Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2B6pwEfsbc

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

5

Chồng Hân Hân vội ra can: “Em à, đừng kích động! Hôm nay là sinh nhật mẹ , đừng làm lớn chuyện!”

Anh mày khó coi, không ngừng ra hiệu cho vợ mình.

Buồn cười , anh làm gì mẹ vợ chung.

Bị chồng liếc mấy cái, Hân Hân cũng dần bình tĩnh lại.

Lúc này, chồng tôi nói: “Đợi chút đã!”

Hân Hân nghĩ anh ấy định giữ mẹ lại, đắc ý hất cằm lên: “Anh đừng cản, cản cũng vô ích, hôm nay em nhất định phải đưa mẹ đi!”

còn tưởng chồng tôi níu kéo.

ngờ chồng tôi nói: “Đồ của mẹ vẫn còn đây, để anh đi lấy.”

Nụ cười trên Hân Hân tắt ngấm.

Chồng thì càng đen như đáy nồi.

Chồng tôi không cho có cơ hội rút lui.

Nhanh chóng gom hết đồ đạc của mẹ chồng lại, đưa ra ngoài.

Hân Hân không còn đường lui, tức mức bỏ luôn bữa tiệc, kéo mẹ đi thẳng.

Hôm đó, mẹ chồng liền theo Hân Hân nhà .

Hân Hân đăng lên trang cá nhân hình mẹ đang gói sủi cảo, viết: “ mẹ cưng chiều sự rất tuyệt! Dù lúc nào mẹ cũng luôn để dành điều tốt nhất cho tôi, sự vững lòng này chẳng thay thế !”

“Có người thì biết nghĩ cho bản thân, việc kính già yêu trẻ cơ bản cũng không làm , đúng là tầm nhìn hạn hẹp đáng thương!”

cần tôi còn , không để mẹ tôi ấm ức! Người khác không thảo thì để tôi thay. thảo không phải nói miệng, là yêu thương và đồng hành thực sự!”

Dưới bài viết, hàng loạt lượt like và lời khen ngợi:

“Hân Hân thảo!”

“Mẹ bạn có phúc!”

“Quả nhiên vẫn phải sinh gái mới tốt!”

Hân Hân đáp lại khiêm tốn như chim cút: “Đều là việc tôi nên làm thôi.”

Tôi cũng vào bấm like, rồi bình luận: “Cố lên nhé, tôi tin chắc bạn làm ! Tin rằng bạn không phải kiểu người đăng chút cho đẹp rồi vài đã không !”

Hân Hân gửi lại icon trợn trắng mắt, trả lời: “Dĩ nhiên rồi! Trừ khi mẹ tôi tự , chứ tôi tuyệt đối không để bà quay lại. Mẹ tôi bao lâu thì bấy lâu!”

Trái ngược hoàn toàn với show ảo của Hân Hân là phản ứng của chồng tôi.

Từ sau khi Hân Hân đăng bài, anh ấy liên tục nhận điện thoại của hàng trách mắng anh bất .

cũng khuyên anh phải nhanh chóng đưa mẹ nhà!

Tôi tưởng làn sóng trích, chồng tôi mềm lòng.

Không ngờ, lần này anh ấy lại rất tỉnh táo, khiến tôi có phần nhìn anh bằng mắt khác.

Không những phản pháo lại những người hàng thích xen vào, sau đó anh còn thẳng tay không nghe điện thoại của nữa.

lòng nói, mấy mẹ chồng không có đây, tôi sướng c.h.ế.t!

Cuối tôi ngủ nướng không cố tình vào bếp kêu leng keng để ép tôi dậy.

Việc của cái tôi toàn quyền quyết định, không đứng bên cạnh xía mồm vào.

chồng tôi cũng thay đổi, từ “em bé lớn” bắt đầu biết chủ động rửa bát, giặt đồ.

Không có mẹ chồng, tâm trạng tôi thoải mái lên hẳn.

Gia đình người của tôi càng vui vẻ, dễ hơn.

đầu tiên, Hân Hân vẫn còn hăng say khoe trên Mạng xã hội:

“Mẹ nấu ăn đúng là ngon nhất! Có người không có phúc đó thôi!”

“Có mẹ bên cạnh là báu vật, có người mãi mãi không hiểu!”

“Đi mua sắm với mẹ, mẹ cứ tranh trả tiền! Huhu, tôi làm em bé ngoan của mẹ đời!”

thứ hai, Mạng xã hội của Hân Hân bắt đầu im lặng.

thứ , gọi điện cho chồng tôi.

Giọng nói không còn vẻ kiêu ngạo kia hơi lộ ra vẻ khó : “Anh ơi, mẹ nhà em hình như không quen lắm, anh xem có thể…”

Chồng tôi chưa để nói hết câu đã cắt lời: “Không . Em quên rồi à? Lúc là em vỗ n.g.ự.c cam đoan để mẹ nhà em bao lâu cũng , em nói tận tốt. Mới đã không rồi?”

Mấy cái bài đăng mỉa mai của Hân Hân khiến chồng tôi mất hết mũi hàng.

Anh bị đám người trách mắng là bất .

Còn Hân Hân lại tiếng tốt đầy người.

Giờ mới đã định đẩy mẹ lại cho chúng tôi, sao có chuyện dễ thế?

Nên chồng tôi thẳng thừng từ chối.

Đầu dây bên kia, Hân Hân nghẹn lời không nói , im lặng lát rồi vội vàng nói: “Không phải em không chăm mẹ! Là mẹ chuyện nhiều quá!”

“Em đi làm đã mệt, nghỉ chút thì mẹ lại càm ràm em không làm việc nhà!”

“Em nấu bữa cơm thì mẹ chê mặn, chê rau xào kỹ, suốt đứng trong bếp tay năm ngón!”

“Còn nữa, mẹ dậy từ tờ mờ sáng, gây ồn ào nhà bị đ.á.n.h thức, chồng em phàn nàn mấy lần rồi!”

“Mẹ còn hay chồng em kể lể chuyện hồi xưa cho em xe Audi làm của hồi môn, nói bóng nói gió chê chồng em!”

“Bây giờ mỗi bữa cơm phải mời lần mẹ mới ăn, em sự không hiểu sao mẹ thay đổi như vậy? đâu có thế!”

“Anh ơi, em không nữa, để mẹ nhà anh đi. Em sự không lo !”

Chồng tôi vẫn kiên quyết từ chối, nói: “Chăm sóc mẹ già không phải việc của riêng anh. Mẹ nhà anh bao nhiêu năm rồi, giờ lượt em.”

Hân Hân sốt ruột: “Anh là trai! trai nuôi mẹ là chuyện đương nhiên!”

Chồng tôi nghe vậy càng không vui: “ trai thì sao? trai thì phải c.h.ế.t à? Lúc anh cưới, mẹ không cho đồng! Còn em cưới thì mẹ cho em xe Audi! Bao năm nay, mỗi tháng tụi anh cho mẹ 3.000 tệ, mẹ lại lén chuyển cho em! Em dựa vào gì không nuôi mẹ?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương