Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

QUAY LẠI CHƯƠNG 1:

Anh không kiên nhẫn cắt ngang cô:

lại quay lại đón em phải không? Em có biết em đã gây bao phiền phức anh không? Làm anh bị già mắng một trận tơi tả!”

Lúc này Thanh mới biết thì cô ngất xỉu, chiếc điện thoại đang cầm tay đã vô tình gọi đến số khẩn cấp.

Số khẩn cấp cô chính là Cận lão gia, ngày chủ động bảo cô cài đặt như .

nói người nhà ai cũng bận rộn, chỉ có là rảnh rỗi, nên 24/24 có thể nghe điện thoại cô bất cứ lúc nào.

Không ngờ lần này lại vô tình gọi như .

Sau bắt máy không nghe cô trả , liền lập gọi Cận Dịch Chu, biết được anh nửa đường bỏ cô lại, giận đến mức nổi trận lôi đình.

Cận Dịch Chu cúp máy liền lập quay xe lại, đến cả anh cũng không kịp nghe, đầu óc chỉ nghĩ đến Thanh .

Cô tuyệt đối không được xảy chuyện gì, nếu không nội nhất định sẽ đánh chết anh!

Rất nhanh anh đã tìm cô đang nằm bất tỉnh không xa chỗ xe dừng ban nãy.

Anh biết cô có tụt đường huyết, định đưa cô đến viện, nói viện còn cách xa, đường lại tắc, chi bằng đưa về nhà cô rồi gọi bác sĩ riêng đến khám.

Thanh mới được đưa vào khách nhà .

Thanh cũng không ngờ mọi chuyện lại thành như .

“Xin lỗi cậu út, đã làm phiền anh rồi. Em khỏe hơn nhiều rồi, sẽ không làm phiền anh và cô .”

Cô thật lòng xin lỗi anh, cũng thật lòng muốn nhường lại không gian hai người.

Kiếp cô luôn ghen , vì hai người họ cãi nhau không biết bao nhiêu lần, anh cũng thường mắng cô là không hiểu chuyện.

bây giờ cô đã hiểu chuyện rồi, mà anh lại càng giận hơn.

“Đến nước này rồi, mà em vẫn còn tâm trí lo người khác ?”

Thanh rất muốn lập rời , cô lại không muốn cãi nhau anh, đành nghe tiếp tục nằm nghỉ.

6

ơn cậu út.”

Cô nhẹ giọng nói ơn anh.

Ánh mắt lạnh lẽo Cận Dịch Chu dừng lại trên khuôn mặt cô, luôn cô dường như đã không còn giống như .

kia cô rất thích quấn lấy anh, cứ gặp anh là líu ríu không ngừng, nếu gặp phải tình huống như hôm nay thì chắc chắn đã sụt sùi tủi thân kể lể anh rồi.

Hơn , cô cũng đã lâu lắm rồi không gọi anh là “cậu út” , không biết từ nào cô bắt đầu gọi thẳng tên anh.

Bên ngoài sấm chớp ầm ầm, mưa lớn vẫn đang trút xuống.

Cô ngoan ngoãn nằm truyền hết bình dinh dưỡng dưới sự giám sát Cận Dịch Chu.

“Em…”

Anh vừa định hỏi cô dạo này , tại lại trở nên ngoan ngoãn như , thì đúng lúc đó bên bên vang lên tiếng hét thất thanh.

Cận Dịch Chu sắc mặt nghiêm trọng, theo phản xạ lập lao ngoài.

“Chắc Tiểu bị tiếng sấm làm thức giấc, trầm lại tái phát rồi, tôi phải trấn cô ấy.”

Thanh lặng lẽ gật đầu, hai hàng nước mắt rơi xuống.

Cô biết rõ lòng anh không có cô, anh buông tay rời , trái tim cô vẫn không kìm được mà chua xót.

rất nhanh sau đó, một bàn tay lớn lại đặt lên đỉnh đầu cô.

“Ngoan, anh rồi về ngay, em ngủ , lát anh đưa em về nhà.”

Cận Dịch Chu cũng không hiểu tại vừa bước khỏi cửa lại vô thức quay trở lại, lòng anh như có giác bất , cứ như Thanh bây giờ có thể biến mất bất cứ lúc nào.

Anh lại lao vào bên cạnh, bế – đang đau đớn phát – xuống căn toàn dưới tầng hầm.

Kiếp , cũng thường xuyên phát như , rồi Cận Dịch Chu sẽ ở lại cô ta cái gọi là toàn đó, mấy ngày mấy đêm không rời, đến cô ta hồi phục mới thôi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương