Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5VMQ6ZmPXn

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

3

3.

khi c.h.ế.t một lần, cuối cùng tôi cũng hiểu.

Ở kiếp trước, tôi cùng Niệm máy bay sang Anh — đó là sai lầm của tôi.

Tôi làm sao lại thể ngu ngốc tự cho mình là “cứu rỗi” ta chứ?

ta bố tôi, ràng là một đôi trời sinh.

Bố tôi nói không sai: , con phải trả giá cho lòng trắc ẩn vô dụng của mình.

Niệm ràng bị sỉ nhục nhưng lại tỏ khoái trá, tôi không chút biểu cảm quay rời đi.

Trở từ cái chết, tôi điều mới thực sự quan trọng.

Tôi từ chức Chủ tịch Hội học sinh, rút khỏi vai trò lớp trưởng, rút lui khỏi tất cả các câu lạc bộ, từ chối mọi lời mời tham gia hoạt động.

Tôi dành toàn bộ thời gian lại trước kỳ thi đại học chỉ để học.

Vì tôi , chẳng bao lâu nữa, trong của bố tôi sẽ xuất hiện một trẻ tuổi, xuất sắc toàn diện, giống hệt như ta lúc trẻ.

đàn đó tên là . Ở kiếp trước, trước khi tôi chết, anh ta thể tham gia hội đồng quản trị quyết định những vấn đề trọng đại của .

Ngày anh ta được thăng chức, Cố Dạ Hàn đưa anh ta nhà ăn mừng. Hai đứng trên bậc thang trước cửa tầng hầm, tôi từ xa, tay lắc lư ly rượu vang đỏ, ăn mặc chỉn chu, nhã đến phát ghê.

“Cố tổng, thật nhã.”

Khi đó, khẽ cong khóe môi, tâng bốc bố tôi một câu, nhưng ánh mắt lại không rời khỏi tôi.

khi bố tôi rời đi, anh ta bước xuống, đưa cho tôi một chiếc sandwich, vẻ mặt đầy thương hại.

“Cô gái đáng thương.”

Tôi cảm kích anh ta, không kịp nói , vội vàng ngấu nghiến chiếc sandwich miệng — cắn phải một lưỡi d.a.o lam sắc bén.

Lưỡi d.a.o rạch nát cổ họng tôi. Từ đó , tôi không nói được nữa.

Khi tôi phun m.á.u tươi, dùng đầu ngón tay chạm nhẹ m.á.u tôi, nếm thử một chút, ánh mắt lóe sự phấn khích.

Giống y như bố tôi — đều là một lũ ác quỷ.

Ngày trước kỳ thi đại học, tôi trở nhà.

Để lấy lòng Cố Dạ Hàn, tôi chuẩn bị một ăn nổi tiếng — là mẹ tôi từng thích. Khi tôi lấy hộp thức ăn , ta hiếm hoi lắm mới nở nụ cười với tôi:

, cuối cùng con cũng hơi giống bố .”

“Dù thì con cũng là con gái của bố mà.”

Tôi cười ngoan ngoãn đáp lại.

ăn ấy gọi là chuột bao tử— ăn tên từ tiếng “chít chít” vang ba lần khi con vật bị ăn sống.

Trong hộp thức ăn, những sinh vật nhỏ kêu chít chít, mẹ tôi lộ vẻ kinh hãi, tôi thì vỗ nhẹ mặt ta, cười rạng rỡ: “Mẹ à, đây là con đặc biệt chuẩn bị cho mẹ.”

Niệm lộ vẻ mặt méo mó, cuối cùng cũng không giả vờ thân thiết tình mẹ con được nữa, ta gào như điên:

“Cố ! sớm mày không phải loại tốt lành ! Mày muốn cướp Dạ Hàn của , tuyệt đối sẽ không để mày toại nguyện!”

ta phát điên nhét đồ ăn miệng, bò đến bên chân Cố Dạ Hàn cầu xin yêu thương.

Cố Dạ Hàn lúc này rất vui.

Tôi nắm lấy cơ hội này, mở lời: “Bố, khi con tốt nghiệp, trong kỳ nghỉ hè, con muốn đến thực tập. Bố thấy sao?”

Từ lần tôi nhỏ đứng bênh vực mẹ tôi, tôi chưa từng dính dáng đến việc của tập đoàn Cố thị nữa. Là con gái chủ tịch, tôi thậm chí chưa từng bước trụ sở .

Cố Dạ Hàn tôi một cái, vẻ ngạc nhiên, nhàn nhạt đẩy mẹ tôi , đứng dậy phòng: “Đợi con tốt nghiệp nói.”

Ánh mắt ta tôi như gió thoảng mây bay, nhưng tôi lại thấu sự lạnh lẽo toan tính ẩn sâu bên dưới.

ta không muốn tôi .

Tại sao?

ràng lúc này, ta vẫn chưa quen , kế nhiệm trong lòng ta vẫn chưa được chọn — tôi lẽ vẫn cơ hội mà!

Không.

Tôi dần bình tĩnh lại. Ở kiếp trước, tôi chỉ rằng gia nhập tập đoàn Cố thị khoảng kỳ nghỉ hè năm nay. Nhưng trước đó, anh ta Cố Dạ Hàn quen hay qua lại hay không, tôi hoàn toàn không .

phản ứng của hôm nay của bố tôi, ràng là hai họ nhiều tiếp xúc từ lâu .

Tùy chỉnh
Danh sách chương