Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
21
Thời gian mẹ đang vướng vào vụ kiện ly hôn, bà thường xuyên thức khuya thu thập chứng cứ, có khi còn bỏ cả bữa ăn.
Chú Tạ không biết nghe ở đâu, mỗi đều “đến ăn chực” đúng giờ.
Miệng nói ăn chực nhưng người vào bếp nấu ăn là chú ấy.
Sau đó còn ép mẹ phải ăn, nếu không sẽ tắt máy tính bà đang làm việc.
Không ít lần mẹ bị chọc tức đến nhảy dựng: “Tạ Nghiễn Viễn, bị điên à?”
Chú Tạ vẫn cười hề hề: “Ừ, có thuốc không?”
Nhưng thực tế, khi mẹ chịu ngồi ăn, chú sẽ lặng lẽ tự mình vào phòng làm việc soạn tài liệu.
Làm xong còn lẩm bẩm mắng chửi: “ khốn nạn!”
“Khốn thật, hồi đó ai cho mày cưới Nghiên Nghiên chứ!”
Rồi… lén lau nước mắt.
Tôi bắt gặp vài lần, chú liền dụ tôi bằng nguyên bộ chơi blind-box mới ra để tôi đừng mách mẹ.
Vì yêu chơi, tôi miễn cưỡng gật đầu đồng ý.
Phải nói thật…
chú ấy nấu còn ngon hơn cả ba nấu.
Chú đùa rằng: “ nấu ăn vì có người nói lớn lên muốn gả cho đầu bếp, suýt đăng ký ở trường New Oriental đấy.”
Tôi qua lại giữa chú Tạ và mẹ rồi che miệng cười trộm.
Một lần, chú làm rơi ví.
Tôi nhặt được, vô phát hiện bên có một tấm ảnh cũ phai màu.
Là ảnh mẹ nhưng là mẹ mặc đồng phục sinh.
Tôi xem nhiều phim rồi.
đầu lập tức hiện lên dòng chữ: Ôi chao, chú này theo hướng “thầm yêu trộm nhớ” à…
22
Về sau không rõ mẹ nói chú Tạ nhưng chú ấy dần dần rất ít đến tôi nữa.
Dù có gặp ở công ty, mẹ cũng cố tránh tiếp xúc riêng chú ấy.
người nhát gan.
Tôi biết mẹ đang e ngại điều .
đó mẹ lại ngồi thẫn thờ máy tính, ngón lơ lửng trên bàn phím cả buổi không nhấn xuống, quầng thâm dưới mắt còn rõ hơn lần .
Tôi bưng ly sữa được hâm nóng đi tới, đặt bên cạnh mẹ, cố ý thở dài một cái: “Mẹ ơi, dạo này mẹ không cười cả.”
Mẹ sững người, đưa xoa đầu tôi: “ tự nhiên Đình Đình lại nói ?”
Tôi lắc mẹ, nói thẳng: “Tại chú Tạ lâu rồi không đến mình, sườn xào chua ngọt chú ấy làm ngon gấp trăm lần đặt ngoài, mẹ ăn còn cười mà mắt sáng rỡ á.”
Tai mẹ hơi đỏ, bà quay mặt đi: “Mẹ chú ấy là bạn thôi…”
Tôi nắm mẹ, nghiêm túc nói: “Hồi mẹ nghĩ cho ba, nghĩ cho cái này, bây giờ đến mẹ nên nghĩ cho bản thân rồi.”
“Chú Tạ là người tốt, chú ấy sẽ không làm mẹ khóc đâu.
Con cũng muốn có một người ba biết nấu sườn xào, biết chơi con nữa.”
Tôi dừng lại một chút, bắt chước giọng điệu của chú Tạ chọc mẹ cười: “ lại, mẹ cứ trốn tránh chú ấy hoài, lỡ chú ấy thật sự đi đăng ký nấu ăn ở New Oriental, sau này nấu sườn xào cho người khác thì tiếc lắm đó!”
Mẹ bị tôi chọc cười, khóe mắt lại rơi nước.
Bà đưa ôm tôi vào lòng: “Cái con nhóc này, ai dạy con nhiều lý lẽ ba trợn hả?”
“ cần có con là đủ rồi.”
Tôi thở dài một cái.
Đường của chú Tạ, khó khăn thật.
Cho đến đó, có đối tác làm ăn muốn mai mối cho mẹ.
23
Tôi lặng lẽ lấy đồng hồ ra gọi cho chú Tạ.
Bắt chước giọng điệu người lớn: “Chú Tạ ơi, chú nghe rõ chưa? Con sắp có ba mới rồi đó.”
Chú Tạ lập tức hốt hoảng: “Con ơi trời ơi, mẹ con ở đâu ?!”
Tôi gửi định vị.
Nửa tiếng sau.
Mẹ bị chú Tạ lôi đi, để tôi lại cho thư ký của mẹ.
Tôi khúc khích cười.
Chuyện tối đó tôi không rõ lắm.
biết sáng sau, chú Tạ đưa ra một quyết định chấn động: Chú ấy đi triệt sản.
Về , nắm chặt tôi, gương mặt rạng rỡ: “Sau này con chính là ba của chú, à không, chú là ba của con rồi đó nha!”
“Nếu con ngại thì chú đổi họ theo họ của con cũng được!”
Mẹ đỡ trán.
Tôi ngẩng đầu than thở.
Tự nhiên thấy việc chú Tạ thành ba của tôi… cũng ổn ghê.
Thật ra.
Chuyện chú Tạ thích mẹ, tôi biết lâu rồi.
24
mấy món cũ của mẹ có một lọ đầy giấy.
Mẹ nói đó là quà của một người bạn rất thân tặng.
tiếc là sau khi kết hôn thì người hiếm khi liên lạc.
Cho đến một , tôi vô làm đổ lọ ấy.
rơi đầy ra sàn.
Một vài ngôi bị bung giấy.
Tôi nhặt lên, bên là những dòng chữ chi chít lời tỏ .
Khi đó tôi chưa hiểu liền đưa cho ba xem.
“Ba ơi, chú Tạ Nghiễn Viễn là ai ?”
Ba xong thì sắc mặt không ổn.
Chẳng bao lâu sau, lọ biến mất.
Tôi không nhớ rõ những lời giấy viết , nhớ rõ dòng : [Tạ Nghiễn Viễn thích Thẩm Nghiên. Thích rất rất lâu rồi, lần đầu tiên thấy cô ấy qua cửa sổ lớp , đến nay chưa dừng lại.]
25
Đêm mẹ và chú Tạ kết hôn, tôi đang cầm điện thoại của mẹ chơi trò xếp hình thì nhận được một tin nhắn lạ: [Nghiên Nghiên, có thể đừng lấy ta không?]
Tôi đoán ngay là ba.
Quả nhiên không sai.
ban công xuống, tôi thấy bóng dáng ba đứng dưới lầu.
Vì , tôi âm thầm chặn số đó rồi xóa tin nhắn.
, lặng lẽ kéo rèm cửa lại.
Chú Tạ và mẹ bỏ lỡ quá nhiều năm rồi.
Không thể để lỡ nữa.
26
Tối đó, ba đứng chờ dưới lầu cả đêm.
Sáng sau mới rời đi.
Để lại một bãi đầy tàn thuốc.
Cô lao công đi ngang qua còn lầm bầm mắng chửi.
27
Sau này nghe nói, Vương Lôi dẫn con trở về tìm ba.
Kết quả bị ba phát hiện đứa bé đó căn bản không phải con ruột của ba.
Cú sốc đó chẳng khác nào trời sập.
người cãi nhau kịch liệt, cũng đó cắt đứt hoàn toàn liên lạc.
Kể đó, ba sống mơ hồ, sa đọa, rượu chè không dứt.
Một lần say xỉn, gặp tai nạn xe.
Xảy ra chút sự cố.
nay về sau, ngoài tôi ra, ba vĩnh viễn không thể có thêm đứa con nào khác.
Nhưng tôi vẫn nhớ rõ: Đêm khi ba gặp tai nạn, chú Tạ lén đi ra Bắc.
Còn chú làm thì cả đời này tôi cũng không muốn biết.
Ai bảo… khi cưới mẹ, chú chuyển hết tài sản đứng tên tôi rồi.
28
Mẹ mặc váy cưới còn xinh hơn cả tưởng tượng của tôi.
Tôi cầm giỏ hoa đứng bên thảm đỏ.
Chú Tạ đi đầu kia bước tới, bước chân có chút loạng choạng.
Người đàn ông nào cũng bất cần đời, nay mặc vest mà còn cài lệch nút, may mà tôi nhắc kịp.
Khoảnh khắc mẹ xuất hiện, chú Tạ đỏ hoe mắt, cả người nghẹn ngào không nói nên lời.
Mẹ cũng đỏ mắt, mắng yêu: “ ngốc.”
Đến nâng ly, có người trêu bắt chú nói lời cảm.
Chú Tạ nghẹn mãi, lại bật khóc: “ chờ này… gần mươi năm rồi.”
Chú lau nước mắt, cười nhẹ: “ kia sợ không vui, sợ bị tổn thương, giờ cũng có thể đường đường chính chính bảo vệ rồi.”
Chưa kịp nói hết, nước mắt lại rơi.
Ba mới của tôi là một người hay khóc, biết làm giờ?
Gần kết thúc tiệc cưới, chú bế tôi chụp ảnh.
Tôi ghé sát tai chú thì thầm: “Chú Tạ, chú khóc trông như cún con ấy.”
Chú sững người một giây rồi bật cười, vò đầu tôi, giọng vẫn còn khàn: “ thì sau này, ‘cún con’ mình sẽ chuyên bảo vệ mẹ con con.”
Tôi giọt nước mắt còn đọng nơi khóe mắt chú…
Bỗng thấy rằng: Hạnh phúc của mẹ cũng tìm đúng người rồi.
(Hết)