Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Kết với Lạc được năm, anh ta lại đem lòng yêu một tiểu thư nhà giàu.
Anh ta bắt tôi rời trắng, tôi gật đầu đồng ý.
ly , tôi quay lại nhà gọi là “tổ ấm”, chỉ đốt nén cuối cùng, coi như chấm dứt đoạn tình cảm này.
Thế nhưng, anh ta và gia đình đứng nhà do chính tôi bỏ tiền mua, lạnh lùng đuổi tôi .
“cái đồ điên mê tín, biến cho tôi!”
Tôi chưa kịp mở miệng giải thích, đã bật mở.
Một đen một trắng, hai đàn ông mặc vest bước vào.
Họ quỳ một gối xuống trước mặt tôi:
“Đại tiểu thư, thuộc hạ đến muộn. Xin mời hồi phủ.”
Lạc bật cười đến chảy nước :
“ Lan, thuê diễn viên? Bao nhiêu tiền một vậy?”
Anh ta thấy được ánh tràn đầy sát khí của Hắc Bạch Vô Thường sau lưng tôi.
Càng biết rằng, tôi – Lan, chính là chủ nhân tương lai của Địa phủ.
Mà dương thọ của bọn họ, đều nằm gọn tôi.
1
Tôi tên Lan, chữ “” Bà.
Nhưng tôi phải Bà, bà nội tôi mới là.
Tôi lớn ở Địa phủ, tính cũng xem như “đại tiểu thư” ở đó.
Cuộc sống vốn chẳng gì thú vị, mỗi chỉ nhìn quỷ hồn tới tới lui lui.
Mãi cho đến năm trước, tôi trộm chạy nhân gian chơi.
Và rồi, tôi gặp được Lạc.
Anh ta cười , ánh giống như sao trời rơi xuống.
Anh ta nói thích tôi, sẽ đối xử tốt với tôi đời.
Tôi tin rồi.
Tôi quên thân phận vốn , chỉ làm vợ anh ta – một phụ nữ bình thường.
tôi kết , sống nhà nhỏ nhưng ấm áp này.
một thời gian, tôi rất hạnh phúc.
Anh ta nấu bữa sáng cho tôi, lén trán tôi khi tôi ngủ say.
Tôi nghĩ, đó sẽ là vĩnh viễn.
Nhưng “vĩnh viễn” quá ngắn ngủi.
Chỉ năm thôi.
Anh ta đã yêu khác.
Một tiểu thư nhà giàu tên Từ .
Anh ta bắt tôi rời trắng, tôi chấp nhận.
Anh ta tôi quên hết những gì giữa tôi, tôi cũng gật đầu.
Hôm nay là lễ Trung Nguyên.
Cũng là cuối cùng thỏa thuận ly của tôi.
Tôi quay lại nơi gọi là “nhà”, chỉ để làm một việc cuối cùng.
Tôi lấy từ ngực một nén đỏ sẫm.
Đây là nén thứ rồi.
Chỉ cần đốt , tất sẽ kết thúc.
Tôi vừa định quẹt diêm—
mở .
Lạc đứng ngoài , bên cạnh là Từ trang điểm lộng lẫy.
Ánh anh ta nhìn tôi, như thể nhìn rác rưởi.
“Sao ở đây?”
Giọng nói của anh ta, lạnh hơn cơn gió thu bên ngoài.
2
“Tôi sẽ .”
Tôi khẽ nói.
“Chỉ là đốt xong nén này.”
Từ khoác chặt lấy cánh Lạc, giọng ngọt ngào đến mức khiến ta phát ngấy:
“A Lạc, anh nhìn ta kìa, cứ lẩm bẩm mấy chuyện quái gở, đáng sợ quá .”
“ Trung Nguyên mà thắp , phải ta nguyền rủa ta ?”
Sắc mặt Lạc lập tức sa sầm.
Anh ta sải bước tới, giật phắt hộp diêm khỏi tôi.
“Cút!”
Anh ta chỉ thẳng , gầm với tôi.
“ lập tức, cút khỏi nhà của tôi!”
“Nhà của anh?”