Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
22
Trong thời gian học đại học, tôi đã gặp một chàng trai tên là Lý Trạch Hiên. Vì bố tôi, tôi luôn giữ khoảng cách với những chàng trai họ Lý, nhưng anh ấy đã theo đuổi tôi trong một thời gian dài, và tôi thấy rằng anh ấy thực sự là một chàng trai tốt, tôn trọng người khác và có tinh thần trách nhiệm, và dần dần thuyết phục bản thân chấp nhận anh ấy.
Nhà anh ấy ở thành phố bên cạnh nhà tôi. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi về nước mở một studio. Anh ấy cũng đến đây tìm việc làm để đi cùng tôi.
Sau khi bố tôi nghe chuyện, ông đã đến nhà tôi và nói chuyện với Lý Tắc Hiên bằng giọng điệu của người lớn tuổi.
“Tắc Hiên, tuy rằng tôi là bố của Yến Tân Vũ, nhưng chúng ta đều họ Lý, năm trăm năm trước đã là một nhà. Tôi không đành lòng nhìn cậu nhảy vào hố lửa. Tôi nói thật với cậu, Yến Tân Vũ tính tình không tốt. Từ nhỏ đã thích kể chuyện, cũng thích gây bất hòa. Đừng để cuộc sống của cậu bị nó hủy hoại.”
Lý Tắc Hiên đã nghe tôi kể về những việc bố tôi làm, nhưng anh ấy vẫn rất kinh ngạc khi tận mắt chứng kiến.
Một thời gian sau, bố tôi thấy anh ấy không có ý định chia tay tôi nên tiếp tục quấy rối anh ấy.
“Không muốn chia tay với Yến Tân Vũ cũng không sao, nhưng tôi có một lời khuyên dành cho cậu, đừng để con cậu mang họ của nó, nếu không nó sẽ chỉ thiên vị đứa con mang họ của nó thôi.”
Không ngờ, Lý Tắc Hiên lại từ chối ông một cách chính đáng.
“Bác, cháu đã thảo luận vấn đề này với Tiểu Vũ rồi. Là một người mẹ, cô ấy là người có tư cách nhất để có quyền đặt họ cho con mình. Nếu cô ấy muốn đứa trẻ mang họ của mình, cháu không phản đối. Còn về vấn đề thiên vị mà bác đã đề cập, vậy thì hãy để tất cả con cháu chúng ta mang họ của cô ấy. Họ của cô ấy rất đẹp, cháu và gia đình cháu đều đồng ý.”
Sau khi Lý Tắc Hiên nói xong, bố tôi dường như nghe được điều gì đó không thể tin được, ông lảo đảo bước đi trong khi lẩm bẩm “điều này thật điên rồ”.
Trong bữa cơm tối, Lý Tắc Hiên đã nói chuyện này với tôi và hỏi với vẻ bối rối.
“Bố của em có vẻ không quan tâm đến cảm xúc của em chút nào. Thay vào đó, ông ấy nghĩ đến anh theo mọi cách. Có phải vì họ của anh là Lý không?”
“Đúng vậy”, tôi gật đầu, “Ông ấy coi trọng danh dự gia đình hơn cả quan hệ huyết thống. Ông ấy đã từng chịu tổn thất trong chuyện này một lần, nhưng vẫn chưa rút ra được bài học.”
Tuy nhiên, khi thấy ông ta không chịu ăn năn, một ý tưởng dần dần hình thành trong đầu tôi.
[ – .]
23
Một người bạn chơi của tôi khi tôi còn nhỏ đã từng phàn nàn với tôi rằng mẹ bạn ấy đã bị lừa đảo sản phẩm chăm sóc sức khỏe và bị lừa đảo hàng trăm nghìn đô la.
Sau nhiều lần giới thiệu, tôi gặp một cậu bé tên là Tiểu Lưu, người bán sản phẩm chăm sóc sức khỏe.
Tôi đã thỏa thuận với cậu rằng tôi sẽ giúp cậu bán sản phẩm cho bố tôi và chúng tôi sẽ chia nhau số tiền kiếm được.
Gần đây thành tích của cậu ấy không tốt nên sau khi nghe tôi nói, cậu ấy đã nhanh chóng đồng ý.
Tôi nói với cậu ấy tên của một người anh em họ xa của bố tôi có cùng họ với bố tôi, và yêu cầu cậubấy dùng cái tên này để gần gũi hơn với bố ôi. Tôi cũng nói với cậu ấy nhiều sở thích của bố tôi.
Cậu ấy rất chu đáo.
Khi cậu ấy đến khu chung cư để quảng bá sản phẩm, cậu ấy tự nhiên bắt đầu nói chuyện với bố tôi và giả vờ tiết lộ “tên” của mình một cáchvô tình
Quả nhiên, bố tôi nói đó là duyên phận và mua một sản phẩm chăm sóc sức khỏe ngay tại chỗ.
Mặc dù phần lớn tiền của bố tôi đã bị Lý Mỹ Kiều và anh trai tôi lấy mất, nhưng ông vẫn còn một ít tiền để nghỉ hưu và hưởng lương hưu hàng tháng.
Từ khi Tiểu Lưu bắt đầu nói chuyện với bố tôi, ngày nào câu ấy cũng đến nhà bố tôi.
Truyện được đăng duy nhất trên Monkey trên những kenh khác là giả mạo!
Cậu biết bố tôi bị huyết áp cao và bệnh tim, nên cậu nói rằng các sản phẩm sức khỏe mà cậu bán rất hiệu quả đối với hai căn bệnh này. Cậu cũng thường tặng bố tôi những phong bao lì xì nhỏ đựng một ít sữa, trứng, v.v.
Sau một thời gian dài, bố tôi thực sự tin rằng Tiểu Lưu thật lòng tốt với ông và đã mua rất nhiều sản phẩm chăm sóc sức khỏe từ cậu ấy.
Khi Tiểu Lưu thấy bố tôi có tiền, cậu càng làm việc chăm chỉ hơn.
Cậu nói rằng cha mẹ mất khi cậu còn nhỏ, ông cảm nhận được sự chăm sóc của bố từ ông. Cuối cùng, cậu gần như quỳ xuống và nói rằng cậu muốn nhận ông làm bố nuôi.
Sự kết hợp này khiến bố tôi vui mừng đến nỗi đã mua cho Tiểu Lưu rất nhiều sản phẩm chăm sóc sức khỏe và tặng cho cậu nhiều thứ tốt đẹp.