Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5L1RiGRsY8

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

Tôi sẽ không bao giờ quên lần đầu tôi cố gắng tìm hiểu sở thích của anh, tập cưỡi ngựa — một bộ môn tôi chưa từng dám thử.

Kết quả, một cuộc gọi từ Hứa Tĩnh Uyển khiến anh không quay đầu lại, bỏ mặc tôi giữa vùng ngoại ô.

Ca phẫu thuật toàn thân đầu tiên trong đời, tôi muốn anh lấy thân phận người nhà ký giấy, nhưng gọi thế nào cũng không liên lạc được.

Sau mới biết, anh đang đi dự tiệc cùng mẹ con cô ta ở trường mẫu giáo.

“Yêu anh? Anh xứng sao?!”

Tôi sẽ không bao giờ yêu một người từng tổn thương tôi.

Tình yêu không thể cảm nhận được, mãi mãi không phải là yêu.

Hôm đó, Chu Lân đứng bất động dưới lầu đến tận đêm khuya.

Tôi nhận được một tin nhắn nặc danh:

“Xin lỗi.”

Tôi không biểu lộ cảm xúc gì, thẳng tay chặn luôn số của Chu Lân.

Quay người lại, tôi ôm lấy eo Trần Tác từ phía sau, nũng nịu làm nũng:

“Ngày mai tụi mình đi thử váy cưới nha?”

Tiếng cười khàn khàn của anh xuyên qua da thịt vang lên dịu dàng, anh đáp:

“Ừ, được.”

13.

Tôi không ngờ lại gặp Hứa Tĩnh Uyển và vị hôn phu cũ của cô ta bên ngoài tiệm váy cưới — không đúng, đời này phải gọi là “người từng đính hôn”.

Vị hôn phu cũ của cô ta to lớn, khuôn mặt dữ dằn, là một tên phú hộ mới nổi nổi tiếng.

Ở kiếp trước, hắn và Hứa Tĩnh Uyển kết hôn chưa được mấy năm thì phá sản, sau đó lại đổ đốn nghiện cờ bạc, suốt ngày vòi tiền Hứa Tĩnh Uyển, không cho thì đánh đập.

Hai người họ đứng cách tôi một đoạn nên không nghe rõ nói gì, nhưng nhìn biểu cảm thì rõ ràng đang cãi nhau.

Tên kia tức giận bỏ đi trước, Hứa Tĩnh Uyển đứng lại, mặt mày xanh mét, vừa ngẩng đầu thì ánh mắt đã chạm ngay vào tôi.

Cô ta đứng sững như hóa đá, lộ ra biểu cảm lúng túng như thể bí mật vừa bị phát hiện.

Trần Tác thấy cô ta, khẽ hỏi tôi:

“Em quen à?”

Tôi lắc đầu:

“Không quen.”

Khi tôi đang thử bộ váy cưới thứ hai thì Hứa Tĩnh Uyển bước vào tiệm.

Khuôn mặt cô ta đã trở lại bình thản, vẫn là vẻ kênh kiệu như xưa.

Vừa thấy tôi mặc váy cưới bước ra, cô ta khẽ cười lạnh một tiếng:

“Thì ra cô Lục thật sự kết hôn rồi à? Nhìn A Lân để ý như vậy, tôi còn tưởng cô cố tình chọc tức anh ấy đấy.”

“Đã lấy chồng rồi thì về nhà mà làm vợ hiền dạy con đi, đừng đi gây rối lung tung nữa.”

Lời vừa dứt, cả tiệm váy cưới đổ dồn ánh mắt đầy tò mò về phía tôi.

Tôi nghĩ một lúc, thấy câu này có lẽ nên để dành cho chính cô ta kiếp trước mới đúng.

Thấy tôi chẳng có phản ứng gì, Hứa Tĩnh Uyển bắt đầu sốt ruột.

“A Lân hôm qua không về nhà, có phải đến tìm cô không?”

Thì ra là muốn hỏi chuyện này.

Tôi còn chưa kịp lên tiếng thì một bóng người đã chắn trước mặt tôi — Trần Tác.

“Anh ta không về thì đi mà hỏi anh ta, đến tìm vợ tôi làm gì? Hôm qua cô ấy ở bên tôi cả ngày.

Còn nữa, chuyện chăm lo gia đình là phần của tôi.

Cảm ơn lời chúc, tôi nhất định sẽ sớm sinh con cho cô ấy.”

Tôi nhéo nhẹ vào eo Trần Tác từ phía sau:

“Em thích con gái cơ.”

Trần Tác nghiêm túc sửa lời ngay:

“Vậy thì sớm sinh con gái cho cô ấy.”

Hứa Tĩnh Uyển nhìn hai chúng tôi như đang nhìn hai kẻ thần kinh.

Dù không hiểu chuyện gì, Trần Tác vẫn tuyệt đối đứng về phía tôi.

Sau khi Hứa Tĩnh Uyển bỏ đi với vẻ mặt khó ở, một cô nhân viên trong tiệm váy cưới len lén nói với tôi:

“Sáng nay cô ta với vị hôn phu cũ gây náo loạn cả tiệm.

Tiệm chúng em không nhận đổi trả váy đã bán, nhưng họ không kết hôn được nên đòi trả lại váy, cả ảnh cưới đã chụp xong cũng đòi xóa luôn.

Chưa từng gặp ai như vậy, người thì đầu từ chân đến tay toàn đồ hiệu mà hành xử chẳng khác gì mấy người keo kiệt.”

Nhân viên vừa nói vừa bức xúc, còn tôi thì thấy hơi khó hiểu.

Dựa theo lẽ thường, điều kiện của họ đâu đến mức phải làm chuyện đó.

Hơn nữa, tính ra thì còn hai năm nữa người đàn ông kia mới phá sản cơ mà — sao giờ đã có dấu hiệu rồi?

Điều khiến tôi bất ngờ nhất là Hứa Tĩnh Uyển vẫn còn liên lạc với vị hôn phu cũ kia.

14.

Sau khi ấn định ngày cưới, tôi gửi thiệp mời cho tất cả những người bạn thân thiết.

Táo Táo còn gọi điện riêng để hỏi han:

“Chuyện cậu kết hôn, Tổng giám đốc Chu biết chưa?”

Sau chuyện ở tiệc mừng lần trước, mọi người đều ngầm hiểu là tôi từng có qua lại với Chu Lân.

Tôi cũng chẳng thể đi giải thích với từng người rằng:

— “Kiếp trước tôi và anh ta đã kết hôn rồi, thậm chí đến kỷ niệm mười năm hôn nhân thì cả hai còn bị tai nạn xe hơi, cùng nhau qua đời.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương