Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8 - End

Bất ngờ tôi bị kéo vòng tay ấm áp của người đàn ông, giọng nói kiên quyết vang trên đầu tôi:

mọi người chê cười rồi, mấy ngày tôi và bạn gái cãi nhau, ấy vẫn đang giận.”

“Mọi người tiếp tục việc đi, tôi sẽ dỗ ấy.”

Nói xong, Phó Cảnh Xuyên bế tôi , đưa văn phòng tổng giám đốc của anh ấy.

Khi tôi nhận rằng mình không nằm mơ, Phó Cảnh Xuyên là người giới , tôi tức giận tát anh một cái.

Dám lừa tôi à!

21.

Khi tôi kể chuyện này Niên Niên, tôi thấy nàng có vẻ lúng túng.

Tôi nắm lấy tay nàng đang định bỏ trốn, ép hỏi: “Chuyện gì đấy?

“Thành thật khoan hồng, chống cự bị nghiêm trị.”

nói, nói.” Niên Niên giơ tay đầu hàng.

“Phó Cảnh Xuyên thích mày đã lâu rồi, nhưng không sao đuổi mày, bình thường mày đi xong thì ở nhà đọc truyện, anh ta hoàn toàn không sao.”

“Anh ta tìm , và bảo là mày khao khát một mối tình hoàn hảo như truyện với nam chính 2D, nên anh ta đã tìm người ta đặt một kịch bản, mượn cớ nghiên cứu trò chơi mày tham gia .”

“Anh ta lợi dụng trò chơi tế ảo phát triển tình cảm với mày, ai ngờ trò chơi xảy sự cố, tình cảm chưa kịp phát triển thì đã bận rộn đánh virus.”

mày sự không nhớ anh ta chút nào sao?

“Anh ta là cậu bé mà đây mày luôn bám lấy không chịu buông tay đó, mặc dù nhà họ đã chuyển đi từ lâu rồi.”

“Mày nói anh ta là cậu bé u buồn không thích nói chuyện, luôn thích ở một mình đấy á? Đứa trẻ ở trại trẻ mồ côi á?”

đây trại trẻ mồ côi bỗng có thêm một cậu bé, trắng trẻo và đẹp trai, tôi – đứa mê giai đẹp – đã ngay lập tức chú ý đến cậu ấy.

Tôi chạy đến bên cạnh gọi “Anh trai”.

Nhưng cậu ấy rất lạnh lùng, tôi đã mất hai năm chiếm vị trí không thể thay bên cạnh cậu ấy.

Đáng tiếc là đó cậu ấy người khác nhận nuôi, tôi chưa bao giờ gặp .

“Emmm, mày nói vậy đúng, là anh ta đó.”

“Anh ấy biến dị hả? Tính cách thay đổi cực kỳ, thân phận càng khác luôn.”

“Tính cách thay đổi nào thì không , nhưng anh ta xuất hiện ở trại trẻ mồ côi là do năm xưa bị kẻ thù bắt cóc rồi vứt ở đó.”

“Vậy Phó Hoài Xuyên, không phải là người ở giới đó chứ?” Tôi xúc động nói.

Niên Niên gật đầu: “ đây tham gia hoạt động gặp anh ấy, khi yêu nhau mới anh ấy là anh trai của Phó Cảnh Xuyên.

đó đi với mày, anh ấy Phó Cảnh Xuyên, trò chơi.”

“Đỉnh đấy.”

22.

Gần đây Phó Cảnh Xuyên đuổi tôi, anh không tặng hoa mà gửi đồ ăn sáng, trưa, tối, với các loại trang sức, túi xách,…

Nhưng tôi giả vờ không bị lay động.

Vì tôi cảm thấy mọi thứ quá ảo ma, tôi cần thời gian tiêu hóa.

quán bar.

Tôi ngồi ở quầy bar uống rượu, đây là lần đầu tiên tôi đến đây khi ở giới .

Tôi dám gọi một ly cocktail có nồng độ cồn rất thấp.

Niên Niên đi tôi, nhưng nàng đã sàn nhảy rồi.

Rất nhanh, một người đàn ông xuất hiện bên cạnh tôi, ăn mặc bảnh bao.

Nhưng lời anh ta nói thúi hơn cả cống rãnh: “ gái, có đi với anh không? Anh sẽ chăm sóc .”

Tôi cố nhịn không hắt rượu mặt anh ta, nhàn nhạt bật một chữ: “Cút.”

Anh ta không những không đi, mà tỏ hứng thú hơn.

“Có cá tính, anh thích.”

Anh ta lấy bút , viết một con số tờ giấy, đó đưa tôi.

anh, mỗi tháng anh sẽ đưa từng này.”

“Sao? Anh đoạn tử tuyệt tôn à? Cần tôi một đứa à?”

!” Gã mặc nổi giận, “Không điều! Bỏ lỡ cây đại thụ như tôi rồi, sẽ không tìm ai tốt hơn đâu.”

“Ồ, ai đấy, tự tin quá nhỉ?” Phó Cảnh Xuyên đột nhiên xuất hiện, đứng cạnh tôi.

Tôi bỗng cảm thấy an toàn vô .

Tôi kiêu ngạo nói với gã mặc : “Thấy chưa?”

“Đây là người ‘’ của tôi.” Ý là  “ hầu” tôi.

Nghe vậy, Phó Cảnh Xuyên khựng , đó anh cười nhẹ: “Ừ, anh là của .”

“Phó… Phó tổng, là tôi có mắt như mù, mạo phạm anh và phu nhân, xin anh tha .”

Gã mặc đổ mồ hôi lạnh, anh ta đã đá phải tấm sắt rồi.

Gần đây ai giới , thiếu gia nhà họ Phó đang đuổi vợ.

“Cút đi, tôi không thấy anh ở Bắc Kinh nữa.”

23.

Tại biệt thự của Phó Cảnh Xuyên, phòng tắm bốc hơi nước mù mịt.

Người đàn ông kéo cà vạt xuống, quấn từng vòng cổ tay tôi, hôn các khớp ngón tay của tôi.

Giọng anh trầm khàn, gợi cảm: “Vợ à, không ngoan.”

“Vậy anh sao?” Tôi cố giả đò sợ hãi.

Vừa nãy trên đường về, anh tỏ tình với tôi.

Lần này tôi không tiếp tục khó anh nữa, đồng ý ngay.

Chúng tôi xa nhau đã lâu, tôi bắt đầu nhớ cảm giác ở bên anh rồi.

Phó Cảnh Xuyên cởi từng nút áo sơ mi đen, dùng thân hình gợi cảm quyến rũ tôi.

Tôi không kiềm chế , đưa tay sờ cơ bụng của anh, vừa sờ vừa cảm thán, có vẻ thích hơn kia nữa.

“Vợ à, nợ anh mười tiếng, bồi thường gấp ba tức là ba mươi tiếng.

“Mấy ngày tới chúng ta không khỏi nhà không?”

“Vậy anh có thể mặc không áo lót xem không?” Tôi phấn khích nói.

Mấy ngày tôi xem một bộ phim, đó nam chính mặc không áo lót trông cực kỳ quyến rũ.

Tôi đã xem đi xem video đó mấy ngày nay.

Phó Cảnh Xuyên bế tôi : “, vợ anh mặc gì thì mặc cái đó.

“Mọi thứ đều nghe , nhưng anh có một yêu cầu, cưng à, đừng…”

“Ai nhận thua người đó chó!”

Dù sao tôi không thể thua.

nhiều năm độc thân, cuối tôi tìm người đàn ông đúng gu của mình.

Tôi sống hạnh phúc với anh ấy đến hết đời!

-Hết-

Tùy chỉnh
Danh sách chương