Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3fulujWJsj
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Phục vụ dẫn đi .
Trì Hựu :
“ tôi ngoan chứ?”
Cô phục vụ đỏ mặt, lí nhí đáp:
“Rất ngoan, lại giống anh Trì nữa.”
Trì Hựu tươi hơn, Tả Tả bèn nhéo mặt :
“Mẹ ơi, với giống hả?”
Tôi vừa định trả lời thì giọng gọi tôi vang :
“Lê Du——”
Tôi quay nhìn.
—— Nhiên.
Anh bước về phía chúng tôi, lịch sự chào hỏi Trì Hựu:
“Tổng giám đốc Trì, trùng hợp thật.”
Trì Hựu khẽ gật đáp lại.
Nhiên quay sang tôi:
“Ngày mai đi với nhé?”
Tôi còn chưa kịp đồng ý, Trì Hựu đã ôm chen qua giữa hai người.
“Đi thôi!” Tả Tả cũng tranh thủ kéo vai tôi lại.
Nhiên còn biết gượng:
“Thôi, hai người đi đi. Hẹn dịp khác.”
Tôi gật , bước theo Trì Hựu.
Lúc , Tả Tả vụng về đứng ghế, thức :
“ món này nha.”
Thằng bé cần tây—món mà tôi nhớ rõ Trì Hựu trước giờ hề đụng tới.
Thấy vậy tôi vô thức lại , khi đưa miệng mới nhận vừa làm gì.
Tả Tả vui:
“ mà!”
Trì Hựu lại bật .
đĩa măng trên bàn:
“ miếng măng đi.”
Tâm trạng trẻ thay đổi rất nhanh.
Tả Tả ngoan ngoãn măng bỏ bát .
Bữa trôi qua trong khí ấm áp.
có tôi, óc dần tỉnh táo trở lại—bắt suy nghĩ, nếu ngày tôi Trì Hựu lại thể đi đâu, mà giành lấy Tả Tả… tôi phải làm gì đây?
13
Đêm xuống.
Tả Tả cứ nằng nặc đòi cả tôi Trì Hựu cùng đọc truyện tranh ru bé ngủ.
Mãi khi trăng treo cao, Tả Tả mới chìm giấc ngủ say.
Tôi Trì Hựu nhẹ nhàng xuống giường, rón rén đi ngoài rồi khép cửa lại.
Phòng khách lờ mờ ánh sáng, tôi đứng lúng túng tại chỗ, chờ Trì Hựu tiếng rồi rời đi.
ngờ im lặng rất lâu, cuối cùng lại bước ôm chặt tôi lòng.
Tôi theo phản xạ đẩy , trong lại như cuốn phim tua nhanh, từng ký ức của hai ấy lần lượt hiện .
Rồi lại nghĩ khuôn mặt rạng rỡ cả ngày nay của Tả Tả.
Toàn thân thả lỏng, bên tai vang tiếng hít sâu hơi.
Sau đó tiếng thở dài đầy mãn nguyện:
“Du Du, nay tròn anh chờ .”
Lúc này tôi mới giật , trước, đúng dịp Trung Thu, chính ngày tôi bỏ đi lời từ biệt.
“Anh cứ luôn tự hỏi, rõ ràng chúng ta rất hợp , sao lại rời bỏ? Thật khi anh lần tin tức của , anh đã chắc chắn sớm muộn sẽ quay lại, nên mới xuất hiện ở cửa hàng mẹ bé đó. Anh từng hận vì rời đi như vậy, từng nghĩ chuyện giành Tả Tả về, để biết cảm giác mất đi người quan trọng sẽ đau đớn thế nào. cuối cùng anh nỡ. Anh nghĩ nếu đó điều , thì anh sẽ tôn trọng. anh kìm được, nhìn thấy Nhiên bên , anh nhịn được nói lời tổn thương . Anh cũng chưa từng ở bên Tống Lê, thỉnh thoảng gặp trong vài buổi tiệc. đó anh cố tình chọc giận thôi.”
Tôi nói gì, nước mắt cứ tuôn dừng được.
Trì Hựu lùi lại chút, đặt nụ hôn nhẹ trán tôi: