Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Đó là khu chung cư hơi cũ . Cầu thang của nó chật hẹp, tối tăm.
Thám tử tư phụ trách dẫn đường cho tôi dừng trước cánh nhỏ. Tôi nói với vẻ bình tĩnh: “ phá khóa được không? Nếu được tôi trả thêm mười ngàn tệ, sau xong , cô ta cảnh sát tôi chịu hết mọi trách nhiệm.”
Chỉ trong chốc lát, được mở . Tôi đẩy , sổ của căn phòng khách nhỏ nhắn bị khóa chặt, rèm cũng bị kéo kín , không gian tối như mực.
Khoảnh khắc bước , dường như tôi thấy bóng đang di chuyển trên ghế sofa. Tôi muốn gọi nhóc , nhưng hình như cổ họng lưỡi lúc này không còn nghe theo sự điều khiển của tôi nữa. Tôi phải cố gắng lắm mới thốt được chút âm thanh: “Ngôn Ngôn.”
Bóng trên ghế sofa động đậy.
Tôi gần, cố thốt tiếng: “ phải Ngôn Ngôn không?”
Bóng đó không động đậy nữa.
“Hu.” Giây tiếp theo, tiếng khóc bỗng vang .
Tôi còn chưa kịp đến gần, Tô Tiểu Ngôn đã ngã ghế sofa xuống, khóc giãy giụa. Bé cố gắng đứng dậy, đôi mắt chằm chằm nhìn tôi.
“Hu… Ninh Ninh… Ninh Ninh…”
Tôi vội vàng lao tới, ôm chặt lấy cậu bé, rơi lệ không ngừng hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé: “Ngôn Ngôn đừng khóc, bé đừng sợ, Ninh Ninh tìm thấy . Ninh Ninh ở đây mà.”
Sau tìm thấy Tô Tiểu Ngôn, tôi đã thu thập những bức ảnh chụp cậu bé lúc mới đến bên tôi các cáo khám sức khỏe liên quan. Tô Thừa cảnh sát về Minh Duyệt ngược đãi ruột.
Trong thời gian Minh Duyệt bị thẩm vấn, Tô Thừa đã đệ đơn kiện yêu cầu quyền nuôi tòa án. những bức ảnh cáo khám sức khỏe trước đó làm bằng chứng về Minh Duyệt ngược đãi Tô Tiểu Ngôn không ngoài dự đoán, quyền nuôi dưỡng Tô Tiểu Ngôn đã thuộc về chúng tôi.
Lúc Hệ thống trở , tôi đang đặt ba viên kẹo sữa chiếc túi áo nhỏ nhắn của Tô Tiểu Ngôn.
“Ký , tôi đã trở !”
Tôi hơi sững sờ, hỏi Hệ thống trong đầu trong sự bình tĩnh: “Điều tra thế nào ?”
“Tôi đã điều tra rõ ràng , Ký cô hoàn toàn không ngược đãi ngược. Nguyên nhân chính khiến ngược mắc ung thư dạ là do bận rộn công mà thường xuyên quên .”
Nghe đến đây, tôi hít sâu, quyết định hôm nay để Tô Tiểu Ngôn hình thành thói quen uống đàng hoàng, đúng giờ.
“Nhưng mà…” Hệ thống đột nhiên ấp a ấp úng.
“Nhưng mà gì?”
“Nhưng sau này ngược thích làm thiện, dốc phần lớn tài sản nghiên cứu y khoa đều là vì Ký đó.”
Tôi sững sờ tại chỗ.
“Ký đã qua đời vì ung thư dạ giai đoạn cuối ngược mười sáu tuổi. ngược vẫn luôn nhớ về Ký , trước cậu ấy được chẩn đoán mắc ung thư dạ cậu ấy đã thành lập đầu tư vài công ty sinh học . Đến năm thứ ba tính cậu ấy qua đời, công ty sinh học do cậu ấy thành lập đã nghiên cứu loại thuốc đặc trị ung thư dạ giai đoạn cuối.”
“Ninh Ninh biến thành người gỗ .” Tô Tiểu Ngôn đặt bàn tay nhỏ ấm áp mặt tôi.
“Cảm ơn Hệ thống.”
Tôi hoàn hồn, hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé: “Nếu Ngôn Ngôn đói thể kẹo bánh quy nhỏ, không được động cứt của Tiểu Hắc nữa.”
Tôi vỗ vỗ cái túi nhỏ đựng kẹo sữa của cậu bé: “Sau này, mỗi ngày Ninh Ninh đều để đồ ngon túi của Ngôn Ngôn, không để Ngôn Ngôn phải đói bụng nữa đâu.”
Đôi mắt tròn xoe, láy của càng lúc càng sáng lấp lánh. Tôi không nhịn được mà hôn thêm mấy cái nắm tay nhỏ của cậu bé ngoài đi dạo: “Nhưng mà không được nhiều đồ vặt quá, vẫn phải cơm tử tế mới thể nhanh cao lớn được nhé.”
“Nhanh cao lớn…”