Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 10 - Dữ Khanh Tri

10.

Chuyến du ngoạn phía sông Dương Tử hoành tráng. Bởi vì là hoàng hậu, ta chuẩn bị nhiều, nhưng thái hậu là yêu ta, vì thế nên ta cũng có đôi chút lười biếng. Không là do ta không hiểu hay không .

Nhưng ở thời điểm nào đó, ta vẫn muốn giữ lại chút ngây thơ, tinh nghịch và lười biếng. Suy cho , đây đều là lớp mặt nạ ngụy trang của ta.

có thể hơi lười biếng.

Mọi đều nói, phong cảnh ở Giang đẹp, thích hợp để du sơn ngọa thủy. Nhưng điều ta thích nhất ở đây là có thể ngồi trên thuyền câu cá, và nấu bữa ăn ngon.

Cả gia đình ngồi lại với nhau, Trần có thể uống được hai ngụm canh cá mà không cần ăn thêm bất cứ thứ điểm tâm nào khác, mắt y nheo lại vẻ vô .

Lại nói, việc ta phát hiện ra bí mật của thái hậu và Lý Thịnh chỉ là tình cờ. Ta cũng hiểu tại sao đầu, lại đối xử với ra như .

Thái hậu đối xử với ta vì bà ấy nhìn thấy hình ảnh của mẫu thân hiện diện trong con của ta.

Hoá ra, Thái hậu cũng là ở phía Dương Tử, bà và mẫu thân tình sâu như tỷ muội .

Ngày trước, Lý Thịnh nhỏ được sống ở Giang , hắn gọi mẫu thân ta là a nương.

là hắn nhận ra ta ngay từ cái nhìn đầu tiên?

Dù thế nào đi nữa, mọi đều có bí mật riêng, ta cũng không điều tra cũng không cố gặng hỏi Lý Thịnh.

Ta tròn bổn phận hoàng hậu, chăm sóc và nuôi dạy Trần. Sau , có nàng trở thành mẫu hậu của hoàng đế.

Nhưng không ngờ, Thái hậu lại chủ động kể cho ta về khứ của bà. Bà nói mẫu thân ta bụng, cũng hy sinh nhiều để bảo vệ bà ấy và Lý Thịnh.

Sau loạn lạc, bà ấy Lý Thịnh vào cung, bà ấy cũng cho đi tìm mẫu thân nàng nhưng không hề có kết quả. Không ngờ rằng, lại ở gần nhau đến thế.

, ta an ủi Thái hậu. Mẫu thân chưa bao giờ kể cho ta về việc ngày đó. Mẫu thân chỉ mong ta sống vẻ, hạnh phúc và tránh xa quyền lực. Nếu ngày ấy, mẫu thân đi tìm thái hậu, liệu kết cục của bà có đáng không?

Cũng chính vì không tìm được mẫu thân ta, nên Thái hậu mới càng yêu , chiều chuộng ta hơn.

, ta càng thấy buồn và cho mẫu thân. Nếu ta biết chuyện đó từ sớm, kể cho Thái hậu hoàng đế , có lẽ nàng cũng không suy nghĩ tính toán để được sủng ái.

Ta ôm lấy thái hậu rồi ngất đi.

tỉnh lại, ta biết mình lại có hỷ.

Thái hậu vô mừng, Lý Thịnh lại càng mừng khôn xiết, hắn ôm lấy Trần trong sướng.

Sau đó, vì mang thai nên ta không thể ở lại Giang lâu, đành quay về cung.

Nhưng ai có thể ngờ rằng, lại có kẻ điên rồ tới mức muốn ám sát hoàng đế.

Sát thủ đưa thanh kiếm sắc nhọn tiến thẳng về phía bọn , không suy nghĩ gì nhiều, ta liền đẩy Thái hậu sang 1 bên bản thân lại lao về phía Lý Thịnh mà chặn kiếm cho hắn.

Quả thật, đầu ta không hề thấy đau đớn gì cả, cho tới hắn kinh hãi hét lên: “ …”

Ta liền ngã vào vòng tay hắn, máu me túa ra, ta đau đớn bật , ta thấy .

Ta nắm chặt lấy y phục của hắn.

“Lý Thịnh……”

“Ừm.”

“Thiếp không muốn chết.”

“Đừng , đừng , không , thái y lập tức rút kiếm cho nàng.”

Ta không biết thanh kiếm đâm vào đâu, nhưng nó đau . Ta giác như mình sắp hôn mê, ta mình không bao giờ tỉnh lại nữa.

“Lý Thịnh, hãy để Trần hoàng đế.”

“Được”

Thấy hắn đồng ý đơn giản như , ta lại không nữa.

“Không được, hoàng đế vất vả, mỗi ngày phê duyệt tấu chương, cho nên để nó hoàng tử nhàn rỗi đi.”

“Được.” Lý Thịnh lại đáp lại ta.

“Đừng khó nhà Phó,để thấy day dứt.”

“Được.”

Ta thấy hắn sắp .

Tim ta đau , nhưng vẫn cố đưa tay lên lau nước mắt cho hắn. Bảo hắn đừng .

“Lý Thịnh, chàng không được phép sủng ái những phi tần khác. Nếu thiếp chết, cũng không được phép quên thiếp. Đừng . Chàng , thiếp càng đau lòng hơn.”

, nàng không chết.”

Rốt cuộc, ta vẫn nóng lòng chờ đợi lời hứa của Lý Thịnh.

Tên ngốc .

Hắn có thể phong con trai mình hoàng đế, nhưng lại không muốn hứa với ta.

tỉnh lại, ta vẫn ở trên thuyền. mở mắt ra, ta thấy đau và nước mắt cứ thế lăn dài trên má.

Lý Thịnh ôm ta vào lòng, dỗ dành và cười, nhưng ta có thể thấy hắn hốc hác và có mùi khó chịu.

Râu mọc ra, trông thật xấu xí.

Ta không thể nhịn được cười nhìn hắn.

Thật được sống không?

Nhưng ta mỉm cười và chạm vào vết , ta lại hét lên đau đớn.

Ta không thể chịu đựng được dù chỉ chút đau đớn.

Sinh con đau đớn lắm nhưng ta vẫn vượt qua được chứ nói gì vết .

Hài Tử…”

, chúng ta có con.”

Ta choáng váng mới hiểu ra. Đứa trẻ biến mất.

Ta bật , nắm lấy tay Lý Thịnh, “Sát thủ nhất định bị chặt thành ngàn mảnh.” Cho dù thi thể có bị vỡ thành ngàn mảnh cũng khó có thể xóa được sự hận thù trong lòng.

Tùy chỉnh
Danh sách chương