Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g36Wj1bJC

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1.
Nửa đêm, tôi bị tin nhắn của nhỏ thân giật tỉnh.
Là một đường link.
“Này, nghe nói khoa Máy tính bên cạnh mới mở diễn đàn nội bộ, buổi tối trai đẹp đăng ảnh!”
Tôi hào hứng bấm vào trang diễn đàn.
Muốn xem thử rốt cuộc chàng trai nào đủ sức chiếm top 1. Kết quả là, giữa một loạt bài khoe trai đẹp, một bài đăng chữ lại leo hạng nhất.
Chủ đề là… # đ.á.n.h nhau chơi bẩn sao đây?#
Tôi tiện tay bấm vào.
Bình luận náo nhiệt như cái chợ.
Ba phút đã hơn trăm bình luận. Ban đầu bình thường, người hiến kế cho chủ thớt.
Có người bảo chặt đối thủ ra tám khúc.
Có người khuyên ném phân bò vào mặt.
Có người đề nghị giữa chốn đông người tụt quần đối thủ.
Nhưng từ tầng 111 trở đi, phong cách lập tức đổi màu.
“Xin mạo muội hỏi, là nam nữ?”
Chủ thớt: “Nữ. Tôi là nam.”
Tầng 113: “Ồ hó, mọi người dẹp hết đi, tình hình không đúng rồi. Chủ thớt chắc không đang chơi cái trò ‘ hóa vợ tương lai’ đấy chứ?”
Chủ thớt đáp: “Đừng nói bậy, tôi là chân , đời này không bao giờ thành cái dạng quan hệ kia…”
Tôi hóng vui nên đăng ký tài khoản, nhảy vào hỗn chiến.
“Chủ thớt, cô chơi bẩn kiểu gì?”
Chủ thớt: “Xịt nước hoa mùi tóc.”
Tim tôi hụt mất một nhịp.
Tóc vừa gội xong của tôi đang rủ xuống vai, phảng phất mùi tinh dầu hoa .
Là loại dầu gội tôi mới đổi tháng trước.
Dân hóng hởn hả: “Chủ thớt dị ứng mùi ?”
Chủ thớt: “Không, tôi chỉ thấy thơm quá… hơi phân tâm.”
Tầng 118: “Không đúng, ông …”
Tầng 119: “Tôi hiểu rồi. Chủ thớt lại bị hớp hồn nặng rồi.”
Chủ thớt nghiêm túc phản bác: “Tôi không biến thái như thế. Hình như thêm cái, cô thoa son .”
Mặt tôi đen lại một giây.
Tôi nheo mắt nhìn cái avatar trống trơn và cái đầy ký tự loạn, cố định vào bốn số cuối… số điện thoại.
Tôi biết rõ: nếu không đổi , hệ thống tự tạo một dãy ký tự + bốn số đuôi điện thoại.
Số của Vệ Hàm tôi thuộc lòng.
Ha ha.
Chủ thớt này mà không Vệ Hàm… ai?
Không thích tôi thoa son ?
Tôi hỏi: “Cô thoa son sao?”
Vệ Hàm đáp: “Cười là chói mắt, cản tầm nhìn, thật là hạ lưu.”
Tầng 131: “ này nói tiếng Trung đúng không? Có ai dịch hộ không?”
132: “Miệng cứng: Cản tầm nhìn.
Thực tế: Bị mê không dời mắt được.”
133: “ tỉnh lại đi… bị người ta dắt mũi như dắt ch.ó rồi…”
Vệ Hàm nghiêm nghị cảnh cáo: “Xin đừng nói lời vô lễ. Cô chỉ dùng son phản chiếu ánh sáng nhiễu tầm nhìn tôi. Vì thế mà tôi ăn mấy cú đá của cô . Tôi đăng bài này để xin mọi người hiến kế, gỡ lại một trận.”
Tầng 137: “Trời trời trời, bị vợ đá mấy cái mà tủi thân.”
Vệ Hàm: “Là , không vợ.”
Tầng 139 (phiên bản trái tim đóng băng): “ ủng hộ , đạp trả thật mạnh, dùng lôi đình phá tan tối!”
Vệ Hàm không trả lời nữa.
Tôi nằm trên giường trở , chỉ thấy cuộc đời này đúng là kỳ diệu.
Vệ Hàm… thích tôi?
Tôi mở lịch sử chat, xem đi xem lại.
Lần nói chuyện gần nhất là tuần trước.
Tôi nhắn: “Cuối tuần rảnh không?”
Nửa tiếng sau hắn trả lời: “Cậu đuổi tôi ? Khuyên cậu nên mua vé sang Pháp, xếp hàng cuối đi.”
Tôi nghiến răng: “Debate , phản nộp bài chung, đồ ngu.”
Vệ Hàm: “…Ồ, đồ ngu biết rồi.”
Từ nhỏ lớn tôi chỉ kiểu đối thoại như vậy.
Người ta thanh mai trúc mã.
tôi oan gia ngõ hẹp.
Không cãi nhau một ngày là người ngứa ngáy.
là Vệ Hàm bị hack nick?
Tôi trở , vô tình chạm trúng avatar hắn.
“lz đã vỗ vai wx”
Vệ Hàm trả lời ngay: “?”
Tôi chậc một tiếng, đành nhắn: “ chưa?”
“ rồi.”
Xạo.
Tôi gửi liền tù tì mười mấy sticker.
“Bị phiền tỉnh chưa? Tỉnh rồi lại đi.”
“Hâm.”
Tốt lắm.
Đúng là hắn rồi.
2.
Có lẽ vì tối qua phát hiện bí mật của Vệ Hàm, nên đứa như heo như tôi lại trằn trọc mất .
Hôm sau, tôi mang hai quầng thâm như gấu trúc buổi tranh .
thân nhìn mà giật cả : “Đêm qua cậu ăn cái gì bừa bãi ? Mau chia tôi với. Mà không nhờ cái diễn đàn đấy, ai biết bọn khoa Máy tính nghiêm túc vậy mà sau lưng…”
Đứng xa xa, Vệ Hàm hơi nâng mí mắt, nhìn sang.
Tấm bảng “Bên phản đối” trước n.g.ự.c hắn sáng chói dưới đèn.
Ngũ quan sắc nét, khí chất lạnh lùng rực không nén nổi.
Đồng đội bên cạnh khẽ than: “Xui xẻo thật, sao lại đụng trúng Vệ Hàm trận này. Nó là nhị , mũi công thủ , khó lắm.”
“Ừ, Vệ Hàm mồm độc, ai đấu lại.”
“Lo gì, năm nay ta có Lâm Lộ Triêu. Hai người đó đ.á.n.h nhau từ nhỏ lớn, chưa chắc thua.”
thân kiểu xem drama, gõ vào bảng của tôi: “Tiểu thư, lại đụng Vệ Hàm nữa . Lát đừng c.ắ.n nhau đấy.”
Tôi nhìn đề tài đang hiện trên màn hình lớn: Biết rõ tình không có kết quả, có nên bắt đầu không.
Tôi bật cười: “Không sao, trận này hắn thua chắc.”
Rất nhanh, các thí sinh vào vị trí.
Vệ Hàm vừa ngồi đối diện tôi.
Cả người như được ánh đèn bao phủ. Đuôi mắt hơi nhấc, mang chút lười biếng tùy ý.
Chậc, từ bao giờ thằng cha này trông giống hồ ly tinh thế? Cười hoài không tốn tiền ?
Tôi đâu chịu thua, trừng hắn không chớp.
Vệ Hàm khẽ run mi mắt, rồi tiếng MC, lặng lẽ dời mắt đi.
Trận tranh này tôi chuẩn bị kỹ lắm. Phần trình bày của nhất khá trơn tru, bên phản đối cũng nằm dự tính.
Cái tôi chờ, là đấu tự do.
Khi Vệ Hàm đứng dậy, không khí đạt đỉnh điểm.
Hắn khẽ cười, cúi người sát mic, giọng thiếu niên trẻo vang khắp hội trường:
“Việc đối phương đuổi tình bất chấp hậu quả, tôi là vô giá trị. tình cảm, tránh xa một mối quan hệ đã biết trước là rủi ro cao, chắc chắn thất bại… đó là có trách nhiệm với đôi bên. Đây không sợ sợ gió, mà là trí khôn sinh tồn…”
Tôi bật mic, ép xấp tài liệu dày xuống dưới cùng.
“Tôi hỏi điều này… nếu cô gái cậu thầm thích tỏ tình với cậu, cậu đồng ý không?”
Vệ Hàm nghẹn lại.
đôi mắt đào hoa phản chiếu nụ cười của tôi.
Tôi nhếch môi: “Tôi thừa nhận cậu rất lý trí. Nhưng ngay lúc này, khi biết rõ không có kết quả, xin cậu cho biết… cậu có đồng ý lao vào cô không?”
Đó là năm giây trống chưa từng có lịch sử tranh của Vệ Hàm.
Ánh mắt hắn trống rỗng, như thể đã bắt đầu nghĩ con tôi.
Năm giây sau, hắn hoàn hồn, cười nhạt: “Bên phản đối, câu hỏi của quá mang tính cá nhân. Phiền quay lại chủ đề.”
“Tôi đang nói đúng chủ đề đấy.” Tôi nhìn hắn, mỉm cười: “Năm giây cậu do dự, suy nghĩ, vắt óc không lấp nổi, là bằng chứng. Lý trí không thể g.i.ế.c c.h.ế.t bản năng đuổi tình . Nếu cậu không chống lại được cảm xúc của , cậu lấy tư cách gì nói rằng sự rút lui của cậu là ‘tránh hại tìm lợi’? Tình này với cậu, là lợi hại… cậu không biết đúng không?”