Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
khi bế nhóc con về của bà bé, tôi vẫn cảm có chút bất an.
“Hệ thống, đây mọi người là tôi ngược đãi Tô Tiểu Ngôn khi bé nhỏ, vậy điều này có nghĩa là này bé không ruột bé đi sao?”
thật, tôi cảm tôi và nhóc con cũng khá có duyên với nhau. Minh Duyệt mắng nhóc con là “đồ vô ơn” khi đi, vậy nếu nhóc con cô ta đi thì chắc cô ta cũng chẳng chăm sóc bé tử tế đâu. Huống chi cô ta có án nhốt nhóc con một trong , bé đói trong suốt thời gian dài gần ba ngày nữa chứ.
“Chắc là vậy.” Hệ thống cũng không chắc chắn nữa. Nó đến đây rồi thì phát hiện tình hình của tôi và nhóc con không hề giống với những gì nó điều được. Tôi không phải là kế độc ác, nhóc con cũng không phải là đứa bé đáng thương tôi bắt nạt, ngược , bé chơi cứt chó hằng ngày.
Hệ thống im lặng rất lâu.
Tôi lấy điện thoại nhắn Tô Thừa, bảo anh ta tan ca thì về thẳng của ba anh ta.
Hệ thống đột nhiên lên tiếng: “Ký chủ, tôi rời đi một thời gian.”
Tôi ngây người trong chốc lát: “Đi đâu?”
Hệ thống: “Thông tôi thu thập được có sai sót, tôi cần trở về điều một lượt, chỉnh sửa thông sai.”
“Được.” Tôi thẳng thừng đồng ý.
Thông Hệ thống được biết là không đúng, nó đây thì có tác dụng giám sát xem nhóc con có lén giấu cứt chó hay không thôi. Giờ có , bà và cô Tô Dao của nhóc con. Nhiều người trông chừng nhóc con như vậy, Hệ thống rời đi cũng đúng lúc.
Nhận được nhắn của tôi, Tô Thừa vừa tan làm là lập tức về thẳng của ba anh ta. Tôi thẳng tay kéo anh ta vào phòng, với anh ta: “Hôm nay, bạn gái cũ của anh Tô Tiểu Ngôn đi.”
rồi, tôi nhìn Tô Thừa. Giữa tôi với nhóc con không có quan hệ huyết thống, bé cũng mới bốn tuổi, người có thể quyết định bé đâu chủ yếu là ba bé.
Trên mặt Tô Thừa không có biểu cảm gì: “ đây, Ngôn Ngôn vẫn luôn do cô ta nuôi dưỡng.”
Giọng anh ta hơi khàn: “Hai tháng , cô ta đi gặp gia đình của bạn trai cô ta bàn về chuyện kết hôn.”
Tôi nhíu mày, đợi Tô Thừa tiếp.
Hơi thở của Tô Thừa hơi nặng nề: “Đối phương không biết đến sự tồn tại của Ngôn Ngôn. đêm kết hôn, anh ta Ngôn Ngôn, không chấp nhận Ngôn Ngôn, cũng giận chuyện Minh Duyệt lừa dối , thế là hủy hôn và chia tay cô ta.”
Lòng tôi lạnh đi. Tôi hiểu ý đồ của Minh Duyệt, cổ họng đột nhiên ngứa ngáy, khó chịu vô cùng: “Cô ta đổ hết mọi chuyện lên đầu Tô Tiểu Ngôn, cố tình nhốt Tô Tiểu Ngôn một trong phải không?”
Vừa nghĩ đến chuyện nhóc con bé tí như vậy nhốt , một bé trong với Tiểu Hắc, thiếu ăn thiếu uống, khóc đến mức khản cả giọng cũng không có ai đáp lời, đói đến mức cuối cùng phải đi ăn cứt chó, lửa giận trong lòng tôi bỗng nhiên bùng lên. Tôi nắm chặt nắm đấm: “Tại sao giờ cô ta Tô Tiểu Ngôn đi nữa?”
Ánh mắt Tô Thừa lạnh đi: “Cô ta rằng có thể giao quyền nuôi dưỡng Ngôn Ngôn anh, nhưng phải trả cô ta một triệu tệ.”
Tôi nhíu mày, nghĩ Minh Duyệt phát điên, không mấy tâm đến yêu cầu này của cô ta: “Cô ta không thích hợp nuôi dưỡng Tô Tiểu Ngôn nữa.”
Giờ quyền nuôi dưỡng vẫn thuộc về Minh Duyệt, nhưng giành thì chắc không khó.
Tô Thừa gật đầu: “Anh sẽ xử lý.”
“Tiểu Ninh, Ngôn Ngôn mất tích rồi.” của nhóc con hoảng hốt chạy vào.
Tôi giật , xông tới, túm lấy ba Tô: “Ba, Ngôn Ngôn mất tích đâu ạ?”
Tay và giọng của cụ đều run rẩy: “Ba dắt Ngôn Ngôn đi mua kem, trên đường về thì có người đang đánh cờ, thế là ba kéo Ngôn Ngôn xem. Ba không nhớ là buông tay Ngôn Ngôn lúc nào…”
Tôi dặn Tô Dao báo cảnh sát, đồng thời, tôi cũng lập tức chạy xuống lầu, tìm ban quản lý.
Khi đến, tôi khu chung cư này có lắp đặt camera giám sát. Nghe là có trẻ con mất tích, ban quản lý nhanh chóng tôi và Tô Dao đến phòng giám sát. Thanh tiến độ không ngừng rút ngắn . Trên màn hình, khi rời khỏi tay thì nhóc con thì không chạy lung tung, ngồi xổm xuống đất, chơi cát. Nhưng không lâu , Minh Duyệt xuất hiện gần đó với chú chó con có bộ lông màu đen…
“Minh Duyệt!” Tô Dao tức giận.
Hàm răng siết chặt buông lỏng, tôi tối sầm mắt mày, suýt thì ngất đi. May nhóc Minh Duyệt đi. Đợi nhóc con về rồi, tôi sẽ đánh cậu bé một trận trò, dạy cậu bé biết rằng không được đi với ai khác ngoại trừ tôi, Tô Thừa, Tô Dao và bà .
Khi cảnh sát đến nghe chúng tôi rằng nhóc con ruột đi thì bảo đây là chuyện gia đình, có thể do hai bên chúng tôi tự thương lượng với nhau. Không kịp đợi Tô Thừa về bàn bạc, tôi gọi điện liên hệ với mấy thám tử tư tôi từng thuê làm việc đây, nhờ điều địa hiện tại của Minh Duyệt.
Ngày đầu tiên, Tô Thừa không liên lạc được với Minh Duyệt, không có tức gì về nhóc con.
Ngày thứ hai, Minh Duyệt gửi số tài khoản, yêu cầu chuyển ba triệu tệ vào thẻ của cô ta.
“Đúng là thả cửa hét giá.” Tôi nhịn hồi lâu mới không tức đến mức ngã quỵ.
phòng trường hợp bất trắc, tôi và Tô Thừa vẫn cứ theo yêu cầu của cô ta đi gom . khi kết hôn, Tô Thừa không giấu tôi, tôi biết rõ gia đình không có nhiều mặt, số kiếm được đây đều được đem đi đầu tư vào bất động sản hoặc những thứ tương tự rồi.
Tôi rút phần lớn tiết kiệm của , hơn sáu mươi vạn tệ. Tôi cũng mượn của hàng một phần, khi bận rộn hai tiếng đồng hồ, tôi và Tô Thừa mới gom đủ hai trăm năm mươi bảy vạn tệ.
Tôi cắn môi: “ với cô ta là chúng ta đang gom , bảo cô ta gửi một đoạn video quay Ngôn Ngôn của hiện tại .”
khi nhắn được gửi đi, Minh Duyệt không trả lời. Tô Thừa đi liên hệ với môi giới, bàn với về việc căn nào dưới tên anh ta có thể bán nhanh nhất. Tôi ngồi trong phòng khách, cảm đầu đau đến mức nổ tung. Ước gì Hệ thống đây thì tốt rồi, nó có thể định vị được vị trí hiện tại của nhóc con. Minh Duyệt có nhóc con ăn uống gì không? Cô ta có nhốt nhóc con một trong phòng nữa không, có bật đèn cậu bé không? Lần . nhóc con có Tiểu Hắc bầu bạn với bé, lần này, không có Tiểu Hắc thì cậu bé sợ đến mức nào chứ?
Chợt, tiếng điện thoại rung khiến tôi hoàn hồn. Là một trong những thám tử tư tôi ủy thác việc điều địa của Minh Duyệt.
“Cô Lâm, chúng tôi địa gần đây của Minh Duyệt…”