Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3fuluph5xE

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4 ĐỊA PHỦ CŨNG BIẾT CƯỜI

Bà ta còn nói bà nội rằng mỗi đêm đều mơ thấy cảnh đánh tôi, nên không dám ôm tôi nhiều, sợ mất kiểm soát, chỉ có cố gắng bù đắp tình cảm.

Sự “thay đổi” khiến bà nội dần lòng.

Chỉ có tôi biết, tất cả đều là diễn.

Sớm muộn gì bà ta cũng sẽ lộ mặt thật.

Quả nhiên, ngày hôm bà nội có tiệc .

Trước khi ra khỏi cửa, mẹ .

bà nội nói sẽ ra ngoài, bà ta tỏ vẻ tiếc nuối, nói rằng mai về quê ngoại mừng sinh nhật bà ngoại, nên hôm nay cố tình thăm tôi.

Bà nội lòng, đặt tôi vòng tay mẹ, dặn bà ta chơi tôi thêm một lúc.

lòng tôi lập tức vang hồi chuông cảnh báo.

Bà nội khỏi, vẻ dịu dàng trên mặt bà ta cũng lập tức biến mất.

Đầu tiên bà ta đuổi hết bảo mẫu ra khỏi phòng, nói ở riêng tôi để “bồi dưỡng tình cảm mẹ con”.

Cửa đóng, nụ cười trên môi bà ta trở thành một nụ cười lạnh.

Bà ta nhét miệng tôi một sữa.

“Con khốn nhỏ, ngày lành mày tới đây là hết .”

Sữa rõ ràng đã bỏ thứ gì , có vị ngọt lạ thường. Tôi ép nuốt mấy ngụm.

Tôi ra sức kháng cự, nhưng cơ ngày càng mất sức.

Tôi giơ tay, đạp chân, nhưng nhũn, hoàn toàn không theo ý chí. Chỉ còn cổ họng phát ra tiếng yếu ớt.

à? Giờ mới biết ?” Bà ta cúi xuống, dùng móng tay véo mạnh tay tôi, hạ thấp giọng, “ trước mày giả bệnh thoát được, xem mày còn giả kiểu gì. Mấy lão già nhà mày lừa xoay vòng vòng, nhưng thì biết — mày chính là con hồ ly cướp đàn ông .”

Bà ta lấy từ túi ra một chiếc bật lửa và một chai nhỏ.

Nắp mở ra, mùi quen thuộc khiến tôi kinh hãi —

Là chất hỗ trợ cháy.

Y như kiếp trước, bà ta thiêu chết tôi.

Tôi hoảng loạn tột độ, cố vùng vẫy, cố phát ra âm thanh.

Nhưng quá mạnh, tôi ngoài tiếng rên khe khẽ thì ngay cả nhúc nhích con ngươi cũng khó.

Tuyệt vọng lạnh buốt tràn ngập tim.

Chẳng lẽ sống lại một nữa, tôi vẫn chết tay đàn bà điên ?

Không nào! Tôi còn chưa làm đủ tiểu công chúa nhà giàu Bắc Kinh đâu!

Đúng lúc ấy, bên ngoài vang tiếng bước chân và giọng bà nội: “Ôi chao, ta vẫn không yên tâm, cứ cảm thấy có gì chẳng lành Tiểu Bảo.”

Bà nội mở cửa bước , thấy tôi đang , còn mẹ thì luống cuống dỗ dành.

“Có chuyện gì vậy? dữ thế?” Bà nội cau mày hỏi.

Tôi lập tức vặn , phun bọt trắng.

Mẹ nhanh tay nhét sữa miệng tôi, ra vẻ bất lực: “Mẹ, con cũng không biết, tự nhiên nó toáng , dỗ kiểu gì cũng không nín, chắc là nhớ mẹ … Tất cả là lỗi con, ngay cả dỗ con cũng không làm được…”

Bà ta giả vờ đung đưa tôi, ghé sát tai, dùng giọng chỉ có hai chúng tôi được, thấp và đầy độc ác:

biết ngay mày sẽ giở trò cũ để gây chú ý. đã chuẩn kỹ , cho mày uống đủ mạnh, mày không nhúc nhích được đâu. Đừng hòng giả bệnh nữa, hôm nay dù trời có sập, cũng không ai cứu được mày.”

Bà nội vì lời mẹ nói mà lòng nữa: “Là lỗi mẹ, đã lâu không để con gặp con bé, nên nó mới không quen con. Con cứ ôm nó nhiều một chút là được. Mẹ không làm phiền hai mẹ con nữa.”

Nói xong, bà nội còn nhéo nhẹ má tôi, xoay .

Tôi hoảng loạn mức toàn thân run rẩy.

Không được!

Bà nội không !

Tôi nhớ tới cuộc sống giàu sang mà tôi khổ sở mười kiếp mới có được!

Nhớ tới ghế bập bênh và giường trải ga thơm tho bà nội!

Nhớ tới mười cân vàng tôi!

Ngay khi bà nội xoay , tôi dồn hết sức hét một câu:

“Bà nội cứu con! đàn bà giết con!”

5

Sắc mặt mẹ tôi từ từ tái nhợt.

Bà nội chớp mắt bối rối: “Có tai mẹ nhầm không? mẹ cảm giác như Tiểu Bảo… biết nói?”

Mẹ tôi vội vàng lấy tay bịt miệng tôi: “Mẹ, mẹ thật sự…”

“Không! Bà nội, bà không nhầm đâu!” Tôi gào to hơn, “Là con đang nói ! Bà mau cứu con! Mẹ đã cho con uống , còn dùng lửa đốt con!”

Đồng tử bà nội co rút lại, lập tức giật tôi ra khỏi tay mẹ.

Chỉ cần nhìn thoáng qua, bà đã phát hiện có gì không ổn — cơ tôi nhũn như bông, rõ ràng đã bỏ .

Mẹ tôi cuống quýt mức nói năng lắp bắp: “Mẹ… mẹ con giải thích, con… con không có… là con bé tiện… là Tiểu Bảo nói bậy! Nó chưa đầy một tuổi, nói được, nhất quỷ nhập !”

Cuối cùng bà ta cũng tìm được lý do để bấu víu. Bà ta chỉ tay mặt tôi, hét lớn:

thường trẻ con biết nói sớm thế ? Nó không thường! Chắc chắn là yêu quái biến thành! Con đã phát hiện ra từ lâu nên mới cho nó uống — con chỉ đưa nó kiểm tra, tuyệt đối không giết nó!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương