Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Hai người đến vì di sản, không hề nghĩ đến việc lo hậu con mình sao?”
Trần Tuấn Sinh lập tức trợn tròn mắt, ban đầu nhìn bố mẹ đầy tủi thân, giờ mặt mũi khó coi vô cùng.
“Người c.h.ế.t cũng đã c.h.ế.t , quản nó gì chứ? Vốn dĩ cũng chẳng hy vọng nó sống bao lâu!”
Mắt Trần Tuấn Sinh trợn to hơn nữa, là khi biến thành ma, bộ dạng anh ta bây giờ mới thật đáng sợ.
“Mẹ, sao mẹ có thể như vậy chứ? Con là con ruột của mẹ mà!”
Trần Tuấn Sinh không thể hỏi, tôi có thể thay anh ta thay, tôi thích nhất chuyện đ.â.m vào tim kẻ khác này.
“Dù sao Trần Tuấn Sinh cũng là con của hai người, sao không nể tình đến vậy? Trước đây hai người chẳng rất mẫu từ tử hiếu sao?”
“Xì! Một thằng con không nghe có ích gì chứ!”
Mẹ Trần Tuấn Sinh có ham kiểm soát rất mạnh, một lòng trói chặt con vào bên mình.
trớ trêu thay, từ nhỏ Trần Tuấn Sinh đã có chủ kiến riêng, một lòng thoát ngoài, này đi cùng tôi mở công ty, căn không về nhà.
là mẹ Trần nảy sinh ý định với tôi, ba ngày hai bữa gây , để phá vỡ tình cảm vợ chồng chúng tôi, để bà ta có thể nắm quyền kiểm soát con trong tay.
tiếc là trước đây Trần Tuấn Sinh căn không nghe bà ta từ khi có , vâng mẹ Trần răm rắp, đây mới chính là lý do mẹ Trần thích ta.
Trần Tuấn Sinh từng trước mặt tôi rằng là người khiến anh ta cảm nhận tình mẫu tử đã lâu không có, nếu tôi không điều đó đừng cản người khác .
Giờ tôi sẽ anh ta thấy, căn không có cái gọi là tình mẫu tử đó.
“Bà già, bà cũng không thể vậy , Tuấn Sinh dù sao cũng là con của chúng ta, chúng ta cũng lo hậu nó, không có tiền sao ! Hơn nữa, là vợ của Tuấn Sinh, chẳng lẽ không quản sao?”
Tôi cười ngồi trên ghế sofa trả : “Đương nhiên là quản , nên tôi đã hỏa táng anh ta, tro cốt cũng đã rải hết .”
này vừa , hai lão già kinh ngạc hít một hơi khí lạnh, hiển nhiên không ngờ tôi việc tuyệt tình đến vậy.
“Tống Thanh Nhiên, Tuấn Sinh là chồng đấy! Hai người là vợ chồng bao năm nay có con với nhau, này giải thích với con nào?”
“Đừng nhắc đến con tôi!”
Tôi hận đến nghiến răng nghiến lợi, cần vừa nghĩ đến những đau khổ con từng trải qua, tôi liền hận không thể xé xác bọn thành trăm mảnh.
Thuở ấy, bọn bắt cóc con tôi là để khống chế tôi, căn không hề nghĩ đến việc chăm sóc con tử tế.
Bọn ném con vào tầng hầm của ngôi nhà tự xây ở nông thôn, ở đó vừa ẩm ướt vừa lạnh lẽo, đứa không ăn không uống hai ngày.
Con bị ốm sốt cao, vì không cứu chữa kịp thời nên bị điếc, tôi đã đồng hành cùng con luyện tập nhạc cụ, mong con có thể cảm nhận giới qua rung động.
“Nếu không vì có con chăm sóc, tôi nhất định đã g.i.ế.c c.h.ế.t hai người ! Di sản của Trần Tuấn Sinh các người đừng hòng nghĩ đến nữa, tôi sẽ không các người một xu nào đâu!”
Đương nhiên tôi sẽ không đưa thứ thuộc về tên khốn Trần Tuấn Sinh, vì để bẫy tôi trong lúc ly hôn, anh ta đã cố ý vay một khoản nợ khổng lồ bên ngoài.
Rõ ràng có tiền không trả, cố ý đợi tôi phân chia những khoản nợ này, một phần trong số đó là do anh ta cố ý sắp đặt.
Dù tôi có thể kiện để giải trừ những khoản nợ này, chắc chắn sẽ rơi vào một cuộc chiến giằng co kéo dài, việc điều trị của con tôi đang vô cùng cấp bách, tôi không có nhiều thời gian để hao phí.
Hai lão già vẫn đôi co với tôi, liền bị tôi nhấc bổng ném ngoài.
Không lâu tôi bị kiện tòa, yêu cầu chia di sản Trần Tuấn Sinh để .
Ngày mở phiên tòa thực thu hút không ít giới truyền thông.
Loại kịch gia đình cẩu huyết này dù viết nào cũng sẽ gây sốt, là tôi cũng trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Tại tòa án, đứng cạnh bọn .
Tôi không ngờ hai lão già này khá lắm chiêu trò, ngày đến tìm tôi, trên người giấu camera siêu nhỏ.
Tôi đoán chiêu này chắc là do bày , trước đây tôi đưa tiền khuyên rời đi, ta đã quay một đoạn video.
này trở về bên Trần Tuấn Sinh, ta cũng dựa vào đoạn video này để tẩy trắng thân, che giấu thật rằng mình đi tìm các thiếu gia nhà giàu khác.