Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1g74MprWoc
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
8.
Bị thích suốt hai kiếp tỏ tình.
Đây là chuyện mà cả hai kiếp đều dám mơ tới.
Tối hôm đó, kích động đến mức lăn qua lăn giường, hưng phấn đến độ ba giờ sáng vẫn chẳng tài nào ngủ nổi.
Thế là một cách “đương nhiên”, sáng hôm ngáp đến rách cả miệng.
Tôi dụi mắt, lờ đờ bám khung cửa, chào chú tài xế đang đợi sẵn cổng để đưa học: “Chú Lý chào buổi sáng… Ờ, Thời Dực cũng… sáng?”
Tôi kịp phản ứng, nửa kinh ngạc nửa nghi ngờ gọi: “Thời Dực?!”
“Chào buổi sáng.”
Người đến mỉm chào , ánh mắt cong cong đầy vẻ tinh nghịch.
Tôi liếc sang chú Lý bên cạnh, ánh mắt đầy nghi hoặc.
Người thầm mến xuất hiện ở cửa nhà từ sáng sớm? Có khi nào vẫn tỉnh ngủ?
“Tiểu thư, thiếu gia Thời việc đưa đón cô học cứ để lo, cần nữa…”
Chú Lý cúi đầu, như đang tố cáo, giọng điệu cung kính … bất mãn.
Tôi sang Thời Dực, ánh mắt đầy dấu hỏi.
Cậu thiếu niên mặt rạng rỡ như ánh nắng, mặt trời chiếu lên tóc khiến cả như phát sáng.
Tôi thấy tiếng lòng của Thời Dực: [Đã mở khóa phiên bản tỉnh ngủ của Dư Dư ~]
…?
Xác nhận , cái câu tâm lý kỳ quặc , đúng là Thời Dực sai .
Cậu vỗ vỗ yên xe lưng: “Lên xe , cô Cố?”
[Không Dư Dư thích xe máy nữa…]
[Nếu thì bản thiếu gia cũng thể nhờ xe nhà Dư Bảo đến trường, như vẫn thể dính lấy Dư Bảo hí hí hí~]
Miệng thì khách sáo, trong lòng tính toán đến nỗi cảm thấy mấy hạt bàn tính của sắp văng mặt đến nơi .
“Tôi còn đặc biệt chuẩn cho một cái mũ bảo hiểm mới nữa.”
Thấy ngơ đáp, Thời Dực liền chủ động đánh động sự chú ý.
Tôi lơ ánh mắt cầu cứu của chú Lý, trong lòng vui như trúng , nhưng vẫn cố giữ vẻ điềm đạm, từ tốn bước đến bên Thời Dực.
Cậu quá cao, hơn mét tám, kiễng chân mới thể ghé sát tai nhỏ: “Thời Dực.”
Thời Dực mặt mày rạng rỡ, đáp cả bằng miệng lẫn tiếng lòng: [Tôi đây.]
“Tôi đây.”
Có lẽ thấy đang nhón chân, còn cúi xuống để dễ hơn.
Tôi : “Đây là một phần trong kế hoạch theo đuổi ?”
“Cũng… hẳn.”
“Chẳng qua là ở bên , là lòng riêng thôi.”
Thời Dực mấy câu ngọt như rót mật mà mắt cũng thèm chớp cái nào, nhưng trong lòng thì bình tĩnh như vẻ ngoài.
“Ừm…”
“Cũng khéo ăn khéo đấy.”
Tôi cố nén sự vui sướng trong lòng, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, làm bộ như miễn cưỡng mà lên yên xe .
Nhìn cái dáng vẻ ngoài lạnh trong nóng của lúc , bỗng thấy bản đúng là phiên bản nữ của Thời Dực.
Từ hôm qua khi tỏ tình, Thời Dực còn như , chẳng còn trưng cái bộ mặt lạnh lùng nữa.
Cậu như biến thành một khác.
Không, là đổi luôn cả phong cách nhân vật.
Từ một đại ca học đường ngông cuồng bá đạo, bỗng hóa thành trai trẻ nắng ấm rạng rỡ mặt .
Lúc , ánh mắt của thiếu niên “thuần khiết” mắt cứ như bật đèn xi-nhan hai bên, từ lúc thấy lên xe là trong lòng bật loop bài “Chúc em may mắn”.
Tôi cố gắng đè nén khóe miệng đang nhếch lên của .
Vẫy tay chào chú Lý, cả một bầu tâm tư của thiếu nữ hóa thành một câu nhẹ nhàng: “Chú Lý, tạm biệt~”
Và , hai kẻ đang chìm đắm trong mật ngọt chỉ để chú Lý đáng thương gió thổi rối tóc giữa sân.
Nếu giờ thể tiếng lòng của chú , thì chắc chắn sẽ là: “Lão gia ơi! Tiểu thư nhà chúng thằng nhóc tóc vàng đầu bốc hỏa lừa gạt !!!”