Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g36Wj1bJC

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
QUAY LẠI CHƯƠNG 1 :
Để không gây nghi ngờ, tôi tạm thời nói theo ý họ:
“Lát nữa mua cho tôi cháo kê Trang Nguyên Lâu nhé, bên nấu mềm, dễ ăn.”
“Xì, sinh con gái còn đòi kén ăn, không biết xấu hổ.”
Giọng mẹ Chu Hạo chui thẳng vào tai tôi.
Chu Hạo chẳng nói giúp tôi lấy một câu, nhạt giọng:
“Ừ, biết .”
Tôi liên tục điện thoại.
Chưa bao giờ tôi cảm thời gian trôi chậm đến vậy.
Đáng lẽ sản phụ tôi phải được nghỉ ngơi, lại không dám nhắm một giây.
Cuối cùng, tiếng gõ cửa vang .
Kỳ Kỳ xuất hiện ở cửa.
Ngay khoảnh khắc cô gọi tên tôi, tôi đứa trẻ dồn đến tuyệt cảnh từ lâu—há miệng khóc không còn hình tượng nào.
Kỳ Kỳ lao đến ôm chặt tôi.
“Bọn súc sinh nhà họ Chu đâu? Hôm nay tôi dẫn người tới xé xác từng đứa.”
Lúc tôi mới phát hiện, cô ấy không đến một mình.
Phía sau cô ấy là trai và mấy cậu em cao phải một mét tám lăm trở , người đầy cơ bắp cuồn cuộn.
Tôi nghẹn ngào họ, có thể gật đầu cảm ơn trong nước .
Ổn định lại cảm xúc, tôi nói với Kỳ Kỳ:
“Kỳ Kỳ, giúp tôi tìm luật sư. tôi muốn và giành quyền nuôi con.”
Kỳ Kỳ gật đầu không do dự.
Cô lấy xe lăn, giúp tôi ngồi .
Chúng tôi — một nhóm người khí bừng bừng — cùng nhau quay lại phòng bệnh.
9
Những người khác trong nhà họ Chu đã rời đi.
Lúc trong phòng bệnh còn lại Chu Hạo và ba mẹ hắn.
Kỳ Kỳ xuất hiện, Chu Hạo tái mét.
“Kỳ… Kỳ Kỳ, cô đến từ khi nào vậy? Sao Nhiễm Nhiễm không nói gì với tôi?”
Kỳ Kỳ đá thẳng một cú vào giữa hai chân Chu Hạo.
Vừa đá vừa mắng: “Con mẹ nhà , tôi không đến kịp thì chắc gặp được cái xác Nhiễm mất thôi!
Lúc cưới hứa nào hả?
Cái kiểu đối xử ‘tốt’ là sao hả?!”
Ba mẹ Chu Hạo con đánh thì lập lao định xé xác Kỳ Kỳ.
Nhưng chưa kịp chạm vào tóc cô thì đã đội hình tường thành đẩy bật .
Ba mẹ Chu Hạo điên.
“Bọn mày định gì? Còn dám đánh người nhà tao?”
trai Kỳ Kỳ cùng mấy người em trai giơ nắm , xoay xoay cổ :
“Đánh các người thì không, nhưng tự vệ chính đáng thì thoải mái.”
Ba mẹ Chu Hạo nghe không hiểu gì, nhưng cơ bắp họ thì cũng không dám manh động thêm.
Không gì được người ngoài, họ lại quay sang tôi.
“ Nhiễm, bè cô kìa. Mau bảo bọn khốn khỏi đây!”
Tôi cong môi, giọng lạnh băng:
“Bọn khốn, còn không mau đi?”
Ba mẹ Chu Hạo ngẩn người, lập hớn hở.
“Nghe chưa? Nhiễm đuổi chúng mày kìa, còn ở đây gì?”
Tôi đẩy đám người chắn trước, vào bọn họ, nghiến răng:
“Tôi nói là các người, ba cái đồ khốn .”
“Cô… cô nói gì cơ?” Chu Hạo và ba mẹ hắn trừng , giận tím .
“ Nhiễm, cô điên à? Chúng là một nhà, sao lại bênh người ngoài?!”
“Người một nhà?” Tôi cười, nước lại không kiềm được trào .
“Người một nhà là khi biết tôi sinh thường có thể mất mạng vẫn kéo cả đám đàn ông đến ép tôi sinh thường?
Người một nhà là để tôi được sinh mổ tôi phải đấu tranh đến chết đi sống lại?
Người một nhà là nghĩ đến lợi ích, không cần quan tâm tôi sống hay chết?”
Chu Hạo cau mày, lẩm bẩm không vui:
“Có cần nói quá vậy không? Bọn cũng là vì tốt cho em thôi , sao nghe em nói kiểu muốn hại mạng em ấy.
Hơn nữa, giờ em đã sinh mổ , cũng không ai nói gì nữa, em còn muốn nào?”
“Tôi muốn . !”
Tôi đến phát run, ôm bụng vết mổ siết chặt.
Không lạ gì khi người bảo, sinh con xong mới biết mình lấy phải người hay quỷ.
Kỳ Kỳ lại tung thêm một cú đá.
“Nhiễm Nhiễm bảo , nghe không? Cần tôi đá thêm cú nữa không?”
“Cô… cô đúng là nỗi ô nhục gia đình! Chu Hạo, ngay!
Sinh một con nhỏ không gì còn vẻ, loại đàn bà nhà không cần!”
Bốp!
Mẹ Chu Hạo tát thẳng , trợn Kỳ Kỳ.
“Con khốn! Dám đánh tao? Tao liều với mày!”
Nhưng bà chưa kịp lao tới thì đã trai Kỳ Kỳ túm cổ áo lôi sang một bên.
“Đúng là loạn . ! Chu Hạo, ngay! Nhà không nuôi loại đàn bà !”
Tôi Chu Hạo đứng do dự, ghê tởm đến cực điểm.
“Chu Hạo, .
Con là tôi.”
Hắn ngẩng đầu, hiện rõ vẻ bực :
“ Nhiễm, em đừng quá đáng. em đến ầm là đủ .
Bảo bọn họ xin lỗi bố mẹ một tiếng, chuyện coi xong.”
Tôi siết chặt nắm .
Nếu tôi có thể đứng , tôi sẽ vả nát cái giả nhân giả nghĩa .