Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9zphGkqkO8

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 9

Anh ta bước tới bàn, cầm bút lên, bàn tay hơi run nhẹ.

Anh ta ngước nhìn tôi, trong ánh mắt đầy hối hận cầu xin.

“Miểu Linh… anh chọn phương án thứ hai.”

Anh khó khăn ra câu , nét một tên vào thỏa thuận.

“Không——!”

Tiếng thét tuyệt vọng của Tiêu vang lên.

Cô ta lao tới định giật lấy thỏa thuận, luật sư Trương nhanh tay chặn lại.

“Anh… sao anh có ! Sao anh có mặc kệ !” Cô ta vừa khóc vừa gào lên như xé ruột.

xong tên, Tiêu Hạo như rút cạn toàn bộ sức lực, anh quay lưng lại với Tiêu , giọng khàn lạnh lùng.

“Từ hôm nay, tự lo lấy thân.”

Đây là câu cùng anh với đứa gái mà anh nâng niu như báu vật.

Tiêu hoàn toàn sụp đổ.

Cô ta biết, chỗ dựa lớn nhất của đã sụp đổ.

Từ nay về , cô ta không còn lấy được bất cứ đồng nào từ anh trai.

Cô ta oán độc nhìn tôi, ánh mắt như muốn xé xác tôi ra.

, giữa tiếng chửi rủa, cô ta bảo vệ của văn phòng luật đuổi ra ngoài như một con chó hoang.

Thế giới, cùng cũng yên tĩnh trở lại.

Tiêu Hạo quay lại, đôi mắt đỏ bừng nhìn tôi.

“Miểu Linh, anh đã rồi. Anh cầu xin … đừng ly hôn, được không?”

Anh nghẹn ngào , gần như là đang cầu xin.

Tôi nhìn anh, trong trăm mối ngổn ngang.

Ly hôn sao?

Suy nghĩ đã xoay đi xoay lại trong tôi không biết bao nhiêu lần.

nhìn thấy bộ dạng hối hận đến tột cùng của anh lúc , nhìn thấy “giấy ” do chính tay anh , tôi dao động.

Có lẽ, tôi nên cho anh, cũng là cho chính , một cơ hội nữa.

“Ly hôn tạm thời chưa nhắc tới.” Tôi bình tĩnh . “ điều không có nghĩa là tôi tha thứ cho anh.”

“Tôi cần một ‘giai đoạn thử thách’.”

“Kể từ hôm nay, anh phải nghiêm túc thực hiện điều khoản trong thỏa thuận. Cắt đứt mọi liên quan chính với Tiêu , giao thẻ lương cho tôi, phối hợp bán căn nhà hiện tại.”

“Tôi cần thấy động thực tế, không phải lời hứa suông.”

Lời tôi ra rất lý trí, cũng rất lạnh lùng, không mang theo chút xúc nào.

với Tiêu Hạo, đã là ân huệ lớn nhất.

“Được! Được! Anh đồng ! Anh đồng hết!” Anh như nắm được cọng rơm cùng cứu mạng, liên tục gật .

“Miểu Linh, ơn ơn vẫn bằng cho anh một cơ hội…”

Anh vừa , một người đàn ông cao hơn mét tám như anh, lại bật khóc như một đứa trẻ ngay trước mặt tôi.

Tôi quay mặt đi, không nhìn anh.

Nước mắt của anh, không khiến tôi mềm nữa, cũng không xóa nhòa tổn thương tôi đã chịu suốt ba năm qua.

Tôi cần thời gian, cần anh dùng động thực tế, để giành lại niềm tin của tôi.

ngày , mọi việc đều tiến đúng theo kế hoạch trong thỏa thuận.

Tiêu Hạo động đến ngân xử lý vấn đề tín dụng ảnh hưởng do Tiêu gây ra, dùng thái độ cứng rắn nhất để thông báo cho Tiêu hạn định ngày dọn khỏi nhà tôi.

Chúng tôi nhanh chóng hợp đồng mua bán nhà với cặp vợ chồng đến xem nhà.

Việc bán nhà diễn ra rất suôn sẻ.

khi nhận được tiền bán nhà, theo đề xuất của luật sư Trương, tôi Tiêu Hạo một thỏa thuận phân chia sản chi tiết.

Tôi lấy lại toàn bộ số tiền gốc đã bỏ ra mua nhà khi xưa, cùng với phần chênh lệch giá trị bất động sản tăng thêm năm qua.

Phần còn lại, được xem là sản chung của hai vợ chồng, gửi vào một khoản chung, dùng làm tiền đặt cọc cho căn nhà mới.

Làm xong việc , tôi thấy gánh nặng trên vai đã được gỡ bỏ một nửa.

Tôi lấy lại sản thuộc về , cũng lấy lại quyền làm kinh tế trong đình.

Còn Tiêu , khi đuổi ra khỏi nhà tôi, hoàn toàn không còn chốn dung thân.

Cô ta cố gắng liên hệ vài người họ ở quê, “thành tích vinh quang” của cô ta đã sớm lan truyền khắp tộc, ai nấy đều tránh xa.

Lần tiên trong đời, cô ta nếm trải giác tất cả quay lưng.

Còn tôi Tiêu Hạo, bắt trình tìm nhà mới.

Lần , thái độ của Tiêu Hạo thay đổi một trăm tám mươi độ.

Anh không còn là người chồng bỏ mặc mọi việc, mà động tham vào quá trình chọn nhà, nghiêm túc nghiên cứu liệu các khu căn hộ, cẩn thận so sánh ưu khuyết điểm của kiểu thiết kế, chuyện gì cũng lấy kiến của tôi làm ưu tiên.

Nhìn dáng vẻ anh bận rộn xoay quanh, trong tôi dấy lên một giác ấm áp đã lâu không có.

Có lẽ, đình … vẫn còn cứu được.

biến cố lần , cả tộc cũng dần thay đổi thái độ với tôi.

người họ chỉ trích tôi trên nhóm chat, giờ gặp mặt đều trở nên lễ phép hơn hẳn.

Mẹ chồng cũng mấy lần gọi điện, bóng gió tỏ muốn làm lành.

Tôi đã dùng động của để giành lấy sự tôn trọng mà tôi xứng đáng có.

Tôi không còn là kẻ có người khác tùy chèn ép, mà là nữ nhân thật sự, một là một trong ngôi nhà .

07

Thời gian thử thách, chính thức bắt .

Tiêu Hạo như một học sinh tiểu học nôn nóng muốn chứng minh thân, cố gắng hiện chút một.

Mỗi ngày anh đều đi làm đúng giờ, không còn ra ngoài tụ tập với đám bạn bè ăn chơi.

Tan làm về nhà, anh sẽ động cởi vest, mặc tạp dề vào, vụng về học nấu ăn.

Dù món anh nấu không khen nổi, nhìn bộ dạng anh mướt mồ hôi, ánh mắt đầy mong chờ, góc lạnh giá đã lâu trong tôi dường như có chút lay động.

tuần, anh sẽ cùng tôi đi xem nhà, hoặc đi dạo ở các cửa nội thất.

Anh không còn như trước, luôn thiếu kiên nhẫn thúc giục, mà bắt chăm chú lắng nghe kiến của tôi, đưa ra lời góp chân thành.

Chúng tôi cùng bàn bạc về phong cách trang trí cho ngôi nhà mới, nên trồng loại hoa nào ở ban công, phòng làm việc nên thiết kế thế nào.

giác ấy, thật kỳ diệu.

Tùy chỉnh
Danh sách chương