Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fYNUXiHw8
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
10
Tôi cứ ngây ở cửa trong lòng dâng lên một cảm giác lạ kỳ… như thể thời gian đột nhiên trùng khít quá khứ
“Anh Mân Khúc uống tách cà phê cho tỉnh táo nhé”
Giọng dịu dàng mềm mại của Tiêu Chu Chu vang lên phía lập tức khiến mạch hồi ức trong đầu vỡ vụn như thủy tinh rơi xuống đất
Tôi bước lên xuống đối diện Phong Mân
Ánh mắt lướt qua Tiêu Chu Chu – đang cạnh
Phong Mân dường như nhận điều gì đó khẽ phất tay
“Ra ngoài ”
“Anh Mân em là thư ký nên ở ghi biên ”
Tiêu Chu Chu cất giọng hết sức công suýt nhịn
Thư ký cái gì chứ Nhìn nào cũng giống… tổng giám đốc phu nhân hơn
Chưa kịp để miệng Phong Mân đã nhíu mày giọng lạnh phần
“Tôi đã Trong công gọi là ‘Tổng giám đốc’”
“Ra ngoài chẳng gì cần ghi ”
Tiêu Chu Chu lập tức biến sắc ánh mắt lộ rõ sự tủi và cam lòng liếc một cái đầy oán trách miễn cưỡng rời
Tôi vòng vo nữa vấn đề
“Giám đốc Phong về hợp tác …”
“Vì qua em đến Em biết qua đã chờ em ngày ”
Phong Mân đột ngột cắt ngang lời
Tôi sực nhớ đến đã gửi … chặn thể gửi
“Tôi đã cho là thể đảm nhận công đó nữa đã chặn ”
“Không thể nào…”
Anh vội cầm điện thoại lên như chứng minh thấy gì đó màn liền khựng lặng lẽ đặt xuống
Tôi liếc thấy qua ánh sáng phản chiếu màn —là một bức ảnh chụp một đôi nam nữ đang ôm
rõ mặt dùng đầu ngón chân cũng đoán trong ảnh là ai
Tôi bỗng thấy chua chát
Ngày năn nỉ tháng trời mới chịu để ảnh làm nền điện thoại
Còn giờ…
Chắc lúc chia tay Phong Mân đã nhẹ nhõm lắm khi cuối cùng cớ để xóa khỏi đời
“Sao gọi điện cho ”
Giọng Phong Mân kéo trở thực tại
“Tôi đã xóa số Hơn nữa ai biết đổi máy ”
Phong Mân mím môi ánh mắt sâu thẳm lạnh buốt
Mỗi khi tức giận luôn như — im lặng ánh đủ khiến khác nghẹt thở
Tôi biết giờ thể nhắc đến chuyện hợp tác sợ rằng lập tức chối để chút cơ hội nào
Tôi đang định tìm lý do để rút lui
ngờ :
“ kế hoạch làm khá Tôi sắp xếp tiếp nhận và theo sát dự án”
Ngay lúc xoay rời buông một câu châm chọc như tạt nước lạnh mặt:
“Không ngờ đấy cũng lĩnh thật Làm tới chức phó tổng giám đốc công chồng cơ mà thì bảo chê ít một trăm triệu một năm”
11
Tôi gom hết bộ sức lực trong mới thể kiềm chế tát cho hai cái thật kêu cái gương mặt trai đó
Ra nước ngoài một chuyến Phong Mân học ít trò “ một đằng nghĩ một nẻo” nhỉ
Nghĩ đến dự án nếu thành suôn sẻ công thể thu về lợi nhuận lên đến hàng chục tỷ tâm trạng cũng dễ chịu hơn đôi chút
ngày…
Đinh
Âm thanh thông báo bạn quen thuộc vang lên
là Phong Mân:
“Là Phong Mân Sao em chặn tài khoản cũ của ”
Tôi sững
Cũng may cái rác nick ảo vớ vẩn như
Do dự mất một phút cuối cùng vẫn đồng ý bạn
giờ cũng đang hợp tác công
Tôi nghĩ ít nhất điều gì đó
suốt ba ngày trôi qua ngoài đúng cái lúc bạn thì… còn gì nữa
Tôi khẽ giễu chính
Rốt là đang trông đợi điều gì chứ
Mọi thứ dần trở bình thường
Tôi cũng đang dần học cách điều chỉnh để ảnh hưởng bởi bất kỳ cảm xúc nào liên quan đến Phong Mân nữa
đêm đó…
Tôi ngờ nhận một gọi—bảo đến đồn cảnh sát bảo lãnh Phong Mân
Trên màn hiển thị là một số điện thoại quen thuộc
Tôi chỉ cần liếc qua đã biết đó chính là số mà Phong Mân từng dùng suốt bao năm qua
12
Tôi đến đồn cảnh sát mới biết chuyện
Hóa Phong Mân đã đánh bầm dập phòng kỹ thuật công ngay trong một hội sở cao cấp
Vốn đã đầu hói mặt mỡ giờ chẳng khác gì… đầu heo phiên đặc biệt
Vừa thấy bước Phong Mân lập tức chỉ tay mặt tên phòng mắng xối xả mặt :
“Khúc Tiểu Du mắt em chó gặm Chọn loại rác rưởi như làm chồng cũng nuốt trôi Không hôn tính giữ đón Tết Thanh Minh ”
“Em biết gã nuôi gái khắp nơi Em biết lưng gì về em Hắn bảo em là bà già mặt nhăn nheo đã phát ngán là chỉ mong em chết quách cho nhẹ đầu”
Tôi chỉ nhướng mày kịp lên tiếng
Tên phòng mặt mũi sưng tím nước mắt nước mũi tèm lem cố rướn gần ú ớ phân trần:
“Thiếu thiếu… tiểu thư… … bao giờ lời… bậy bạ đó… … vu oan ”
Tạm dịch: “ chủ thề từng lời đó vu oan giá họa đấy”
Phong Mân xong mặt lập tức đen sì tay xắn tay áo:
“Còn dám cãi”
Nói xong chuẩn lao lên đấm hiệp nữa
Tôi vội vàng ngăn Phong Mân khi lao cú nữa
Anh gằn giọng lệnh đầy tức giận:
“ hôn Em hôn ngay lập tức”
“Lồng… lồng ngựa hồn ”
Tên phòng mặt mũi bầm dập méo miệng hiểu gì trợn mắt ngơ ngác
Tôi phẩy tay hiệu bảo im lặng
Quay sang Phong Mân dở dở lắc đầu :
“Tôi thể hôn ”
Câu đó như chọc trúng dây thần kinh của Phong Mân
Anh như con thú chọc giận ánh mắt sắc bén nén từng qua kẽ răng:
“Tại ”
Tôi còn kịp lên tiếng…
Thì một giọng gào thét cửa vang lên:
“Trời ơi chồng ơi Là ai đánh nông nỗi trời”
Một phụ nữ hơn bốn mươi … gần như gấp đôi lao tới ôm lấy gã phòng ròng như diễn kịch sân khấu cải lương
Phong Mân
Anh chỉ gã phòng thể nổi:
“Hắn… còn dám phạm tội… hôn trái pháp luật”
phòng lặng ngắt như tờ
Tôi chỉ thấy tất ánh mắt trong đồn cảnh sát đồng loạt đổ dồn về phía chúng
Người phụ nữ tròn vo sang Phong Mân chỉ tay quát ầm:
“Anh bậy bạ gì đó Ai hôn trái luật chứ coi chừng kiện tội vu khống giờ”
Tên phòng cũng gào lên trong mơ hồ:
“ chủ rốt là… Phong tổng đang hiểu nhầm chuyện gì ”
“ chủ”
Phong Mân cuối cùng cũng hiểu… và cứng đờ
Ánh mắt đột ngột xoáy về phía sâu đáy:
“Khúc Tiểu Du rốt chuyện là ”
13
Biết là giấu nổi nữa chuyển chủ đề bảo lãnh chuyện
Khi về đến cổng biệt thự Phong Mân kéo tay kiên quyết yêu cầu giải thích rõ ràng
Tôi còn cách nào khác chỉ thể thở dài :
“Xin đây đã lừa Người đó là ba của Bảo Bảo Tôi cũng từng hôn”
Phong Mân sững
Dường như nghĩ tới điều gì đó sắc mặt đột nhiên thay đổi ánh mắt đầy đau đớn :
“Khúc Tiểu Du rốt em làm hả Em đã sa ngã đến mức làm thứ ba sinh con riêng cho Đứa bé đó… là con của lão già ở buổi tiệc ”
Vừa còn lo đoán trúng gì đó giờ thì chỉ thể tự giễu
Thì … trong mắt Phong Mân tệ bạc đến mức
vẫn giữ cho chút tự trọng cuối cùng
Tôi mắt bình tĩnh đáp:
“Không Ba của Bảo Bảo mất trong một tai nạn khi đang mang thai Chúng kịp hôn”
Còn trong lòng … Phong Mân đã chết cái ngày chọn nước ngoài để và con vì một tên Tiêu Chu Chu
Thật nực
Trước đã từng ngốc nghếch đến mức mơ mộng
Nghe xong Phong Mân im lặng hồi lâu
Anh khẽ mấp máy môi như điều gì chỉ buông một câu:
“Em về nghỉ ”
14
Tôi thấy may mắn vì những ngày đó công bận rộn
Ít nhất là cho thời gian để suy nghĩ quá nhiều
Phong Mân cũng còn đến làm phiền nữa
Không đúng hơn là… chỉ xuất hiện mặt
thỉnh thoảng vẫn gửi vài ngắn ngủi
“Chiều nay thể mưa Nhớ để một cây trong xe”
“Thời tiết giao mùa Sáng tối chênh lệch nhiệt độ nên mang áo khoác”
“Quán lẩu em thích nhất hồi đại học mở chi nhánh gần công em Địa chỉ đây”
“Sao dạo thức khuya hoài Ngủ sớm Em chẳng từng bảo sợ da ”
Mỗi khi những dòng đó vô thức nhớ đến thời còn đại học
Khi bận đến Phong Mân cũng luôn coi như một đứa trẻ cần nhắc nhở từng từng tí
Tôi biết vì giờ làm những điều
Và cũng cho phép một nữa ảo tưởng
Tôi đã quyết định tới đến công Phong Mân hết mọi chuyện cho rõ ràng
kịp giữ vững lòng hai ngày…
Tôi chính làm cho thất vọng
Tôi phát hiện — chẳng một mẹ như tưởng
Hai nay con trai luôn gì đó ngập ngừng cứ như điều gì cất trong lòng
Cho đến nay khi đến đón con ở cổng trường mẫu giáo…
Tôi thấy Phong Mân đang xổm mặt Bảo Bảo thì thầm điều gì đó thằng bé
Khoảnh khắc mặt tái nhợt
Cảm giác tim như nhảy vọt khỏi lồng ngực
Phong Mân…
Những hành động kỳ lạ gần đây của là vì đã phát hiện sự thật về đứa trẻ
Anh làm tất những chuyện đó… là để bù đắp là đang ý định giành quyền nuôi con
“Bảo Bảo”
Tôi kiềm chế mà bật thốt lên giọng đầy hoảng hốt
Tôi lập tức chạy vội đến
Vừa thấy ánh mắt Phong Mân lập tức co rút
Anh nhanh chóng cúi xuống thì thầm gì đó tai Bảo Bảo đó bỏ ngay lập tức
Tôi còn tâm trí để bận tâm đến nữa chỉ biết cúi xuống nắm lấy vai con trai
Cố gắng giữ bình tĩnh hỏi:
“Bảo Bảo chú ở đây Vừa chú gì con ”
Con trai vốn ngoan
Thấy sắc mặt tái ngược còn lo lắng hỏi:
“Mami mẹ khỏe ạ Mặt mẹ trắng quá”
Tôi lắc đầu siết chặt tâm trạng rối bời hỏi :
“Chú tìm con làm gì”
Bảo Bảo bắt đầu lộ vẻ bối rối nhíu đôi lông mày nhỏ môi mím chặt ánh mắt quanh một cách lảng tránh
Tim như bóp chặt
Bảo Bảo chỉ như … khi dối
Y hệt như Phong Mân ngày xưa
Tôi hít sâu một tự nhủ bình tĩnh
Nếu thằng bé thì … đích hỏi Phong Mân