Ta trời sinh dị đồng, có khả năng nhìn thấu quá khứ và tương lai của con người.
Từ nhỏ, ta chỉ là hạ nhân trong hầu phủ. Hầu gia thương mến ta, nhận ta làm nghĩa nữ.
Tiểu thư cũng đối xử với ta như tỷ muội.
Hôm nàng thả tú cầu, trước lúc quyết định, nàng do dự hỏi ý ta.
Ta bảo nàng hãy chọn chàng thư sinh nghèo kia.
Tiểu thư giận dữ, giữa bao người tát ta sưng mặt, rồi chọn lấy vị công tử thế gia mà Hầu gia đã định cho ta.
Hóa ra, nàng chưa bao giờ thật lòng yêu quý ta, cố chấp cho rằng vị hôn phu của ta mới là người tốt nhất.
Nhưng nàng nào hay, từ lâu ta đã thấy rõ quá khứ thối nát của vị công tử ấy.
Và cũng từ lâu, ta đã nhìn thấy tương lai tăm tối của nàng.”