Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 1

Thuê nhà ba năm hạn, chủ nhà liên tục tăng giá, tôi quyết định không gia hạn hợp đồng nữa.

Tôi thuê vệ sinh chuyên nghiệp dọn dẹp sạch sẽ từ trong ra ngoài, đồ đạc – nội thất – thiết bị điện – không hư hỏng chút nào.

Tôi bà chủ nhà này sẽ tìm cớ không trả cọc, nhưng không ngờ bà ta lại mở miệng đòi thẳng thừng cách trắng trợn.

“Cái bàn ăn này của tôi là hàng cao cấp, tôi mua hết 50.000 tệ, cô không lau sạch được, phải đền tôi 50.000.”

“Còn cái đèn phòng khách kia, bụi đóng nhiều , gái lứa không biết giữ gìn vệ sinh ? Trừ 3.000 cọc!”

“Trên tường còn dán móc treo đồ, phá hoại tường nhà tôi, trừ 4.000!”

“Cái nệm giường này nữa, hừ, bọn livestream tụi cô, ai biết dẫn bao nhiêu đàn ông về nhà? Cái này không xài lại được đâu, trừ 30.000!”

“Còn cái nhà vệ sinh, tại sao vẫn còn vài sợi tóc? Cô để thuê sau thấy thì sao dám ? Phí vệ sinh thêm 1.000!”

Bà ta vừa bấm máy tính vừa lật sổ, cuối cùng chìa ra trước mặt tôi:

“Cô ba năm, tôi tính giá hữu nghị cho cô , mấy cái khác tôi không tính, cô đưa tôi 100.000, coi xong chuyện.”

“Nếu không, tôi sẽ mạng bóc phốt cô, cho cô rớt follow!”

Tôi nhìn vào thiết bị hiển thị số 50.000 đang xem livestream, lại ngước , gương mặt nở nụ cười.

“Chị , để em suy , trả lời chị sau nhé.”

1

?”

Na, bà chủ nhà, kéo dài giọng đầy mỉa mai, ngón đeo móng giả lạch cạch gõ điện thoại, lại bấm ra số mới.

“Được thôi, cho cô suy . Nhưng dạo này đang là mùa cao điểm thuê nhà, cô tôi chậm trễ cho thuê lại, thiệt hại đó phải tính.”

“Xét tình cảm ba năm quen biết, tôi ưu đãi chút cho cô, tính nhẹ thôi, năm tệ.”

sau cô kỹ thì chuyển thẳng cho tôi trăm linh năm tệ. Không thì đừng trách chị đây bóc phốt cô mạng đấy!”

Nụ cười trên mặt tôi lập tức cứng đờ.

“Chị , mấy thứ chị tự ý tính thêm thì tôi tạm không nói, nhưng nhà này tháng thuê mười lăm , tôi chỉ trễ chị đòi tôi năm ? Tính kiểu gì ra số đó ?”

Na hừ lạnh, bàn đập mạnh bàn vang “bốp bốp”.

“Tính bậy? Nhà tôi nguyên vẹn đẹp đẽ bị cô ba năm bẩn nát hết, tôi không thu sửa chữa là phúc phần cho cô đấy!”

Bà ta đúng kiểu trợn mắt nói dối không chớp.

Tôi mở điện thoại, lôi ra mấy bức ảnh mới bắt thuê nhà.

“Chị , chị giao nhà cho tôi là thế này đấy nhé, chẳng cái gì tử tế ra hồn. Nhiều đồ đạc là tôi tự mua thêm, chút chút sửa sang lại, không gọi là cải tạo lớn thì là thay da đổi thịt .”

“Chỉ riêng phần nội thất tôi mấy vạn, tôi chưa yêu cầu chị hoàn trả, còn tự thuê dọn dẹp . Chị đừng vu khống trắng trợn!”

Na cười khẩy, hất mạnh rơi điện thoại của tôi xuống.

“Ai bảo cô tự ý bỏ ra sửa? Tôi cho phép ?”

“Biết đâu thuê sau lại không thích phong cách của cô thì sao? Không muốn mất công, thì cứ tiếp tục thuê đi!”

“Còn nếu không thuê nữa, thì dọn nhà lại cho tôi y chang ban !”

đây tôi hiểu rõ : cái màn hét giá này không đơn giản là để khó dễ, là đang ép tôi tiếp tục thuê.

ba năm bắt tôi trả nhà về nguyên trạng, đúng là chưa thấy nào vô .

Bà ta lại không nhỉ? Căn nhà này tôi nhận về thì đúng chuẩn “sơ sài thô kệch”.

Tôi chọn đây là vì ánh sáng tốt, diện tích rộng, cộng thêm bà ta đó bày ra bộ dạng khổ sở, than thở trong nhà túng thiếu, muốn cho thuê gấp.

Hồi tôi bắt sửa nhà, bà ta còn câu “Tiểu Hạ em gái ”, giọng điệu thì thân thiết mức tôi tưởng mình gặp được chủ nhà tốt.

Ba năm trời chưa trễ nhà dù chỉ , kể cả khó khăn nhất, tôi còn phải vay mượn để đóng đúng hẹn.

Mỗi dịp lễ Tết tôi đều quà gửi bà ta, thậm chí vài món quà do nhãn hàng tặng tôi còn san sẻ cho bà ta dùng.

Tôi vốn , không nói thân thiết thì ít ra là bạn bè.

Không ngờ khi sắp hết hạn hợp đồng, Na lật mặt còn nhanh hơn lật sách.

Ban là liên tục tăng thuê suốt ba tháng liền, từ mười mười lăm tháng.

Tùy chỉnh
Danh sách chương