Sau khi thăng cấp Mị Ma, tôi có khả năng nhìn thấu “chiều dài” của đàn ông.
Vốn dĩ chỉ là kẻ lẽo đẽo theo sau gã thiếu gia đào hoa, nhưng giờ đây, tôi đột ngột đổi hướng, bám riết lấy học thần khô khan của lớp.
Tạ Trạc đẩy gọng kính, vành tai ửng đỏ khi tôi mơn trớn cánh tay rắn chắc của anh.
“Bạn học Cố, có gì muốn nói với tôi sao?”
Gã thiếu gia đào hoa nghiến răng nghiến lợi, chặn đường tôi.
“Rõ ràng là cô nói thích tôi, thế mà mới theo đuổi có hai tháng đã chán?”
“Thôi được, tôi không thử thách cô nữa, chúng ta ở bên nhau đi.”
Nhưng tôi không cần nữa.
Cái thứ ngắn ngủn 12cm, tôi cần để làm gì?