Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/7AVVuIelbz

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Nhưng nghĩ lại, ta có thể thì tại hắn lại không thể.
Ta nhíu mày đẩy hắn ra, giọng nói có phần không vui.
“Diệp tướng quân nói gì ta nghe không , chỉ là tướng quân nói đùa , đường đường là đích nữ phủ Thượng , ta há lại làm thiếp cho khác.”
“ tướng quân chỉ muốn nói những chuyện , nói xong thì mời tránh ra.”
Hắn dường không nghe lời ta, vẫn tự mình nói tiếp.
“Ninh Nhi, ta và nàng cùng nhau lớn từ nhỏ, lại là phu thê, không phải khi đó A Dao đột ngột qua đời, ta cũng không đến bước đường ấy.”
“Ta giống cưới nàng, chỉ có điều A Dao sức khỏe cũng không tốt, không thể mang thai, đợi sau khi ta có con ký danh dưới tên A Dao….”
Ta trừng hắn, càng lúc càng cảm thấy nực cười.
Dùng sức giẫm mạnh chân hắn cái, ta sải bước bỏ .
Phía sau truyền đến tiếng gầm giận dữ của hắn.
“ Ôn Ninh, nàng đừng có hối hận!”
Ta chỉ cười nhạt, gả cho hắn mới là quyết định hối hận nhất của ta.
7
Ngày mồng tám tháng hai là thọ yến của Bệ hạ, cũng là ngày Bùi Lang cưới ta.
Do Bùi Lang có việc gấp cần giải quyết, hôn lễ của ta đành dời ngày.
Rơi vào Diệp Miễn, việc liền trở ta lạt mềm buộc chặt thất bại.
Trên cung yến, ta ngồi đó Dao vẻ mặt e lệ dựa vào lòng Diệp Miễn.
Đổi lại là kia, ta nhất định đau dao cắt.
Nhưng từ sau khi thấy bộ mặt thật của Diệp Miễn hôm đó, lòng ta chỉ thấy ghê tởm không thôi.
Có lẽ, ta không thấu con .
Dao bưng chén rượu đến mặt ta.
“ cô nương, giữa ta có lẽ có chút lầm, thế nào ta cũng nên kính cô nương ly.”
Ả ta.
Ta giơ tay, ngay khoảnh khắc nhận lấy chén rượu, ta hắt thẳng vào mặt ả.
Ả hét tiếng, Diệp Miễn nhanh chóng chạy tới trừng ta đầy giận dữ.
“ Ôn Ninh, nàng bị điên à?”
Giọng nói cố tỏ ra chuyện của Dao vang .
“Bỏ A Miễn, Diệp cô nương chỉ là thấy ta thân nên lòng không vui mà thôi, nàng ấy cũng thích chàng nhiều năm vậy, không phải vì ta, nàng ấy gả cho chàng .”
Diệp Miễn vẻ mặt đầy đau xót.
“Đừng nói vậy A Dao, năm xưa không phải nàng thay máu ta, ta làm có được ngày hôm nay, đừng nói vị trí chính thê, cái mạng của ta đều là của nàng.”
Xung quanh không ít về phía ta chỉ trỏ bàn tán.
Trái tim ta ngừng đập khoảnh khắc, ngón tay nắm chặt tà váy đến trắng bệch.
Hóa ra là hay , Diệp Miễn vẫn luôn cho rằng giải độc Bích Lạc năm xưa cho hắn là Dao.
Tình hình bắt đầu mất kiểm soát, huynh trưởng chạy nhanh tới, đấm cú vào mặt Diệp Miễn.
“Nói láo, muội muội ta thay máu lại biến ân tình của kẻ khác .”
lúc Diệp Miễn còn đang ngỡ ngàng, huynh trưởng nắm lấy cổ tay ta kéo .
Vết bớt hình hoa Bích Lạc màu đỏ rực nơi cổ tay đập vào hắn.
8
Diệp Miễn lảo đảo lùi lại, vội vàng phản bác.
“ nói bậy, ta rõ ràng là A Dao, cho có thương muội muội thế nào cũng không thể tùy tiện mạo nhận ân tình của khác.”
Dao đứng bên cạnh thoáng vẻ hoảng loạn, vội ôm lấy Diệp Miễn.
“Bỏ phu quân, ai cũng không quan trọng, chỉ cần chàng hiện tại bình an vô sự, lòng A Dao rất vui .”
Diệp Miễn ôm lấy eo Dao, vẻ mặt không vui.
“ Ôn Ninh, ta không ngờ nàng lại dùng thủ đoạn hạ lưu vậy để thu hút sự chú ý của ta, nàng tưởng rằng thông đồng với Tranh là ta tin nàng ?”
Nói xong, hắn còn mang theo vài phần khuyên răn tự cho là đúng.
“Ta nói với nàng là nạp nàng vào phủ, A Dao cũng không để ý, là tự nàng không muốn, giờ hối hận muốn quay lại bên cạnh ta, nàng tưởng rằng….”
Ta quay đầu lại, nở nụ cười châm biếm.
“Hối hận?”
Diệp Miễn khựng lại.
Ánh ta sắc dao, giọng nói cũng lạnh vài phần.
“Diệp Miễn, đừng nói hiện tại thân, cho chưa thân, ta đối với cũng chẳng có nửa điểm tình ý, không phải năm xưa trưởng bối nói đùa, chỉ dựa vào mà cũng xứng lọt vào ta ?”