Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

Chương 3

Chu Ngôn Hàng cậu bạn thuộc nhóm làng gốm bát tràng khi tôi sang Mỹ, giới thiệu cả đống quán bar vui có kiểm soát tôi bảo nhất định tôi mở tầm .

Tôi đó makeup kiểu hot girl bùng cháy, diện áo hai dây nhỏ xíu rồi thẳng bar.

Thấy tôi, Chu Ngôn Hàng vội chui từ lòng một anh người mẫu nam rồi chạy ôm tôi.

Cậu ấy là bạn học cấp ba của tôi, hồi đó ham quá mức nên ba cậu tống luôn sang đây.

ngờ… sang đây rồi cậu ấy như cá gặp nước vậy.

Chu Ngôn Hàng gọi năm anh người mẫu, toàn dạng có cơ bắp bùng nổ, áo sơ-mi cài có lệ, mỗi lần cúi xuống rót rượu là cơ bụng đập thẳng .

cạnh Ngôn Hàng vây ba anh, tôi thì có hai anh chiếm chỗ.

Tôi chìm đắm từng câu tâng bốc:

“Mỹ nhân phương Đông ~”

Uống mơ mơ màng màng, khi chuẩn bị tới nơi rồi…

Thì cổ tay tôi bị đó siết mạnh như bị rắn độc cắn.

Tôi trợn nhìn thì thấy một gương mặt đẹp hơn cả mấy anh người mẫu xuất hiện trước mặt.

Cặp đen sâu thẳm gọng kính vàng, một tay mạnh mẽ khóa chặt tôi, từ cao nhìn xuống.

Tôi nhíu mày, nhỏ giọng nói với Chu Ngôn Hàng:

“Người đúng gu của tôi đó… nhưng tay mạnh quá!”

Chu Ngôn Hàng hàm ý nghiêm trọng, vội lắc đầu liên tục với tôi:

“Hình như… là Tổng giám đốc của cậu đó.”

Tôi kịp hiểu hết câu thì con rắn độc đó kéo tôi .

khi ném tôi xe, anh ta vẫn không buông tay.

Tôi giãy một chút, không thoát được thì liền đổi chiêu

Tôi tiến , thổi hơi nóng tai anh:

“Đại soái ca ơiiiii~ thả em ~”

anh vẫn nguyên lửa giận.

buông tay tôi nhưng anh lại nắm eo tôi.

Tôi thấy rõ gân xanh trán anh giật mạnh một cái.

Giọng anh trầm thấp, từng chữ như c.ắ.n tai tôi:

“Thích à?”

“Để Daddy với em.”

Tôi giật mình, tỉnh rượu được hơn phần nữa.

Trước mặt tôi… đâu mấy anh người mẫu đâu.

U là trời… là Tần Tự.

Khoảng cách giữa hai chúng tôi gần mức có thể nghe được nhịp thở của nhau.

Không d.ụ.c vọng bùng trước.

Không khí xe bắt đầu nóng .

Anh cúi , từng chút một ép tôi không thể lùi nữa.

Ánh anh đen thẳm như có thể nhấn chìm người đối diện.

Tôi cố nuốt nước bọt:

“Khoan… khoan … anh có vị thê rồi .”

Bàn tay eo tôi vẫn không rời.

Anh kề tai tôi, từng chữ như c.ắ.n da thịt:

“Cô ấy chê anh già… rồi bỏ chạy.”

Giọng anh theo hơi rượu nóng rực, lúc thật khó xác định là say hơn .

Cảm xúc cuốn chúng tôi như nam châm khác cực.

Mọi suy nghĩ bị bỏ lại phía

Quá trình diễn thì tôi không diễn tả được vì là nội dung bị cấm…

Đêm nay ở trời Âu, Tần Tự giống như bóng đêm bao trùm tôi, không tôi đường thoát.

Thỉnh thoảng anh lại cúi hỏi tôi:

“Có thoải mái không?”

Lời lẽ nghe thì dịu dàng, nhưng động tác lại theo sự chiếm hữu, có có hương bị của sự cưỡng ép, anh bắt tôi gọi anh là: “Daddy…”

Cuối cùng, cổ họng tôi khàn đặc, chỉ níu chặt anh.

Anh mái tóc ướt mồ hôi của tôi:

“Mèo con đêm nay ngoan lắm.”

Tôi thiếp vòng tay anh.

Sáng hôm tỉnh dậy, nhân viên khách sạn bữa ăn tới.

tủ đầu giường là tấm thiệp anh viết tay:

“Mèo con buổi sáng tốt lành. Nhớ ăn hết nhé.”

“Ăn xong sẽ có người quần áo tới em. Cuộc họp hôm qua vài việc, nên hôm nay anh xử lý xong. Tối gặp nha – Tần Tự.”

Một người đàn ông hiện đại… lại dùng thiệp viết tay sao?

Tim tôi như bị nhúng soda dâu, sủi toàn bong bóng màu hồng phập phồng vậy.

Khi tôi đang bận rộn che mấy vết… hickey người, thì chuông cửa vang .

Vừa mở , tôi thấy Chu Ngôn Hàng đang lén lút nhìn quanh.

Cậu ấy quan tôi từ đầu chân, khóe miệng nhếch :

“Giỏi đấy chị đẹp, quật được đại soái ca rồi à?”

Tôi nháy đáp lại.

kịp đắc ý thì cậu ấy bật cửa đẩy tôi trở phòng, nét cười biến mất rồi thay bằng sự căng thẳng rõ rệt:

“Khương An à! Mau chạy thôi!!”

Tôi sững người:

“Cậu lại trêu trúng rồi à?”

Chu Ngôn Hàng kéo tôi lại, trầm giọng:

“Là cậu đó! Hôm qua cậu bị người ta dẫn , tôi người điều tra rồi. Lần cậu hơi lố thật rồi đó.”

Tôi tiêu hóa xong câu đó thì cậu ta nghiêm túc hỏi:

“Cậu có người cậu vừa ngủ tối qua là không?”

vậy trời? Tôi bị một người bao giờ nghiêm túc là như Chu Ngôn Hàng giáo huấn?

Tôi nói thẳng:

“Tần Tự, sếp của tôi.”

Cậu ta đập tay cái rầm:

“Cậu thật sự nghĩ anh ta chỉ là Tổng giám đốc của một công ty niêm yết bình thường à? Tôi là một đứa xuyên cả đại lục rồi từng nghe cái tên . Cậu đoán là vì sao?”

“Vì anh ta không thuộc giới của chúng ta?” — tôi thử đoán.

Cậu ta lắc đầu đầy bí hiểm:

“Là Tần gia đó. Từ đời cụ cố của họ siêu kín tiếng rồi.”

“Tài sản thật của gia đình phủ rộng khắp toàn cầu rồi, họ vốn không cần đời của anh ta nỗ lực thêm nữa. cậu thì… lại vừa ngủ với người thừa kế duy nhất của họ!”

Thì sao chứ? Anh tình em nguyện , sướng c.h.ế.t rồi !!

Chu Ngôn Hàng lại liếc tôi:

“Anh ta sang California là để tìm vị thê đấy. vị thê của anh ta làm buôn bán vũ khí, quan hệ với các băng đảng phức tạp vô số kể.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương