghệ sĩ đối tôi giống như một tác phẩm nghệ thuật mà tôi tự tay tạo . Thấy họ tỏa sáng, nhiều yêu thích, tôi cảm thấy rất tự hào.”
Nhưng đặt quá nhiều cảm xúc vào một tác phẩm nghệ thuật là sai lầm duy nhất của tôi. Và tác phẩm đó bị trầy xước thì càng khiến ta đau lòng. Vừa nghĩ đây, điện thoại tôi đột ngột đổ chuông.
Sau tháng, Bạch Từ lại nhắn tin tôi, chỉ một câu: “Hôm nay là sinh nhật tôi.”
Tôi lập tức chặn số của ta. Buổi sáng, tôi thấy ta đăng ảnh nghỉ ở Hải Nam, qua ánh phản chiếu của kính râm, tôi nhìn thấy bóng dáng của viên n kia. Thật là mệt mỏi, nghề nghiệp của một quản lý là phải quan sát mọi thứ thật kỹ.
Sản phẩm lỗi đương nhiên phải loại bỏ, nếu sẽ làm nhiễu loạn thị trường.