Mẹ tôi là kiểu người thích ôm đồm.
Chú tôi khởi nghiệp cần người bảo lãnh vay vốn, mẹ tôi vung tay ký tên không do dự.
Anh họ không có tiền cưới vợ, mẹ bắt chị gái tôi đổi hôn nhân lấy hôn nhân, gả đi để đổi lại một cuộc cưới hỏi cho nhà bên kia.
Bác ruột bị độ//t qu/ỵ do uống rư//ợu, người nhà không ai chịu chăm, mẹ tôi hét lên:
“Các người không lo thì để tôi lo!”
Ở kiếp trước, mẹ đưa ông bác liệt nửa người về nhà, bắt tôi chăm sóc.
Không ngờ bác lại vì trả nợ mà chuốc thu//ốc m//ê rồi dâng tôi cho chủ nợ. Tôi bị bọn họ hà//nh h/ạ đến ch//ết.
Vậy mà mẹ tôi lại dễ dàng tha thứ cho ông ta, còn nói:
“Ông ấy cũng đáng thương lắm, đâu có dễ dàng gì.”
Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về đúng ngày mẹ chuẩn bị ký tên bảo lãnh cho cậu.
Thích lo chuyện bao đồng chứ gì?
Vậy thì kiếp này, tôi để bà… ôm cho đủ!