Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UtQfmKs4i

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 6

QUAY LẠI CHƯƠNG 1 :

Đằng lớp vỏ là vực sâu của lòng tham và oán hận.

Ánh đèn trắng nơi đồn sáng lạnh đến chói mắt.

Tô Vãn là người sụp đổ trước tiên. Cô ta quỳ sụp xuống, nước mắt nước mũi tèm lem, vội vàng đổ hết tội lên đầu Sở Mặc Hiên.

“Các đồng chí , không liên quan đến em! Là anh ta ép em!”

“Anh ta nói anh ta là anh họ em, chăm sóc em cả đời!”

“Anh ta nói chị Lê Tú xem thường anh ta, xem thường bọn em là họ hàng nghèo!”

“Anh ta nói chỉ cần em giúp, khi xong việc em hai trăm vạn để em mua nhà ở lại thành phố !”

“Em mờ mắt… em sự mờ mắt mất !”

Cô ta khóc kể, tố cáo Sở Mặc Hiên đã dụ dỗ cô ta , vẽ ra tương lai đẹp đẽ , lấy và lợi ích trói buộc cô ta ra sao.

“Những đoạn ghi âm đều là do anh ta cắt ghép! Bảo thằng bé khóc cũng là anh ta ép!”

“Ngay cả chuyện bỏ thuốc chị Lê Tú — cũng là ý của anh ta!”

“Em chỉ là đồng phạm thôi… các anh giảm nhẹ em!”

Sở Mặc Hiên cô nàng em họ bán đứng không chừa một câu, tức đến run người, mặt mũi vặn vẹo:

“Con tiện nhân ! Câm miệng lại ngay!”

Hắn quên mất đây là đồn , lập tức lao tới định đánh Tô Vãn , bị ấn chặt xuống ghế.

Đúng lúc đó, Mạnh Dao cũng vội vã đến đồn.

thấy tôi, mắt cô liền đỏ hoe, lao tới ôm chầm lấy tôi chặt.

“Tú Tú! lỗi! lỗi ! đúng là đồ khốn mà! Sao lại có không tin chứ!”

khóc thở gấp.

đó thấy không ổn… không phải là người vậy…”

đến tìm người bạn từng lắp camera giùm, anh gửi toàn bộ đoạn video gốc.”

thấy thấy Sở Mặc Hiên lén lút đặt loa trong hành lang…”

“Lúc đó mới biết bị lừa lỗi !”

Tôi vỗ nhẹ lưng cô , lắc đầu.

“Không trách , Dao Dao. Hắn quá giỏi diễn , đến bọn cũng bị lừa.”

dáng vẻ ân hận của Mạnh Dao, chút oán giận cuối cùng trong lòng tôi cũng tan biến theo.

Trong cái trò lừa đảo lạnh lẽo và tàn nhẫn , bạn — dù đánh mất tìm lại — chính là tia ấm duy nhất còn sót lại của tôi.

Đội ngũ luật sư riêng của tôi nhanh chóng vào cuộc.

Tôi cung cấp thêm nhiều bằng chứng.

Bao gồm cả những bản sao kê trước đây tôi lưu giữ — chứng minh việc Sở Mặc Hiên đã bí mật chuyển một phần tài sản đứng tên tôi.

Còn có cả loạt ảnh mà thám tử tư chụp được: hắn và Tô Vãn mật nhân.

Thì ra, bọn họ đã sớm qua lại với nhau từ lâu.

Còn tôi — một giám đốc kinh doanh với mức lương cả triệu tệ, mỗi ngày vắt kiệt sức ngoài xã hội — hóa ra chỉ đang góp phần tạo ra cái tổ ấm hoàn hảo hai kẻ phản bội đó ve vãn bên nhau.

nực cười.

Trước những bằng chứng không chối cãi, mọi lời biện hộ của Sở Mặc Hiên đều trở nên yếu ớt, nhạt nhòa.

Ánh sáng trong mắt hắn tắt lịm, cả người ngồi sụp xuống ghế, một cái xác rỗng.

Thứ đang chờ đợi hắn — là sự trừng phạt nghiêm khắc của pháp luật.

Lừa đảo, cố ý gây thương tích, ngược đãi, giam giữ trái phép… chồng chất tội danh, phần đời còn lại của hắn trôi qua song sắt.

Tô Vãn — với tư cách đồng phạm — cũng không thoát tội.

Về phần dì Vương, khi biết sự , hổ thẹn đến mức không dám ngẩng đầu lên.

chủ động thú nhận với : vì con trai ăn thua lỗ, cần gấp tiền, nên đã nhận năm vạn tệ từ Sở Mặc Hiên để phối hợp “diễn kịch” với hắn.

khóc lỗi tôi. Tôi gương mặt già nua và hối hận của , không nói lời .

Kẻ đáng thương, thường là kẻ đáng trách.

Tôi không tha thứ. Nhưng tôi cũng không truy cứu thêm.

Thứ mà phải đối mặt — chính là lương của chính .

7

Mọi chuyện dường đã kết thúc.

Tôi mang một rã rời và trái tim đầy vết xước, bắt đầu chuẩn bị cuộc sống mới.

Việc đầu tiên tôi , là đến thăm con trai tôi — Sở Tinh Ngôn.

Vì những gì đã xảy ra, thằng bé tạm thời được chuyển đến trung hỗ trợ trẻ em để điều trị.

Tôi đứng lớp kính một chiều, hình nhỏ bé đó.

Con ngồi lặng trong góc phòng, ôm chặt đầu gối, không nói chuyện với ai, ánh mắt tràn đầy nỗi sợ hãi và bất an.

Trái tim tôi bị ai bóp nghẹt.

Bác sĩ nói với tôi, Tinh Ngôn đã bị tổn thương nghiêm trọng. Thằng bé giờ không tin tưởng bất kỳ ai — kể cả tôi.

Trong giới của con, ba nó dùng “giọng của mẹ” để hành hạ, còn mẹ… lại là người chưa từng bảo vệ con, người luôn vắng mặt.

“Cô Lê, mong cô chuẩn bị . Quá trình phục hồi … có rất dài.”

Tôi gật đầu, nước mắt nhòe đi trước mắt.

Tôi biết.

Dù mất bao lâu, dù gian khổ … tôi cũng ở bên con, từng chút một, kéo con ra khỏi hố đen .

nhưng — Sở Mặc Hiên vẫn chưa chịu dừng lại.

Trong trại tạm giam, hắn thông qua luật sư… chính thức gửi đơn kiện ra tòa.

Hắn muốn giành quyền nuôi Tinh Ngôn.

do hắn đưa ra nực cười và vô đến đáng sợ.

Hắn khăng khăng rằng, tôi — với tư cách là một người mẹ — đã lâu không quan đến sự phát triển của con, chỉ biết vùi đầu vào công việc, hoàn toàn không tròn trách nhiệm của .

Còn hắn, dù cách có sai, nhưng xuất phát điểm là “vì yêu con”, là muốn “đánh thức” tôi để tôi chú ý hơn đến gia đình.

Thậm chí hắn còn kéo theo một nhóm “bạn bè thiết”, ra tòa chứng hắn — nói hắn vì nuôi con mà cực khổ nhường , còn tôi thì vô cảm, lạnh lùng ra sao.

Tôi suýt nữa bật cười vì cái “logic vô liêm sỉ” .

Tùy chỉnh
Danh sách chương